Yêu Nguyệt Phong Vũ: Đại Siêu Cấp Biến Thái Nghịch Thiên

chương 32: cướp người!!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hai vị đoàn trưởng đều ôm tâm tư riêng cùng phó hội trưởng đi đến Lâm Phong, đoàn trưởng sao chả bao giờ hạ mình đi tới khu vực sao cả, cho nên khi người vừa xuất hiện liền tạo nên chấn động không nhỏ, tin tức Lâm Phong có ma pháp sư lục cấp đã ngày càng lang rộng. Ngoài lão giả kia ra tất cả trong phòng chờ khảo nghiệm lúc đó đều là kẻ nhiều chuyện. Tin tức đã sớm lan truyền khắp công hội chỉ là mọi người vẫn còn nghi ngờ độ thật giả nhưng bây giờ đã hoàn toàn chắc chắn.

Trước lầu các của dong binh đoàn Lâm Phong dần dần tụ hợp rất nhiều người, tất cả đều muốn nhìn thấy vị ma pháp sư kia. Dù sao có thể khiến vị đại nhân này tụ hội có thể nói là nhân vật lớn, đi đến cũng có thể ngó được ba vị đại nhân dù sao muốn gặp được người rất khó khăn.

Phong Vũ trong phút chốc đã nổi tiếng nhất công hội, tất cả mọi người đều nhìn nàng, ma pháp sư lục cấp vì sao gia nhập lính đánh thuê, lại vì sao gia nhập Lâm Phong??. Đây là nghi vấn của vô số người, nghi vấn này đều không ngăn cản được ham muốn nhìn dáng vẻ của nàng. Người trong phòng từ lúc đầu đã nhìn thấy dung nhan của nàng đã nói, bọn họ nghe được là nữ nhân. Nghe nói cực kỳ đẹp, không có một mỹ nữ nào có thể sánh bằng, khuynh thành khuynh quốc, chiếm sa cá lặng cũng không đủ. Nàng như tiên nữ lạc xuống trần, lạnh nhạt cao quý không nhiễm bụi trần, như tinh linh tuyệt mỹ hiện thân. Mọi người đều không tin, nghi ngờ là tên đó phóng đại nhưng lại tò mò, ánh mắt mọi người đều chen chúc có gắng tìm bóng dáng vị ma pháp sư được nói có nhan sắc như thiên thần kia.

Phong Vũ vừa lộ dáng vẻ sau tấm che chắn của hai người Hạ Cẩn Duệ và Lưu Duật thì tất cả mọi người đều hít một ngụm khí lớn, hai mắt mở to không dám chớp chỉ sợ lơ là tiểu tiên nữ kia sẽ biến mất. Quá..quá..quá đẹp!! không biết dùng từ gì để diễn tả giờ mọi người đã tin lời nói của tên kia.Đúng là không sai chút nào thậm chí còn không đủ để nói hết vẻ đẹp của nàng.

Ba vị đại nhân nhìn thấy Phong Vũ đều đứng không vững, nhất là tên đeo khuyên tai bên trái, thân hình lão đảo thiếu chút nữa té ngã.

Tất cả mọi người trong ngoài đều nhất thời im lặng không nói nên lời, giờ phút này cả tiếng kim rơi cũng nghe rõ. Mọi người đều kinh hãi trong lòng, tim đập mạnh. Mẹ nó!! Là một tiểu thiên thần a~, còn là cao thủ lục cấp ma pháp sư? Trời ơi! quá yêu nghiệt đi!!

"Hạ đoàn trưởng, ngươi đang đùa" Đoàn trưởng kia lúc đầu còn bình tỉnh lúc này đã nổi giận, đây rõ ràng là Hạ Cẩn Duệ làm loạn, cả gan dám lấy một tiểu hài lừa họ. Phó hội trưởng không biểu hiện dao động nhiều, khi mọi người kinh ngạc thì hắn vẫn trấn tĩnh có thể nói là khác người.

"Hạ Cẩn Duệ ngươi gạt chúng ta, ngươi nghĩ ta tin sao? Đoàn trưởng đeo khuyên đứng vững lại, to tiếng thét, nhìn dáng người nhỏ bé của Phong Vũ còn gương mặt yêu nghiệt đẹp hết phần thiên hạ có chút non nớt thì dù hắn có chút bị mê hoặc nhưng cố trấn tĩnh lại tức giận nói

Phong Vũ nghe khẽ cong khóe miệng đi đến trước mặt ba người, giọng nói lạnh lùng sắc bén nhưng trên mặt lại nở nụ cười ngây thơ đáng yêu

"Hai vị đây có vẻ coi thường ta quá nhỉ?"

