"Đừng đi." Hứa Ngạn Văn ôm lấy Tiết Giai Duyệt từ phía sau, thành khẩn cầu xin: "Chúng ta cần bình tĩnh lại rồi nói chuyện cho thật kỹ.
"
"Ai da!" Tổng giám đốc Hà vừa mở cửa văn phòng ra, liền nhìn thấy hai người ôm nhau ở hành lang bên ngoài, hai người này anh đều biết.
Người đàn ông chính là sếp lớn đẹp trai Hứa Ngạn Văn, người quyết định studio của anh có thể tiếp tục làm hay không, người phụ nữ kia chính là nhà thiết kế Tiết Giai Duyệt làm việc trong studio của anh, cô ấy làm việc ở đây còn chưa đầy một tháng.
Từ những gì anh biết được, quan hệ giữa Hứa Ngạn Văn và Tiết Giai Duyệt có chút phức tạp, hai người rõ ràng là vợ chồng hợp pháp.
Hứa Ngạn Văn trong lòng cũng rất để ý đến vợ mình, mở phòng làm việc này cũng là vì dỗ dành bà xã của mình vui vẻ, nhưng anh vẫn cố giấu cô, không nói cho cô biết chuyện này, còn để cho người phụ trách studio này đi theo anh diễn kịch, làm bộ như không biết quan hệ của hai người bọn họ.
Khi đụng phải hai người bọn họ ở cùng một chỗ cũng làm bộ như không thấy không biết gì hết.
Sau sự cố lần trước ở khách sạn Hữu Nghị, trợ lý Phùng đặc biệt gọi điện thoại cho anh nhấn mạnh, nếu anh phạm phải sai lầm như vậy nữa, công việc này anh không cần phải làm nữa.
Hiện tại, anh vô tình bắt gặp Hứa Ngạn Văn và Tiết Giai Duyệt ôm nhau ở cửa phòng làm việc của mình, đầu tiên là lắp bắp kinh hãi, ngay sau đó liền nhớ tới lời của trợ lý Phùng cố ý cảnh cáo mình nên anh muốn làm bộ như không thấy không hiểu.
Tôi không thấy, tôi không biết gì hết!
Hà tổng vội vàng lấy tay che mắt mình, cuống quít xoay người, đẩy cửa văn phòng ra định trốn trở về, giống như chuột thấy mèo, trong miệng còn đang lẩm bẩm, "Hai người tiếp tục, tôi không nhìn thấy gì cả.
"
Nói đùa nha, anh bắt gặp ông chủ lớn cùng vợ ôm nhau trước cửa văn phòng, vẻ mặt hai người đều có chút nghiêm túc, không khí ngưng kết lạnh như băng, bầu không khí tương đối không tốt, nếu anh còn ngốc nghếch đứng ở đó nhìn, không chừng ngày mai sẽ không cần đi làm, trực tiếp cuốn gói rời đi.
Tục ngữ có câu đồng quân như đồng hổ, giờ phút này anh ta cảm giác ở bên cạnh ông chủ cũng giống như ở bên cạnh con hổ, đặc biệt là vợ của ông chủ còn đang làm việc trong studio của anh, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp.
Nếu không cẩn thận đắc tội với vợ của ông chủ, chính là đắc tội với ông chủ, sau này cuộc sống của anh ta cũng sẽ không dễ dàng như bây giờ.
"Đồng quân như đồng hổ" Nghĩa là làm bạn với quân vương giống như làm bạn với hổ, bất cứ lúc nào bạn cũng có thể bị giết.
Từ lúc bắt gặp Hứa Ngạn Văn và Tiết Giai Duyệt, Hà tổng vội vàng lui về văn phòng, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, trong đầu liền nghĩ đến rất nhiều chuyện.
Nhìn Hà tổng che mắt lui về văn phòng, Tiết Giai Duyệt thật sự là xấu hổ không chịu nổi, hận không thể tìm một cái hố nào để chui vào, vừa thẹn vừa giận ở trong ngực Hứa Ngạn Văn giãy giụa, "Buông tôi ra.
