Editor: Tĩnh
Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn mang theo tiểu hồ ly chạy qua.
Từ khi Tuyết Bảo tiến giai cấp vẫn luôn chưa được thật sự một lần chiến đấu, nay đã gặp được một cơ hội lớn như thế, ý chí chiến đấu liền tăng cao, lông cả người đều xù lên, nhìn từ ngoài thì trong rất dễ thương, nhưng, khi bộ móng vuốt sắc bén lộ ra chỉ một đường cào đã khiến cho một con Cuồng Sư cấp bị trọng thương, thấy đồng bạn bị trọng thương một con Cuồng Sư khác liền hướng tới Tuyết Bảo mà công kích Tuyết Bảo liền nhảy lên đá cho con Cuồng Sư kia bay xa hơn chục mét.
Sở Diệp nhìn tiểu hồ ly thể hiện thần uy, không khỏi trừng lớn đôi mắt.
"Sở Diệp vốn còn nghĩ Tuyết Bảo sẽ dùng lửa để công kích không ngờ lại dùng chân công kích, quả là một tiểu hồ ly thích bạo lực" Sở Diệp thì thào nói.
Sau khi đá bay một con Cuồng Sư tự tin tăng cao Tuyết Bảo liên tục vung chân đá bay không ít Cuồng Sư.
Nhìn thân hình của tiểu hồ ly chỉ to bằng một cái chân của Cuồng Sư vậy mà lực đá của nó không yếu một chút nào.
Ngày thường Sở Diệp chỉ thấy tiểu hồ ly làm nũng hoặc bán manh với hắn cùng Lâm Sơ Văn lại không nghĩ tới tiểu hồ ly lại yêu thích bạo lực như thế.
Lâm Sơ Văn sắc mặt cổ quái nói: “Ta cũng không biết nó lại có này bản lĩnh lớn như thế."
Sở Diệp thầm nghĩ: Rốt cuộc cũng là Thượng phẩm yêu hồ, sau có thể đem so với những loại hồ ly khác, mà sức mạnh đương nhiên càng mạnh mẽ hơn.
Có mấy con Cuồng Sư thấy Tuyết Bảo giống như là mãnh thú liền cụp đuôi xoay người bỏ chạy.
Khiến người ta cảm thấy rất mất cười.
Sư tử mà sợ hồ ly.
Trước đó Đạp Vân Báo của nàng bị đám sư tử bức cho không thể chống trả mà giờ đây chúng lại bị một con tiểu hồ ly đá cho chạy tán loạn khắp nơi, nhưng con tiểu hồ ly giai vị của nó chất cũng chỉ bằng Đạp Văn Báo của nàng.
Vậy tại sao sức chiến đấu của nó lại mạnh hơn Đạp Vân Báo của nàng nhiều như thế?
Tiểu hồ ly càng đánh càng hăng, càng đánh càng vui vẽ, Sở Diệp nhìn tiểu hồ ly bây giờ giống đang đánh chó hơn là đánh sư tử.
Đám Cuồng Sư phát hiện đơn đả độc đấu với tiểu hồ ly thì bọn nó không có lợi thế liền nhanh chóng liên hợp lại để tấn tiểu hồ ly.
Đàn sư tử liên hợp lại tiểu hồ ly liền bị mất đi lợi thế.
Tiểu Ngân liền xuất lĩnh ong đàn tiến qua, thay nhau công kích đám Cuồng Sư.
Đàn sư tử bị ong đàn tập kích liền chạy tứ tán khắp nơi, kế hoạch lấy hình thế vây công tiểu hồ ly bị thất bại.
Tiểu Ngân cùng tiểu hồ ly phối hợp dị thường ăn ý, chỉ chốc lát sau, đàn sư tử đã bị tàn sát không còn.
“Sở Diệp?” Sở Nhan Vũ nhìn Sở Diệp, nhưng không chất có phải không.
“Tiểu cô cô, đã lâu không gặp.” Sở Diệp cười cười nói.
Sở Nhan Vũ nghe được Sở Diệp trả lời, trong lòng liền thả lỏng, “Nguyên lai là ngươi, ong đàn là..."
Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng vậy, ta khế ước một con Ngân Sí Ong vương, mượn tay nó khống chế ong đàn.”
Trước kia hắn thực lực chưa đủ cứng nên có rất nhiều chuyện hắn bắt buộc phải giấu diếm, nhưng hiện tại hắn đã là Hồn Sĩ cấp cũng xem như là có thể bảo vệ được bản thân, nên cũng không cần phải che giấu.
Sở Nhan Vũ đôi mắt sáng ngời, có chút kinh nghi nói: “Ngân Sí Ong vương vậy không phải là Hồn Thú Trung phẩm sao? Chúc mừng"
Sở Diệp cười cười, nói: “Nhờ may mắn thôi."
