Chu gia
Một nhà bốn người đang quây quần vui vẻ nói chuyện bên nhau. Chu Kiều Nhi chợt nhớ ra rồi nói với cha Chu
-Cha ơi!
-Gì hả con?-cha Chu hỏi
-Chức thư kí của anh trai còn trống không ạ?
-Còn trống, sao vậy con?
-Con cũng đã trưởng thành rồi nên muốn giúp cha mẹ quản lí công ty ạ.
-Nhưng ta không muốn con phải vất vả, việc công ty để anh trai con một mình lo liệu là được rồi.
-Cha con nói đúng đó.- Mẹ Chu ủng hộ
-Anh cũng đồng tình với ý kiến của mẹ, làm thư kí của tổng giám đốc không phải chuyện dễ đâu.- Chu Minh Viễn lo lắng
-Thế sao được ạ. Nếu mọi người không cho con làm thì con sẽ đến công ty khác vậy.- Chu Kiều Nhi giả vờ giận dỗi nói.
-Haizz, ta chịu thua con rồi.
-Vậy mười ngày nữa vào làm.- Chu Minh Viễn bó tay
-Ngày mai cơ- Chu Kiều Nhi quyết tâm
-Năm ngày
-Không!
-Ngày kia, nếu không thì không cần đi nữa.
-Được. Ngày kia thì ngày kia.
-À đúng rồi.- cha Chu chợt nhớ ra
-Một tuần sau cha mẹ phải đi công tác để giải quyết một số vấn đề phải hai tháng sau mới về được, việc công ty ta kí hợp đồng với Vũ thị con có làm được không Minh Viễn?
-Cha coi thường con quá rồi, việc này cha cứ yên tâm, con sắp xếp được mà.
-Tốt, cha cũng bớt lo hơn.
-------------------------------------
Một tuần sau ở Chu thị
-Lần này hợp tác với Vũ thị ai sẽ làm đại diện đi gặp tổng giám đốc bên đó bây giờ?
-Em!-Chu Kiều Nhi lên tiếng
-Lần hợp tác này rất quan trọng, em thì mới vào chưa có nhiều kinh nghiệm anh không thể cho em đi được.
-Anh không tin tưởng em sao?
-Không phải thế nhưng mà...
-Hãy cho em một cơ hội!
-Thôi được, ngày mai lúc h sáng ở Vũ thị, em nhớ đó.
-Em biết rồi.
Hôm sau-Vũ thị
-Tôi cần gặp tổng giám đốc
Cô tiếp tân nhìn lên thấy một cô gái xinh đẹp trông có vẻ lạnh lùng thì khinh thường, nghĩ cô là một trong số các cô ả hay bám theo tổng giám đốc của họ nên miệt thị nói:
-Cô có hẹn trước không?
-Không nhưng tôi cần gặp ngài ấy, có chuyện quan trọng cần bàn.
-Xin lỗi tôi không thể cho cô vào được.
-Nhưng...
-Cô đi được rồi- cô ta cắt ngang
Thấy thái độ không mấy thân thiện của tiếp tân, Chu Kiều Nhi rất bực mình, định cãi lại thì bỗng nhìn thấy Vũ Đình Thiện đang vừa đi vừa nói chuyện với một số người mặc tây trang. Cô cười thầm, gọi:
-Vũ tổng!
Nghe thấy người gọi, theo quán tính Vũ Đình Thiện quay lại nơi phát ra giọng nói thì ngẩn người
-Tiểu thư Chu, cô đến đây làm gì vậy?
Cô tiếp tân ngạc nhiên vì cách tổng giám đốc của họ gọi cô gái kia rồi mới hiểu ra thân phận của cô gái đó liền lo sợ
-Bây giờ tôi đang là thư kí của anh Viễn nên đến đây để bàn chuyện hợp tác.
-Sao cô không gọi điện thoại báo tôi một tiếng?
-Tôi không có số của anh, định lên phòng nhưng có người nào đó cứ cố chấp đuổi tôi đi.- nói rồi cô nhìn về phía cô tiếp tân.
Vũ Đình Thiện nghi ngờ nhìn theo nói
-Làm tiếp tân mà lại ngang ngược với khách hàng như vậy, cô nghỉ làm được rồi đó.
Cô tiếp tân vừa nghe liền suy sụp rồi bắt đầu hối hận.
"Đáng đời!"Chu Kiều Nhi nhếch mép.
Phòng tổng giám đốc
Ly ly mang bản hợp đồng ra đây
Cầm lấy hợp đồng, Chu Kiều Nhi quan sát kĩ từng chi tiết một rồi nói:
-Tại sao lợi nhuận hai bên lại là :?
-Đơn giản thôi, tại vì bên cô chỉ cho bản thiết kế còn bên tôi phải tốn công sức để thực hiện nó nên phải được nhiều hơn rồi
-Vũ tổng à, anh nói có vô lý quá không? Chu thị chúng tôi là công ty đứng đầu về những bản thiết kế các loại toà nhà cao ốc tốt, nếu không có chúng tôi thiết kế cho các vị thì có thể thu được nhiều lợi nhuận sao? Ngài là tổng giám đốc, phải biết cái gì có lợi cho công ty của mình chứ, tôi khuyên ngài nên xem xét lại đi, ít nhất thì cũng phải là : không thì Chu thị sẽ không kí hợp đồng.- Chu Kiều Nhi nói năng rất có tính thuyết phục
-...tôi phục cô rồi!
-Ly Ly
-Dạ?
-Đi làm lại bản hợp đồng cho tôi.
-Vâng thưa ngài
Chu Kiều Nhi giơ tay ra bắt tay với Vũ Đình Thiện
-Chúc hợp tác thành công!