Bởi chúng tôi học cùng trường, tôi tất nhiên sẽ chạm mặt với nữ chính.
Rốt cuộc, các buổi học lễ nghi là tiết học chung dành cho tất cả các năm học. Nói cách khác, tôi không thể tránh không gặp cô.
Tệ hơn là cảnh này đã diễn ra trong trò chơi.
Sau màn giới thiệu của năm hai đến năm sáu, các học sinh mới nhập học bắt đầu việc tự giới thiệu của mình.
Cuối cùng là Lily.
"Mình... mình là Lilium Valley (Lily của thung lũng). Rất vui được gặp mọi người!"
Cô ấy có vẻ vụng về hơn những học sinh mới khác.
Thực tế thì ai ở trường cũng biết cô có xuất thân bình dân.
Đây là lần đầu tiên tôi nghe giọng nữ chính. Đó là một giai điệu ngọt ngào hoàn toàn phù hợp với vẻ ngoài xinh đẹp của cô. Ngay cả khi lời giới thiệu của cô rất vấp váp thì nó vẫn nằm trong mức chấp nhận được.
Tôi khẽ thở dài.
Buổi học lễ nghi ngày hôm nay là cách chào hỏi.
Giáo viên hướng dẫn là một người phụ nữ luống tuổi có tư thế hoàn hảo và giọng nói nhỏ nhẹ. Cô chỉ ra cho chúng tôi những điều không nên làm khi giao tiếp với người khác, đặc biệt là là việc tránh những suy nghĩ khó chịu về đối phương trong lúc tiếp chuyện.
Không phải giáo viên lễ nghi nào cũng được học sinh ưa thích. Nhưng cô ấy đã gây thiện cảm cho chúng tôi với sự dịu dàng và thái độ tốt đẹp của mình. Tất nhiên sự nghiêm khắc cũng có ưu điểm, song tôi đánh giá cao các phương pháp của cô ấy hơn. Rốt cuộc không phải ai cũng có thể tạo ra cho tôi ảo giác muốn trở thành một người giống như cô.
"Để thực hiện tốt tư thế, các em cần phải chăm chỉ luyện tập hàng ngày. Hãy chú ý tới cử động của các học sinh lớp trên, đặc biệt là thủ lĩnh nữ sinh và học hỏi từ cô ấy, được chứ?"
Những lời kỳ vọng đó khiến tôi cảm thấy thật áp lực.
Không thể phớt lờ sự căng thẳng, tôi đành lặp đi lặp lại quy tắc 'đừng vội vàng, hãy chậm rãi' trong đầu khi nâng gấu váy lên và nói biết ơn, "Cảm ơn lời khen của cô, em sẽ làm hết sức mình."
Sau đó chúng tôi bắt đầu thực hành nghi lễ chào với đối tượng tưởng tượng.
Nhờ đó, các sinh viên đã thực sự bớt lo lắng và bắt đầu vui vẻ tham gia điều đó dù vẫn còn xấu hổ.
Các cô gái mới thật vô tư biết bao. Giá như họ biết về những kỳ vọng cực kỳ cao ẩn dưới gương mặt hiền từ của người giáo viên hướng dẫn. Đến mức tôi đã phải bỏ ra rất nhiều thời gian chỉ để thực hành động tác một cách hoàn hảo.
Ấy chết, ý tôi là tôi thực sự tôn trọng giáo viên hướng dẫn, chỉ là...
Thực tế thì giáo viên hướng dẫn lễ nghi nào cũng có tiêu chuẩn cao như vậy. Chẳng qua cô ấy dùng cách tiếp cận thân thiện hơn mà thôi.
Nhờ khả năng hòa mình, tôi bắt đầu tham gia cùng với cả lớp.
Vào lúc đó, sự kiện đã diễn ra.
Một vài tiếng cười chế giễu vang lên cách chỗ tôi cùng giáo viên không xa.
Có lẽ đó là một điều gì đó rất hài hước, bởi rất nhiều người đã cười khúc khích.
Nhưng vì lý do nào đó, tiếng cười đã bị biến tấu bởi những âm thanh khinh miệt. Tôi cố gắng không nhăn mặt khi bước tới nơi đó.
Lily đang đứng như trời trồng, cô cúi đầu và có vẻ xấu hổ.
"Bạn không quen với việc phải cúi xuống sao? Nghe lạ nha."
Một sinh viên cùng năm với Lily vui vẻ nói. Tôi thực sự không rõ cô ấy có ý định ám chỉ gì không, nhưng những người khác trong nhóm cô đã phá lên cười một cách nhạo báng khi nghe những lời như vậy.
Trước khi tiếng cười có thể thu hút sự chú ý của những người khác, tôi đã mở lời.
"Em nghĩ sự thiếu kinh nghiệm là một điều đáng cười sao? Nếu vậy thì những người đã gia nhập xã hội thượng lưu đều có quyền cười nhạo học sinh trường này nhỉ."
Tôi nghiêng đầu nhìn vào mắt cô gái đã khơi mào vấn đề, hy vọng ánh mắt mình có thể buộc cô ấy xin lỗi. Không tính đến việc đó là những gì tôi thực sự đang nghĩ, tôi cũng muốn cô hiểu rằng cô đã phạm sai lầm như thế nào.
Nếu không phải lý do đặc biệt, các học sinh trong học viện ma thuật đều sẽ trở thành các thành viên của xã hội thượng lưu theo cách này hoặc cách khác. Cho nên những lời như thế có thể hiểu là một sự xúc phạm chung chứ không chỉ nhắm vào một người.
"Ừm... em... em xin lỗi!"
May mà cả nhóm đó đã vội vã xin lỗi. Tôi thốt ra một tiếng thở phào nhẹ nhõm và mỉm cười với họ. Xem ra bản tính họ không thực sự xấu.
Sau khi tỏ ra bản thân mình chỉ tình cờ vướng vào việc này, tôi liếc nhìn về Lily.
Đôi mắt màu cỏ tươi đang ngơ ngác nhìn lại tôi.
Nếu không tính Wolf và Shade, tôi có thể chắc chắn rằng đây là lần đầu tiên có một người lạ nhìn tôi bằng ánh mắt rực sáng đến thế.
"Được rồi các cô gái. Hãy tiếp tục bài học nào. Chúng ta còn chưa đến giờ nghỉ đâu."
Giọng nói nhẹ nhàng nhưng kiên quyết của giáo viên hướng dẫn đã mang bầu không khí bình thường trở lại.
Tuy nhiên, tôi sẽ không bao giờ ngờ được rằng cô sẽ bắn một viên đạn bọc đường vào mình.
"Giờ thì.. Cô nghĩ em sẽ là một người hướng dẫn phù hợp với em Lilium đây đấy. Được chứ, thủ lĩnh nữ sinh?"
Nụ cười tươi rói của giáo viên trông như thể cô vừa tung ra một ý tưởng tuyệt vời.
Song tôi chỉ nghĩ, cảnh này đâu có trong trò chơi, chuyện quái gì đã xảy ra vậy?