" Tiểu Diệp ngươi bây giờ trưởng thành không ít." Nàng còn đang thất mất tại sao ong đàn chỉ vây công đám sư tử, mà không công kích bọn họ, thì ra là có chủ.
Mấy trưởng lão Sở gia đi theo Sở Vũ Thần trong lòng tràn đầy kinh ngạc cũng có chút nghi hoặc.
Sở Diệp khế ước Ngân Sí Ong vương hẳn là một chuyện lớn, vậy tại sao mấy năm qua, bọn họ lại không nghe bất kì tin tức gì về chuyện này.
Vốn trước đó khi thấy Ngân Sí Ong đàn bọn họ còn nghĩ là đồng môn của Sở Nhan Vũ ra tay tương trợ, nhưng không ngờ người bọn họ gặp lại là Sở Diệp, dù bọn họ có bối phận trưởng bối nhưng cũng không giám vộng đọng gì.
“Vị này chính là?” Sở Nhan Vũ nhìn Lâm Sơ Văn, tò mò hỏi.
Sở Diệp cười cười, nói: “Đây là bằng hữu của ta.”
“Hạnh ngộ."
Lâm Sơ Văn quy củ gật đầu xem như là chào hỏi.
Tiểu hồ ly đi đến bên cạnh Lâm Sơ Văn kêu "ô ô" hai tiếng Lâm Sơ Văn liền khom người ôm nó vào ngực.
Sở Nhan Vũ nhìn Lâm Sơ Văn ôm tiểu hồ ly trong ngực, khóe mắt giựt giựt mấy cái, chỉ cách đây không lâu con tiểu hồ ly này vừa mới bày ra vẽ hung thần ác xác mà đại xác tứ phương, nhưng bây giờ lại bày ra bộ dạng" nhu nhược đáng thương" cần ôm một cái để an ủi.
Sở Nhan Vũ khi nhìn bộ dạng này có chút cảm thấy cổ quái khó tiếp thu.
“Lâm thiếu, hồ ly của ngươi rất lợi hại a!” Sở Nhan Vũ tâm tình phức tạp nói.
Lâm Sơ Văn có chút ngượng ngùng nói: “Sở tiểu thư quá khen."
Sở Nhan Vũ nhìn hai người trong lòng có chút cảm khái, chỉ mấy năm không gặp, Sở Diệp đã trở thành một Hồn Sủng Sư lợi hại như thế còn chưa nói tới bên cạnh còn có một vị bằng hữu thâm tàn bất lộ, vậy mà gia tộc lại giống như chẳng biết một chút tin tức gì về việc này.
Sở Nhan Vũ có chút trào phúng nghĩ: Sở gia bây giờ chỉ lo tập trung vào Sở Tư Thần, nên làm sao biết được bên ngoài ra làm sao.
“Tiểu cô cô như thế nào mà cô cô lại ở chỗ này?” Sở Diệp hỏi.
Sở Nhan Vũ mặt trầm xuống, giải thích một phen.
Nguyên nhân là khoảng hai năm sau Thanh Vân Tông sẽ có một đám sát khí sẽ được bán ra, nhưng yêu cầu có tám vạn điểm cống hiến.
Sở Nhan Vũ tích cóp nhiều năm, cũng chỉ tích cóp được ba vạn điểm cống hiến, mà số điểm cống hiến không đủ, nên chỉ có thể mạo hiểm mà nhận nhiệm vụ.
Điểm cống hiến ở Thanh Vân Tông có thể dùng đồng vàng để đổi, mười vạn đồng vàng có thể đổi một vạn điểm cống hiến, theo lý mà nói, Sở Nhan Vũ ở tông môn tiến lên Hồn Sĩ cấp thì giựa theo cam kết của gia tộc họ phải cho Sở Nhan Vũ vạn đồng vàng.
Bởi vì một khi Sở Nhan Vũ tiến giai Hồn Sư, gia tộc cũng có thể nhờ đó mà thơm lây.
Nhưng không may là trước đó Sở Tư Thần cũng tiến lên Hồn Sĩ cấp .
Mà tài nguyên trong gia tộc hữu hạn, chỉ có thể bồi dưỡng một người, nên các trưởng lão sau khi bàn bạt đã trước là tập trung bồi dưỡng cho Sở Tư Thần trở thành Hồn Sư.
Vì thế, Sở Nhan Vũ vì mất đi vạn do gia tộc trở giúp mà đã khiến cho bản thân có khả mất đi cơ hội mua được sát khí.