Nghe tiếng của nàng Lưu Duật cũng lên tiếng theo, dù hắn chỉ chức vị nho nhỏ nhưng Phong Vũ bị hoài nghi hắn rất không vui, hắn đã chứng kiến cách thức chiến đấu của nàng, chỉ sợ ba vị này còn thua nàng.

"Các vị cũng đừng quá đáng, tiểu thư nhà ta là tuyệt thế thiên tài, người không tin cũng đừng có phỉ báng!"

Ba vị còn đang sửng người khi nghe Phong Vũ nói, thì nghe tiếng của Lưu Duật khiến tên đeo khuyên tai đột nhiên tức giận bùng phát chiến khí. Lưu Duật lập tức căng người, cười khổ điều động chiến khí của mình. Biết đánh không lại nhưng không được vũ nhục Phong Vũ.

"Nơi này có không tới phiên ngươi nói chuyện, mau cút!"

Chiến khí cường đại phóng tới Lưu Duật, phó hội trưởng cùng vị đoàn trưởng kia không ra tay ngăn cản. Hạ Cẩn Duệ vừa thấy có chút hoảng, đoàn trưởng dong binh đoàn sao là cao thủ cấp ! Cao thủ cửu cấp đánh vào chiến sĩ ngũ cấp không chết cũng trọng thương a! Dong binh đoàn Lâm Phong đang gặp khó khăn, với đội sao là sao giáo huấn một người nhưng với Lâm Phong là một đả kích trí mạng.

Tất cả người dong binh đoàn Lâm Phong đều giận mà cũng không dám nói gì, đối mặt với cường giả cấp bọn họ có tư cách gì ngăn lại.Bọn họ chỉ có trơ mắt nhìn Lưu Duật sắp bị chiến khí gây thương tích trơ mắt nhìn thực lực Lâm Phong giảm xuống.

"Ầm! ầm" hai tiếng vang lên trong không khí, Lưu Duật không hề bị gì hai mắt sáng trưng kích động nhìn Phong Vũ "Cảm ơn tiểu thư"

Phong Vũ đến trước mặt tên đeo khuyên tai vừa dùng chiến khí đánh Lưu Duật, khuôn mặt tươi cười nhưng ánh mắt ngân mâu sắc lạnh tràn đầy sát khí nói.

"Đang nói chuyện chúng ta có cần động vũ lực hay không, vị đại nhân này?"

Biến hóa ở đây những người khác đều không hiểu nhưng ở đây có ba người nhìn thấy, nam nhân đeo khuyên tai ánh mắt kinh hoảng nhìn nàng, chiến khí cấp của hắn vậy mà bị tiểu nha đầu trước mặt cư nhiên nhẹ nhàng đánh bay, hai người còn lại cũng kinh ngạc nhìn nàng.

Phong Vũ vừa rồi đã dùng tinh thần lực đánh tan chiến khí kia, với nàng quá dễ dàng chỉ là cửu cấp so với cấp thống lĩnh chính là quá yếu không đáng để nhắc đến. Dù với Phong Vũ cấp thống lĩnh nàng vẫn còn xem chưa đủ mạnh nhưng với người thường thì đã quá cường đại rồi.

"Thế gian to lớn, xem như mở rộng kiến thức, Phong Vũ tiểu hữu vừa rồi đắc tội, vì quá nóng giận thôi mong ngươi đừng để ý" Đoàn trưởng vừa ra tay cười ngượng ngùng nói, trên mặt có chút lấy lòng. Phong Vũ nghe trong lòng cười lạnh, nếu không phải nàng đang có tâm trạng tốt thì đã đưa tên này về cõi trời rồi.

"Phong Vũ tiểu hữu, ta là đoàn trưởng dong binh đoàn sao Điểu Nha, Hoàng Bách, vị đoàn trưởng vừa lỗ mãng kia là dong binh đoàn sao Hầu Ưng, Đại Tống, còn vị này là phó hội trưởng công hội lính đánh thuê,Tạ Thiên tiên sinh." Hoàng Bách nhanh miệng tươi cười giới thiệu.

[Điểu nha: con quạ, là chòm sao Corvus]

Đại Tống trong lòng lo lắng vì đã tạo ấn tượng không tốt với nàng, hắn phải bằng mọi giá cướp được bảo vật này về, có thể nhẹ nhàng tiếp một chiêu với thực lực cấp hắn thì không tầm thường, hắn tin thực lực của nàng không phải lục cấp. Dù cảm thấy có không tin với suy nghĩ nhưng đã nhìn thấy rồi thì làm sao mà không tin chứ.

