Yêu Lại Từ Đầu 2

chương 1105: 1105: chương 1089

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chờ đến thứ bảy nghỉ, Hứa Thanh Du thương lượng với Ninh Tôn, cô muốn đi đến đoàn phim thăm ban.

Thăm ban: Một đoàn làm phim đang quay phim, không phải người của đoàn nhưng lại đến thăm đoàn, hoặc quan sát bọn họ diễn, chế tác.

Cô và Ninh Tôn rất lâu rồi chưa gặp nhau, theo yêu cầu của công ty, hai người cũng phải xuất hiện trong cùng một bức ảnh.

Ninh Tôn cũng đồng ý, hiện tại anh vào tổ quay phim, không có cái gọi là thứ bảy chủ nhật, vì vậy muốn gặp mặt chỉ có thể là Hứa Thanh Du đến gặp anh.

Hai người họ thực sự rất lâu rồi không có gặp nhau.

Hứa Thanh Du nói đi đến đó, Ninh Tôn cũng rất vui vẻ.

Cả đêm hôm trước Ninh Tôn không về nhà, ở lại khách sạn ở bên cạnh đoàn phim, sáng thứ bảy Hứa Thanh Du cố ý dậy rất sớm, chọn nấu những món Ninh Tôn thích ăn, sau đó để vào trong hộp giữ nhiệt.

Hứa Thanh Du còn chịu khó làm thêm một số điểm tâm, dọn dẹp hết tất cả mọi thứ xong, cô gởi tin nhắn cho Ninh Tôn nói là mình bây giờ đi.

Ninh Tôn đã ở chỗ đoàn phim, anh trả lời tin nhắn, bảo cô đi đường chủ ý an toàn.

Cả tuần nay tâm trạng của Hứa Thanh Du đều không được tốt, cũng chỉ có lúc này sắp được gặp Ninh Tôn, tâm tình của cô mới xem như là ổn định.

Hứa Thanh Du đem theo đồ gọi xe đến đoàn phim của Ninh Tôn, cũng cách hơi xa, trên đường đi tốn không ít thời gian.

Lúc Hứa Thanh Du đến tài xế đi đến đón cô, nói là Ninh Tôn vẫn đang có cảnh quay phim, hiện tại anh không thể ra ngoài được.

Chuyện này Hứa Thanh Du cũng có thể hiểu được, cô cầm đồ đi theo anh trai tài xế đi về phía đoàn phim.

Anh trai tài xế ung dung ngậm ngùi: “Cô không ở bên cạnh, tôi vẫn thực sự không quen, quen nhìn thấy hai người như hình với bóng, hiện tại tôi nhìn thấy Ninh Tôn đóng phim cặp với cô gái khác, cô không biết trong lòng tôi kìm nén uốn éo thế nào.”

Hứa Thanh Du bật cười: “Không biết tôi nhìn thấy anh ấy với cô gái khác ở chung một chỗ sẽ có cảm giác như thế nào, bây giờ chỉ là nghĩ nghĩ thôi, tôi đã cảm thấy khó chịu rồi.”

Nói xong cô cười haha: “Nhưng không có cách nào khác.”

Tài xế bên cạnh phụ họa thêm một câu: “Quả thật không có cách nào khác.”

Hứa Thanh Du và tài xế đi vào nơi quay phim của Ninh Tôn, cách một khoảng cách xa, cô đã nhìn thấy Ninh Tôn.

Ninh Tôn ở bên kia đang quay phim, là cảnh anh ấy và tình địch của nữ chính.

Nữ chính là một tiểu hoa đán có khá nhiều lưu lượng hiện tại, ngoại hình và kỹ năng diễn xuất cả người, danh tiếng khá tốt.

Đứng ở góc độ khách quan mà nói, Ninh Tôn và cô gái đó đứng chung một chỗ, dựa vào ngoại hình thật sự rất xứng đôi.

Nhìn thấy cảnh như vậy, nếu nói Hứa Thanh Du cảm thấy không ghen tị thì là giả.

Tin tưởng Ninh Tôn như thế nào đi nữa, đứng bên cạnh anh đột nhiên có một người xinh đẹp hơn mình, có năng lực hơn mình.