"
Hứa Ngạn Văn cũng cảm thấy lúc này quả thật không phải là cơ hội tốt để nói chuyện, hai người dây dưa tiếp, nếu để người khác bắt gặp, chỉ sợ Tiết Giai Duyệt càng tức giận.
Vì trấn an tâm tình Tiết Giai Duyệt, anh đành phải buông tay ra, nói với Tiết Giai Duyệt: "Buổi chiều em tan tầm tôi đến đón em, buổi tối chúng ta nói chuyện có được không? "
Tiết Giai Duyệt vốn muốn trả lời anh một câu "Chúng ta không có gì để nói", nhưng sau khi suy nghĩ lại, tốt hơn là cùng Hứa Ngạn Văn nói rõ ràng, miễn cho chuyện này kéo dài, tất cả mọi người đều mệt mỏi.
Vì thế cô liền đồng ý đề nghị của Hứa Ngạn Văn, nói: "Buổi tối lại nói chuyện, tôi về văn phòng trước.
"
Hứa Ngạn Văn nhìn cô rồi "Ừ" một tiếng, Tiết Giai Duyệt cũng không liếc mắt nhìn anh thêm một cái nữa, xoay người đi tới cửa thang máy, ấn nút xuống lầu vì phòng làm việc của cô ở tầng dưới.
Nhìn theo Tiết Giai Duyệt đi vào thang máy, nhìn cửa thang máy chậm rãi khép lại, Hứa Ngạn Văn vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Một lúc lâu sau, Hứa Ngạn Văn mới xoay người đi tới cửa phòng làm việc của Hà tổng, giơ tay gõ cửa.
"Hà tổng." Hứa Ngạn Văn ở cửa kêu một tiếng.
Nghe được thanh âm của Hứa Ngạn Văn ở cửa, trái tim Hà tổng liền vọt lên cổ họng, cuống quít đáp một tiếng, "Có chuyện gì vậy ạ? "
Hứa Ngạn Văn nói: "Mở cửa ra, tôi có chuyện muốn nói với anh.
"
Hà tổng liền vội vàng mở cửa.
"Hứa tổng mời vào." Hà tổng cười tủm tỉm mời Hứa Ngạn Văn vào trong, lại nhìn thoáng qua phía sau anh, đã không thấy bóng dáng Tiết Giai Duyệt, có thể là đã trở về văn phòng.
Anh liền dẫn Hứa Ngạn Văn vào phòng làm việc của mình ngồi xuống, lại tự mình đi pha trà cho Hứa Ngạn Văn.
Hứa Ngạn Văn thản nhiên nói: "Không cần phiền toái, tôi nói mấy câu liền đi.
"
Hà tổng liền chăm chú lắng nghe, cười nói: "Anh nói đi."
Hứa Ngạn Văn liếc Hà tổng một cái, nói: "Gần đây studio rất bận rộn sao? "
Hà tổng suy nghĩ lại một chút nói: "Không có ạ, công việc của phòng làm việc gần đây khá nhàn nên tôi mới nhận một đơn hàng, đã giao cho Vương Đan."
Hứa Ngạn Văn nghe vậy nhíu mày một chút, nhớ tới Tiết Giai Duyệt ở trên mạng nói cô có chuyện rất quan trọng muốn làm, liền hỏi Hà tổng nói: "Phòng làm việc không có chuyện gì sao? Công việc của Giai Duyệt ở đây thế nào rồi? "
Hà tổng mới đi công tác trở về, còn không biết chuyện bản thiết kế của Tiết Giai Duyệt bị trộm, liền gật đầu nói: "Hứa phu nhân rất tốt rất tốt, năng lực làm việc tương đối xuất sắc, studio cũng không có chuyện gì.