"Ta thật vinh hạnh khi gặp được ba vị đại nhân đây, ta tên Phong Vũ người Phong gia là người của dong binh đoàn Lâm Phong" Phong Vũ không nhanh không chậm, tươi cười đáng yêu nhưng đôi ngân mâu thì lóe tia sát khí nhanh như chớp khiến mọi người đều không nhận ra.

Lời nói ngọt ngào như gió xuân khiến tất cả lính đánh thuê Lâm Phong chấn động, ngay cả Hạ Tử Minh cũng khẽ cười.

Lời của nàng ý nói vào lòng lính đánh thuê Lâm Phong dù có thực lực thế nào nàng cũng không quan tâm, ai cũng không thể đem Phong Vũ của đi, là tiểu thư của bọn họ.

Hoàng Bách và Đại Tống vừa nghe thì thần sắc trầm xuống, họ đều muốn có được Phong Vũ, nếu Phong Vũ là một chiến sĩ lục cấp còn không tính, chiến sĩ lục cấp ở đây rất nhiều nhưng ma pháp sư thì...ma pháp sư lục cấp cũng coi là mạnh rất ít khi so với chiến sĩ. Đoàn sao cao thủ không ít, không cần ma pháp sư lục cấp lắm nhưng có thể bồi dưỡng, nàng còn nhỏ mà đã như vậy thì tương lai sẽ như thế nào.

Ma pháp sư còn có thân phận khác là tương khảm sư! Công hội lính đánh thuê chưa từng có ma pháp sư gia nhập, ma tương khảm sư cũng không thuộc công hội lính đánh thuê, thực lực tới thất cấp đã khó tăng bậc trong thời gian ngắn, nên phải dùng vũ khí.

Khoan vũ khí là quá mức với dong binh đoàn, nhưng công tác khảm cũng chả ai làm được! Ma pháp sư % là ở Ma Lạc học viện, % còn lại đều cổ quái mỗi lẩn dong binh đoàn đều phải bỏ cả đống tiền để khảm, mỗi lần khảm là một lần cắt thịt, hơn nữa ma pháp sư cao cấp nào dễ tìm giá tiền thì như trên trời.

Cho tới bây giờ, vũ khí đoàn trưởng dong binh đoàn sao cầm trong tay, cửu khổng hoàng mỹ không sứt mẻ, nhưng phía trên chỉ khảm cùng lắm tinh hạch.

Vũ khí như vậy lại chẳng nỡ xuống tay, nếu có một ma pháp sư thì hoàn toàn khác, thực lực trong đoàn sẽ tăng rất nhiều.

Nếu vị ma pháp sư thực lực càng mạnh thì lực lượng mang đến càng...

Chưa từng có ma pháp sư đến, Phong Vũ xuất hiện có thể nói là đúng tâm nguyện của đoàn trưởng sao bọn họ, bọn họ tức giận là vì họ còn chưa ra tay Phong Vũ đã có chủ!

"Phong Vũ, chúng ta là binh đoàn sao, ngươi muốn cái gì cứ nói ta đều cho" Đại Tống giành nói trước

"Phong Vũ, chúng ta đều là sao, cũng có thể cho ngươi thứ ngươi muốn" Hoàng Bách cũng vội mở miệng

"Phong Vũ, ngươi đến ngươi sẽ là phó đoàn trưởng" Đại Tống cười đắc ý nói

Mọi người nghe vậy hít một ngụm khí lạnh, Hầu Ưng này ghê thật vừa vào đã là phó đoàn trưởng?!

"Đại Tống ngươi nói thật giỏi, hai phó đoàn kia bỏ cho ai?" Hoàng Bách cười lạnh, Đại Tống cười lớn haha" Ai nói phó đoàn phải có hai, Phong vũ đến tự nhiên có phó đoàn trưởng"

Hoàng Bách đổi sắc, không ngờ Đại Tống lại chơi xấu, nhưng hắn cũng có thể.

"Phong Vũ ngươi tới Điểu Nha tự nhiên cũng là phó đoàn trưởng"

"Ngươi..ngươi đừng bắt trước ta chứ" Đại Tống nổi giận gầm lên, hai bên nhiều năm xem nhau không vừa mắt nhưng đều sao không thể khiêu chiến đối phương, đều trông ngóng có kẻ sao khiêu chiến khiến một trong hai đi xuống.

Truyện Chữ Hay