Cô chắc chắn là không thoải mái.

Người này không giống như Nam Nhạc, danh tiếng của tiểu hoa đán này bên ngoài rất tốt, Hứa Thanh Du cũng không quá hiểu biết về cô ta, ít nhất cô ta không giống như Nam Nhạc nhìn ai cũng đều là ánh mắt cao hơn một bậc.

Tiểu hoa đán này vẫn khiến cho người khác yêu thích.

Chỉ là cảm giác này mới khiến cho người khác vô cùng ấm ức.

Bên kia vẫn đang làm việc, Hứa Thanh Du và tài xế tìm một vị trí ngồi xuống, Hứa Thanh Du lấy điểm tâm của mình làm đưa cho anh trai tài xế thử một chút.

Anh trai tài xế cười haha, một chút cũng không khách sáo, thoải mái nếm thử điểm tâm của Hứa Thanh Du làm.

Hứa Thanh Du có thể không làm được những việc khác, nhưng cô thật sự có thể đảm đương được việc bếp núc.

Anh trai tài xế ăn xong liền gật đầu: “Giống như đồ ở bên ngoài bán, cô nha, cho dù không tìm công việc, tự mở một tiệm bánh ngọt cũng có thể nha.”

Hứa Thanh Du mỉm cười: “Có thể được à, đợi sau này tôi lăn lộn không nổi nữa, thì trở về nhà mở tiệm bánh ngọt.”

“Cô còn có thể lăn lộn không nổi sao?” Tài xế ngước đầu nhìn về phía Ninh Tôn: “Cô có một núi dựa lớn như vậy, chỉ cần đợi sau này ăn no uống say.”

Hứa Thanh Du nhìn chằm chằm về phía Ninh Tôn một lúc lâu, rồi mới “ừ” một tiếng: “Vậy thì tôi chỉ có thể đợi.”

Ninh Tôn bên kia quay liên tiếp mấy cảnh mới dừng lại, anh vội vàng nhìn xung quanh, nhìn thấy Hứa Thanh Du và tài xế ngồi cùng nhau, anh bước nhanh đi lại.

Nếu bên cạnh không có người nhìn, anh chắc chắn sẽ không kiềm được bản thân mà muốn hôn cô.

Nhưng bây giờ xung quanh nhiều người như vậy, anh cũng chỉ có thể đi qua sờ mặt Hứa Thanh Du, sau đó ngồi xuống bên cạnh cô: “Ở đây anh còn mấy cảnh nữa, nếu có thể quay ít vài lần, thì có thể sẽ kết thúc công việc sớm một chút.”

Hứa Thanh Du cũng không vội: “Không sao, anh đừng căng thẳng, em không nhìn anh, anh muốn phát huy như thế nào cũng được.”

Ninh Tôn đưa tay ôm vai cô: “Nếu như em ở bên cạnh nhìn, quả thật anh sẽ có chút không được tự nhiên.”

Hứa Thanh Du hiểu cảm giác này, cô nhích lại gần lồng ngực của Ninh Tôn, chẳng qua là trở ngại bên cạnh có người nhìn, hai người cũng không dám quá tùy tiện, chỉ một chút là dừng lại.

Hứa Thanh Du hỏi Ninh Tôn buổi sáng đã ăn chưa, Ninh Tôn nói khách sạn có ăn một chút mì, nhưng cũng không ăn no.

Cơm ở khách sạn anh vẫn luôn không thích, chuyện này Hứa Thanh Du biết rất rõ.

Hứa Thanh Du lấy thức ăn mình làm ra: “Buổi sáng trước khi đến em có làm một ít, anh với tài xế cùng nhau ăn đi.”

Tài xế không nghĩ đến vẫn có phần của mình, biểu cảm kinh ngạc ở bên cạnh: “Cô, cái cô gái này tại sao lại chu đáo như vậy, Ninh Tôn à, cậu nhanh chóng cưới cô ấy về nhà đi, người này nếu như bị người khác cướp đi cậu phải khóc đó.”

Ninh Tôn “ừ” một tiếng: “Cô gái này nếu bị người khác lừa chạy đi, tôi khóc cũng không biết kiếm ở nơi nào.”