"
Phải biết rằng kể từ khi Tiết Giai Duyệt làm việc ở studio đến bây giờ, tháng nào cũng xin nghỉ, không phải bị thương thì chính là sinh bệnh, thời gian nghỉ phép so với thời gian đi làm nhiều hơn.
Cũng may đây là phòng làm việc do Hứa Ngạn Văn mở, nếu đổi lại là ông chủ khác, Tiết Giai Duyệt đã sớm bị sa thải rồi.
Ngôn Tình Tổng Tài
Hứa Ngạn Văn thấy không hỏi được cái gì, liền biết Hà tổng cũng không biết chuyện của Tiết Giai Duyệt, anh cũng không hỏi nữa, chỉ nhìn chằm chằm Hà tổng nói: "Chiếu cố vợ tôi nhiều một chút.
"
"Vâng." Hà tổng vội vàng đáp ứng, "Không thành vấn đề, anh yên tâm.
"
"Nếu studio xảy ra chuyện gì, hoặc là vợ tôi có chuyện gì, nhớ thông báo cho tôi trước tiên." Hứa Ngạn Văn dặn dò Hà tổng xong, từ trên ghế salon đứng lên, cất bước đi ra ngoài.
Hà tổng vội vàng đi theo phía sau đưa anh ra ngoài, lại đưa anh vào thang máy, thẳng đến khi cửa thang máy đóng lại, anh ta mới giơ tay lau mồ hôi trên trán, trong lòng nghĩ, rõ ràng vừa rồi Hứa Ngạn Văn cũng không nói gì quá đáng với anh, vì sao anh ta lại cảm thấy áp lực lớn như vậy, sợ tới mức mồ hôi lạnh đều toát ra.
......
Sau khi Tiết Giai Duyệt và Hứa Ngạn Văn tách ra, cô đi thang máy trở lại phòng làm việc của mình, sững sờ ngồi ở trước bàn làm việc, ngẩn người một hồi lâu.
Trong đầu trống rỗng, giống như có rất nhiều chuyện cần cô phải sắp xếp lại suy nghĩ, nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu, liền ngồi ngơ ngác như vậy, giống như một người gỗ.
Cuối cùng vẫn là Trình Vĩ điều chỉnh lại cảm xúc, đi tới phá vỡ sự yên lặng của cô, tựa vào bàn làm việc của Tiết Giai Duyệt, nhìn tài liệu mở ra trên máy tính của cô nói: "Giai Duyệt, hôm qua cô nói cô mới vẽ một thiết kế rất sáng tạo, mở cho tôi xem đi.
"
Tiết Giai Duyệt nghe được lời anh nói, rất nhanh phục hồi tinh thần lại, đây là lời thoại cô và anh đã nghĩ ra từ sáng sớm, mục đích là để gài bẫy kẻ trộm bản thiết kế, dụ dỗ tên trộm kia lại đến trộm bản vẽ của cô.
"Đúng vậy a, hôm qua tôi mới vẽ, nhưng còn chưa vẽ xong, trước khi vẽ xong tôi không cho cậu xem được, chờ tôi vẽ xong sẽ cho cậu xem." Tiết Giai Duyệt dựa theo lời thoại đã thiết lập lúc trước nói.
"Ai da, cậu cũng quá keo kiệt rồi, cho tôi xem đi, sao cậu lại không cho tôi xem, lúc ấy tôi đã cảm thấy ý tưởng của cậu rất tốt, chẳng lẽ cậu sợ tôi sao chép ý tưởng của cậu nên mới cố ý giấu diếm?" Trình Vĩ cố ý nói.
Tiết Giai Duyệt lập tức cười nói: "Làm gì có chuyện đó, chỉ là tôi vẽ không tốt, còn thiếu một chút cảm giác, chờ tôi vẽ xong lại cho cậu xem.
"
"Vậy hứa rồi nha, chờ cậu vẽ xong nhất định phải cho tôi xem." Trình Vĩ nhiều lần nhấn mạnh.