Sở Nhan Vũ bản thân có ba vạn điểm cống hiến, nếu gia tộc chịu bỏ ra vạn đồng vàng, là có thể dùng để đổi thành ba vạn điểm cống hiến còn hai vạn còn lại, Sở Nhan Vũ có thể lại làm nhiệm vụ, mặt khác thì tìm sư tôn, sư huynh, sư tỷ mượn một thì chất sẽ đủ, nhưng lần nàu gia tộc không có trợ cấp, kể từ đó chỗ thiếu liền có chút lớn.
Mà gia chủ Sở gia đã chủ ý rằng muốn gia tộc toàn lực bồi dưỡng Sở Tư Thần, bởi tư chất của Sở Tư Thần có tư chất tốt hơn so với Sở Nhan Vũ cơ hội trở thành Hồn Sư cũng cao hơn.
Dù Sở Tư Thần trở thành Hồn Sư thì đã chất gì gia tộc sẽ tiếp duy trì cho Sở Nhan Vũ trở thành Hồn Sư, sau khi biết được ý tứ của gia tộc Sở Nhan Vũ liền cảm thấy thất vọng.
Nàng hiểu rõ thật ra gia tộc chỉ là vẽ ra cho nàng một cái bánh nướng thôi, trong giới Hồn Sủng Sư này ai mà không biết rõ khi một người trong gia tộc tấn cấp trở thành Hồn Sư thì gia tộc phải bỏ ra một số lượng lớn tài nguyên.
Mà khi đã tiến lên Hồn Sư dựa theo bản tính của Sở Tư Thần thì hắn sẽ lại lấy lý do bây giờ hắn là Hồn Sư nên yêu cầu tài nguyên phải cao hơn Sĩ Cấp mà Sở Tư Thần chất chấn cũng sẽ không thỏa mãn mà dừng chân ở Hồn Sư.
Sở Nhan Vũ cũng rất rõ ràng, gia tộc không muốn duy trì cho nàng.
Ngoại trừ nguyên nhân tư chất của nàng kém hơn Sở Tư Thần.
Thì còn một nguyên nhân chính đó là bởi vì nàng là nữ nhân " nữ sanh ngoại tộc" sợ sau này nàng sẽ gã đi gia tộc sẽ chẳng nhờ được nàng nữa.
Tần suất Thanh Vân Tông bán ra sát khí thường là năm một lần, nếu nàng không tích đủ điểm cống hiến để hai năm sau nàng mua được.
Thì nàng liền lại phải chờ thêm năm.
Hồn Sĩ tiến giai Hồn Sư, tốt nhất là ở trước tuổi, vượt qua tuổi, vô luận là Hồn Sủng Sư hay là Hồn Sư, trạng thái đều sẽ bị giảm xuống, tỷ lệ tiến giai cũng sẽ rơi chậm lại rất nhiều.
Sở Nhan Vũ năm nay , tuy nói lấy nàng tuổi của nàng hiện tại nếu chờ thêm năm, cũng là chờ nổi, nhưng nàng không muốn chờ đợi như vậy.
Trong tông môn, cạnh tranh kịch liệt, đãi ngộ của Hồn Sư cùng Hồn Sĩ có cách biệt rất lớn.
Nếu bỏ lở lần này ai biết được sau này lại sẽ xảy ra cố sự gì.
Huống chi, trước tuổi tiến giai Hồn Sư, muốn so với sau tuổi tiến giai thì sẽ có tiền đồ rộng lớn nhiều.
Sở Nhan Vũ không còn biện pháp, chỉ phải đành xin giúp đỡ từ chính mình phụ thân của mình.
Sở phụ sau khi cân nhắc, cảm thấy gia chủ sẽ không duy trì cho Sở Nhan Vũ có xác suất rất lớn - liền bảo nàng nhận nhiệm vụ ở tông môn rồi lại phái mấy trưởng lão Hồn Sĩ cấp cấp qua đó hiệp trợ hoàn thành nhiệm vụ để lấy đủ điểm cống hiến.
Mục tiêu của Sở Nhan Vũ lần này là một con Cuồng Sư ấu tể, giá trị là điểm cống hiến, Sở Nhan Vũ vì lần săn thú này đã làm đủ mọi chuẩn bị, kết quả tin tức lại không giống như những gì đã nhận, bên trong sào huyệt của Cuồng Sư không phải chỉ có hai con cấp , mà là ba con, Sở Nhan Vũ nhất thời không ứng biến kịp, thiếu chút nữa chết ở chỗ này, may mắn có ong đàn tương trợ, bằng không lần này thật là không xong.
“Sở Diệp, ngươi như thế nào mà tới rừng rậm Nam Hoang?” Sở Nhan Vũ hỏi.
“Ta tới tìm Mặc Quả, nghe nói nơi này có, nhưng tìm hơn nữa tháng rồi mà ta vẫn không tìm được.” Sở Diệp nói.