Hứa Thanh Du biết hai người này đang trêu đùa, nhưng cô vẫn phối hợp cong khóe môi: “Yên tâm đi, tình cảm con người của tôi rất kiên định, người bình thường không lừa tôi chạy được đâu.”

Đang nói chuyện như vậy, nhân viên bên cạnh đi đến, có lẽ là có chuyện gì muốn nói với Ninh Tôn.

Ninh Tôn đặt thức ăn xuống, đứng dậy đi qua, trao đổi khoảng hai phút, anh lại quay về.

Ninh Tôn nói đoàn phim ở đây muốn dùng độ nóng này của anh và Hứa Thanh Du, chụp một số tấm ảnh hai người chung khung hình phát ra ngoài.

Thay vì để các phương tiện truyền thông dẫn dắt, không bằng để đoàn phim tự mình phát ra.

Dù sao độ nóng này ai cũng cần.

Hứa Thanh Du đương nhiên không có ý kiến gì, dù sao mục đích hôm nay cô đến đây chính là hỗ trợ cho Ninh Tôn ở đây.

Ngay sau đó, đoàn phim liền cử một thợ chụp hình đến, Hứa Thanh Du và Ninh Tôn ngồi ở đó nói chuyện cười đùa bình thương.

Thợ chụp hình chụp vài bộ ảnh, sau đó bảo Ninh Tôn và Hứa Thanh Du hơi thân mật một chút.

Nếu chuyện này đặt vào lúc quan hệ hai người vẫn chưa xác định, chắc chắn sẽ khiên Hứa Thanh Du cảm thấy hơi ngại ngùng.

Nhưng bây giờ cô đã không có cảm giác đặc biệt gì nữa, Ninh Tôn phản ứng nhanh hơn cô, trực tiếp giơ tay ôm cô, miệng để gần tai cô, nói thì thầm với cô.

Hứa Thanh Du vểnh môi có chút ngại ngùng, ngược lại thợ chụp hình rất thích những cảnh hơi mập mờ như vậy, chụp vài tấm, sau đó nói cảm ơn với bọn họ rồi mới rời đi.

Thực sự vừa nảy Ninh Tôn ở bên tai Hứa Thanh Du quả thực là nói thầm thì.

Tay Hứa Thanh Du đặt ở eo Ninh Tôn, hơi dùng lực nhéo nhẹ một cái: “Nhiều người như vậy, anh không thể khiêm tốn một chút sao.”

Miệng Ninh Tôn dính ở tai Hứa Thanh Du cọ cọ: “Xấu hổ cái gì, dù sao người khác cũng không nghe được.”

Nghe hay không nghe là một chuyện, chuyện này không có nghĩa người khác không nghe được thì Ninh Tôn có thể giở trò lưu manh với cô như vậy.

Ninh Tôn nhanh chóng ăn xong cơm, sau đó tiếp tục đi quay phim.

Hứa Thanh Du ở bên cạnh nhìn, có thể nhìn ra được những người ở đoàn phim này vẫn rất quan tâm đối với Ninh Tôn.

Bởi vì cũng cần lưu lượng người hâm mộ, bộ phim này cần lưu lượng của anh chống đỡ, đương nhiên cũng phải khách sáo đối với anh.

Cũng không biết có phải Hứa Thanh Du đến đoàn phim tiếp sức, hay là Hứa Thanh Du đến tâm tình Ninh Tôn đột nhiên ổn định, cho dù là mấy cảnh tiếp theo, có một cảnh thông qua, có hai lần diễn hỏng, tiến độ quay phim cũng khá nhanh.

Đợi đến trưa, đoàn phim cũng muốn dừng công việc ăn cơm, Ninh Tôn dẫn Hứa Thanh Du trở về khách sạn.

Khách sạn cách phim trường cũng không xa, thời gian đi cũng không quá nhiều.

Vừa nảy Ninh Tôn đã ăn xong đồ ăn Hứa Thanh Du làm, lúc này chắc chắn không đói nữa, hai người trở về khách sạn đương nhiên là làm một số chuyện của những cặp tình nhân nên làm..

Truyện Chữ Hay