"Ừm ừm." Tiết Giai Duyệt gật đầu đáp ứng, "Vẽ xong nhất định cho cậu xem.
"
Trình Vĩ lại nói: "Tôi thấy trên mạng cuộc thi thiết kế trang phục quốc tế Cúp Hoa Hạ, cậu có muốn tham gia không? Tôi cảm thấy lấy tác phẩm của cậu đi tham gia, chắc chắn có thể giành huy chương vàng.
"
Tiết Giai Duyệt cười rộ lên, "Cảm ơn cậu đã tin tưởng! "
"Tôi cũng không phải tùy tiện khen ngợi cậu, tớ nói thật, vì tớ đã tham gia nhiều cuộc thi rồi, cậu thật sự có cơ hội giành thắng lợi." Trình Vĩ khẳng định.
"Cậu đã nói như vậy, vậy tớ nhất định phải tham gia." Tiết Giai Duyệt cười nói.
Trình Vĩ giơ ngón tay cái lên với cô, "Cố lên.
"
"Cố lên." Tiết Giai Duyệt cũng nắm chặt nắm tay, bộ dáng tự tin mười phần.
Hai người nói chuyện, cũng không có ý tránh người bên ngoài, thanh âm không nhỏ, đủ để người bên cạnh nghe được.
Ban đầu Vương Đan, Lục Tiểu Vũ đang nói chuyện với hai đồng nghiệp trong bộ phận khác, Vương Đan nghe Tiết Giai Duyệt nói muốn tham gia thi đấu, cũng có hứng thú, hỏi: "Là cuộc thi Cúp Hoa Hạ sao? Trình Vĩ lát nữa anh gửi tin nhắn cuộc thi cho tôi với.
"
Trình Vĩ làm động tác OK "Không thành vấn đề, tí nữa sẽ gửi cho cậu.
"
Lục Tiểu Vũ nói: "Tôi cũng muốn tham gia, gửi cho tôi nữa.
"
Ngữ khí giống như mệnh lệnh, khiến Trình Vĩ khó chịu, trực tiếp coi thường cô ta.
Vương Đan thấy vậy, đành phải nói: "Lát nữa tôi sẽ gửi cho cô."
"Cám ơn chị Vương." Lục Tiểu Vũ nhanh chóng cười với Vương Đan, quay đầu lại bĩu môi với Trình Vĩ một cái, trong lòng thập phần đắc ý.
Vương Đan cũng không có biện pháp với Lục Tiểu Vũ và Trình Vĩ, lắc đầu, nói chuyện với Tiết Giai Duyệt, "Em thật sự đã vẽ xong bản thiết kế rồi sao? "
"Còn chưa có ạ!" Tiết Giai Duyệt cười nói: "Chỉ là mới có cảm hứng, dựng lên phác thảo mà thôi.
"
"Em có thể cho chị xem một chút được không?" Vương Đan hỏi.
Tiết Giai Duyệt vội vàng che màn hình của mình, bộ dáng rất bí mật, "Chắc là không được đâu ạ, chờ em vẽ xong rồi sẽ cho chị xem.
"
Vương Đan kỳ thật cũng chỉ là trêu chọc cô mà thôi, nhìn cô để ý như vậy, liền vỗ vỗ bả vai cô nói: "Được rồi được rồi, chị không nhìn là được, em giấu đi vẽ cho tốt, chờ thiết kế xong chị mới xem.
"
"Vâng." Tiết Giai Duyệt liên tục gật đầu, trong mắt lóe lên ánh sáng, lòng tin tưởng mười phần.
Lục Tiểu Vũ bên cạnh thấy thế, siết chặt bản vẽ đang nắm trong tay, cô cũng muốn đi tham gia cuộc thi kia, nhất định phải lấy giải thưởng trở về, chiến thắng Tiết Giai Duyệt!
Tác giả có lời muốn nói: Tất cả mọi người đọc truyện vui vẻ.