Sở Nhan Vũ lắc lắc đầu, nói: “Nam Hoang xác thật là có Mặc Quả, nhưng bây giờ chỉ sợ là ngươi không tìm thấy."
Sở Diệp có chút khó hiểu nói: “Vì cái gì?”
Sở Nhan Vũ nhún vai, nói: “Tháng trước, ta có mấy vị sư huynh sư tỷ, ở Nam Hoang phát hiện mười mấy cây Mặc Quả, đã tất cả đều lấy đi hết rồi".
Sở Diệp: “....” Bị người nhanh chân đến lấy đi trước sao? Lưu Ngôn Phong Ngữ Thụ thật là thiếu đánh, lấy tin tức quá hạn giao cho hắn, lại còn thu hắn hai mươi đồng vàng! Đồ giang thương.
“Ngươi cần gấp sao?” Sở Nhan Vũ hỏi.
Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Cũng không quá gắp"
Sở Nhan Vũ do dự một chút, nói: “Nếu ngươi đã không vội vậy tháng sau ngươi có thể theo ta hồi tông môn, ta có thể dùng điểm cống hiến để đổi cho ngươi."
“Tháng sau?” Sở Diệp nói.
Sở Nhan Vũ gật gật đầu, có chút ngượng ngùng nói: “Ta còn mấy cái nhiệm vụ còn chưa có hoàn thành, cho nên.
“Nếu tiểu cô cô phải đi làm nhiệm vụ, không bằng ta cùng Sơ Văn tới hỗ trợ một tay được chứ.” Tiểu hồ ly cùng Tiểu Ngân gần nhất cũng không có đi săn thú thật sự, bây giờ có cơ hội nên mài giũa một chút cũng tốt.
Sở Nhan Vũ tuy rằng trong lòng có này ý này, bất quá, có chút ngượng ngùng nên không giám mở miệng, “Có thể chứ?
Sở Diệp gật đầu, nói: “Có thể a! Còn về thù lao, đến lúc đó phiền toái tiểu cô cô cho chúng ta đổi mấy cái Mặc Quả."
Nghe được Sở Diệp nói như vậy, Sở Nhan Vũ liền thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Sở Nhan Vũ sở dĩ vốn không tìm bằng hữu trong tông môn cùng nhau nhận nhiệm vụ.
Nàng hiện tại đang cầm đại lượng điểm cống hiến, nhưng một khi nhờ tới bằng hữu trong tông thì điểm cống hiến phải chia ra, nhưng bù lại độ an toàn sẽ cao hơn.
Nhưng một khi như thế nàng lại không đủ điểm cống hiến để mua sát khí.
Nhưng nay nghe Sở Diệp đồng ý từ bỏ điểm cống hiến để lấy Mạc Quả, đã khiến nàng cảm kích rất nhiều.
“Yên tâm đi, việc Mặc Quả cứ yên tâm.” Sở Nhan Vũ cam đoan nói.
Một quả Mặc Quả là khoảng điểm cống hiến, ba trái cũng chỉ có điểm cống hiến, một con Cuồng Sư ấu tể có giá trị tận điểm cống hiến.
Sở Diệp đã giúp nàng như thế, dù nhiệm vụ có thất bại thì nàng cũng sẽ đổi lấy mấy viên Mặc Quả mà đưa cho Sở Diệp.
Đán Cuồng Sư đã chết gần hết, Sở Nhan Vũ thâm nhập vào sơn động, tìm được rồi hai con Cuồng Sư ấu tể, trong lòng đại hỉ.
Hai con Cuồng Sư ấu tể thì sẽ đổi được một vạn điểm cống hiến, có được hai con Cuồng Sư ấu tể, mục tiêu của chuyến đi này của Sở Nhan Vũ có thể nói hoàn thành một nửa.
“Hai con Cuồng Sư ấu tể này là tiểu mục tiêu của cô cô sao?” Sở Diệp hỏi.
Sở Nhan Vũ gật gật đầu, nói: “Đúng thế."
Sở Diệp đánh giá, này hai con ấu tể này hẳn là Thanh Vân Tông vì đệ tử tông môn mà chuẩn bị, nghe nói, ở các đại tông môn vì môn đệ tử khi chuẩn bị khế ước thú, thì tư chất Hồn Thú kém cỏi nhất cũng là Trung phẩm Hồn Thú, vậy tin tức kia không sai rồi.
Giống như Sở gia dù là một đại thế gia, nhưng chỉ có thể cấp cho đệ tử có tư chất tốt nhất khế ước với một con Hồn Thú Trung phẩm là cùng, nhưng đại tông môn liền bất đồng, kém cỏi nhất cũng là Trung phẩm Hồn Thú, có thể thấy được thế lực giữa tông môn cùng tiểu gia tộc có bao nhiêu chênh lệch..