- Là của y.
Tô Thủy Nguyệt vô cùng trắng trợn nói dối, dù sao đẩy cục than bỏng tay này cho nam chính cũng không làm y chết nhanh được, mà phải nói đúng hơn là sẽ không có một ai có thể làm cho y chết. Mà hắn thì không thể nói đứa nhỏ này là của yêu thú khế ước của bản thân, lại càng không nói là có thể là của Mộ Thanh Khê, chắc chắn sẽ bị Mộ Dung Uyên một kiếm moi ra! Nhưng mà... nếu là con của Mộ Thanh Khê thì hắn sẽ phải làm gì đây? Y sẽ không bao giờ chấp nhận đứa nhỏ này, mà hắn thì mới vừa có ý định từ bỏ, ông trời rốt cuộc là muốn chơi hắn cho đến bao giờ?
- Ta có thể gặp Bách Phệ Thôn có được không? Và những người khác.
Ngoài Bách Phệ Thôn ra thì hắn cũng vô cùng lo lắng cho hậu cung của chính mình, nếu bọn họ mà biết được hắn đang mang thai sẽ nổi điên lên mất!
- Được, ta đưa ngươi đi.
Nói rồi Mộ Dung Uyên huýt sao một cái, sau vài giây liền thấy một con chim điêu trên đầu có một nhúm lông màu tím bay tới, hắn được Mộ Dung Uyên ôm eo bay lên lưng chim điêu sau đấy vượt núi bay đi. Chim điêu này hẳn là Tử Điêu, bởi vì một con chim điêu khác có nhúm lông màu lam ở trên đầu đã đuổi kịp ngay phía sau.
- Đôi song điêu này của ngươi thật tốt.
- Ta vô tình có được khi tu luyện ở đây. Nếu ngươi thích ta cho ngươi một con.
Tử Điêu ở phía dưới nghe thấy vậy tim liền đánh thịch một cái. Mà Tô Thủy Nguyệt đang ngồi ở trên lại từ chối ngay lập tức.
- Bề ngoài thô kệch, ta không thích.
Bị thẳng thừng chê xấu xí Tử Điêu lệ rơi đầy mặt, y rõ ràng khi biến thành người cũng rất vừa mắt tại sao trong lòng Tô Thủy Nguyệt lại thành một thứ không đáng nhìn như vậy nha!
- Hơn nữa ta đã có Tiểu Hắc, tuy rằng lười biếng nhưng y rất ưa nhìn.
Tử Điêu lại thêm một đòn chí mạng, Tô Thủy Nguyệt không chỉ chê y xấu xí mà còn khen một yêu thú khác xinh đẹp, đã vậy còn là khế ước thú của hắn luôn rồi. Mộ Dung Uyên thấy hắn từ chối thì cũng không ép nữa, tay siết chặt eo hắn nhìn xa xôi.
- Ta sẽ tìm cho ngươi một yêu thú tuyệt mỹ nhất.
Chỉ là y không ngờ rằng Tô Thủy Nguyệt đã có đến tận hai yêu thú thập toàn thập mỹ tốt gỗ tốt nước sơn là Tuyết Sư và Tiểu Hắc ở trong hậu cung đông đảo "mỹ nhân" của chính mình kia. Nếu y biết được chắc chắn sẽ khóc không thành tiếng.
Tô Thủy Nguyệt và Mộ Dung Uyên được Tử Điêu chở đến một thung lũng sâu trong núi, xung quanh có vô số hang động được dây leo chắn kín cửa. Vừa nhìn Tô Thủy Nguyệt liền biết được là tất cả mọi người đều bị Mộ Dung Uyên nhốt ở nơi này.
- Bách Phệ Thôn ở nơi nào?
Mộ Dung Uyên nghe được câu hỏi liền chỉ tay hướng về một hang động nhìn có vẻ sạch sẽ hơn một chút so với những cái còn lại sau đấy bảo Tử Điêu thả hai người bọn họ xuống ngay đó. Tô Thủy Nguyệt đi theo Mộ Dung Uyên vào trong, dây leo chắn cửa cũng bởi vì sự xuất hiện của chủ nhân mà tách sang hai bên chừa ra lối vào, đi tầm năm mươi bước thì thấy Bách Phệ Thôn đang ngồi đả tọa ở giữa động. Y nghe thấy tiếng động liền ngước mặt nhìn lên, thấy được là Tô Thủy Nguyệt liền giống như một con chó lớn đứng bật dậy chạy thật nhanh tới ôm chầm lấy hắn.
- Thủy Nguyệt, đệ có bị làm sao không?
- Ta rất tốt.
Tô Thủy Nguyệt đã quá quen với vị nam chính dính người này rồi, động một chút liền ôm, cũng vô cùng dễ bị kích động. Bách Phệ Thôn vừa ôm vừa liếc Mộ Dung Uyên ở ngay sau lưng hắn.
- Hắn không làm gì đệ chứ?
- Mộ Dung Uyên đối với ta rất tốt, còn những người khác vẫn tốt chứ?
- Ta không biết, chỉ có một mình ta ở đây. Tất cả đều bị khống chế mất hết pháp lực, chỉ sợ...
Tô Thủy Nguyệt nghe thấy vậy liền đẩy Bách Phệ Thôn ra hướng tới Mộ Dung Uyên chất vấn.
- Những người khác sẽ không sao chứ?
- Đương nhiên sẽ không sao. Bây giờ ta có thể thả Bách Phệ Thôn ra trước, những người khác cũng có thể thả ra chỉ mỗi Mộ Thanh Khê thì vẫn đang đợi ngươi đến giết.
- Mộ Dung Uyên!
Tô Thủy Nguyệt tức giận gào tên của Mộ Dung Uyên, rõ ràng hắn đã nói là bản thân đang mang thai không thể giết người, có phải cái tên này tính thất hứa hay không đây?
- Được được, ta sẽ tạm thời tha cho hắn.
Bách Phệ Thôn ở ngay cạnh không hiểu hai người bọn họ đang bàn tính cái gì nhưng cũng không có chen vào. Nhìn thái độ của Mộ Dung Uyên y có thể biết được người này đối với Tô Thủy Nguyệt không có ác ý, dù gì trước đó y và Mộ Dung Uyên cũng đã từng hợp tác để bức ép Tô Thủy Nguyệt ở dưới thân mình. Cũng tính như là đồng bạn.