Edit: Shion.
Yến Đôn nhanh chóng sắp xếp lại suy nghĩ ngổn ngang rồi hỏi: Đây là thế giới fanfic à? Vì nguyên nhân này nên rõ ràng Giám đốc Hoa đang yêu Mary Sue mà tự dưng “cong” luôn ư?
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Thưa quý khách, tạm thời còn chưa rõ ạ. Nhưng điều này có khả năng rất lớn. Quý khách thật thông minh ạ.
Yến Đôn nghi ngờ: Chưa rõ là sao? Chẳng lẽ bọn họ không có bối cảnh thế giới, kịch bản và thiết lập nhân vật sao?
Hồi trước khi Yến Đôn hỏi thông tin liên quan đến thế giới, hệ thống và nhân viên chăm sóc luôn cung cấp rất nhiều tư liệu. Lí do là vì hệ thống chứa đựng đầy đủ các thiết lập về thế giới này, có thể giải đáp nghi vấn của Yến Đôn bất cứ lúc nào. Cho nên mỗi khi Yến Đôn thuận miệng hỏi về một cái tên theo thói quen, hệ thống hoặc nhân viên chăm sóc khách hàng sẽ nói không ngừng về thông tin bối cảnh của nhân vật đó. Tại sao bây giờ lại “chưa rõ”?
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Thưa quý khách, là như vầy ạ. Phía bọn tôi chỉ có bộ thiết lập của bản gốc “Tổng Tài Bá Đạo Yêu Tôi” thôi, chứ không có chứa thông tin của fanfic “Tôi Vả Sưng Mặt Mary Sue” ạ.
Yến Đôn nóng nảy: Không chứa ư? Thế sao các cậu còn không đi chuẩn bị nhanh đi? Bọn cậu không phải là một mạng lưới liên lạc à? Không tải xuống được sao?
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Vâng thưa quý khách, là như thế này ạ, bởi vì có nội dung bậy bạ người lớn nên bộ fanfic này bị gỡ xuống rồi ạ, vậy nên không có cách nào tải lại được.
Hai mắt Yến Đôn tối sầm: Vậy hoá ra cậu xuyên thành nhân vật thụ chính trong một quyển fanfic bậy bạ người lớn ư???
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Là như này thưa quý khách, xin quý khách đừng lo lắng ạ. Về cơ bản thì quyển fanfic này vẫn tiếp tục sử dụng thiết lập gốc của Tổng Tài Bá Đạo Yêu Tôi. Sườn truyện chính cũng không khác lắm đâu ạ, cậu có thể yên tâm sử dụng bộ thiết lập mà phía chúng tôi cung cấp.
Yến Đôn: Tôi… Tôi yên tâm sao được? Fanfic trở nên OOC cũng đâu phải chuyện giỡn.
(OOC: Out Of Character; không đúng với thiết lập nhân vật gốc)
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Thưa quý khách, như này đi, sau khi bản thân cậu xuyên qua đây thì cũng đã từng trải nghiệm dịch vụ một khoảng thời gian, về căn bản thì trong lúc đó cũng chưa từng xuất hiện tình huống nào trái ngược với bộ thiết lập của bọn tôi đúng không ạ? Nhìn chung thế giới này vẫn phù hợp với thiết lập của bản gốc, đúng không ạ?
Yến Đôn suy nghĩ một chút rồi yên lặng gật đầu: Đúng.
Yên Đôn xuyên qua đây đã hai tháng, cậu vẫn luôn hành động dựa trên bộ thiết lập mà hệ thống cung cấp, quả thật cũng không có gì tương phản, trừ cái…
Yến Đôn: Thế tính hướng của Hoa Đại Mạo thì sao? Hoa Đại Mạo trong truyện gốc là gay à?
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Vâng vâng, quý khách nói đúng ạ. Trong thế giới truyện gốc thì Hoa Đại Mạo không phải là gay, nhưng trong fanfic thì anh ta lại trở thành gay. Song, không phải điều đó giúp quý khách dễ thu phục anh ta hơn sao ạ?
Lời nói của nhân viên chăm sóc khách hàng lập tức nhắc nhở Yến Đôn về một sự thật chết người, Yến Đôn sắp nổi khùng đến nơi: Bây giờ đổi lại thành tôi đi rù quến mấy tổng tài bá đạo phải không?
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Đúng vậy, thưa quý khách, cậu lại nói đúng rồi, quý khách thật sự rất thông minh ạ.
Yến Đôn sắp điên lên: Cho nên tôi phải cướp phần diễn của Mary Sue, biến thành một nhân vật thụ chính vạn người mê?
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Đúng vậy, thưa quý khách, cậu lại nói đúng rồi, quý khách thật sự rất thông minh ạ.
Sau khi Yến Đôn biết được “chân tướng”, phản ứng đầu tiên trong lòng cậu là phản đối. Cái gì mà vạn người mê cơ? Cái gì mà Mary Sue cơ? Tui thèm vào được không? Cậu thực sự không muốn dây dưa không rõ, hay chơi trò ngược luyến tình thâm với mấy tổng tài bá đạo vừa không có đầu óc lại còn dễ mất hứng đâu nhé?
Yến Đôn đúng là gay thật, nhưng cậu là một tên gay có đạo đức á! Kêu cậu thu phục cùng lúc mấy người đàn ông thì làm sao cậu làm đượccc!
Yến Đôn hỏi nhân viên chăm sóc khách hàng một cách bất đắc dĩ: Tôi từ chối được không?
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Được ạ, nhiệm vụ không thành công thì chết thôi ạ, thưa quý khách.
Thì chết thôi… ạ?!
Từ bao giờ mà “chết” có thể kết hợp với “thôi” lại còn thêm chữ “ạ” vậy?!
Rốt cuộc thì Yến Đôn cũng nhớ tới tình cảnh của bản thân, cậu là một người đã bước nửa chân vào quan tài, nếu cậu muốn lấy lại mạng để sống tiếp thì phải dựa vào mấy nhiệm vụ xuyên qua không đáng tin cậy này. Chuyện sống chết trước mắt hình như không cho cậu nhiều sự lựa chọn. Có điều, một người lăn lộn trong xã hội nhiều năm như Yến Đôn vẫn quyết định giành thêm cho bản thân một tí lợi ích.
Yến Đôn: Kính thưa, hiện tại là cách làm việc của cậu khiến tôi bị tổn thất đấy ạ. Tôi muốn gặp cấp trên của mấy người, số nhân viên của cậu là bao nhiêu? Tôi phải khiếu nại cậu!
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Rất xin lỗi, thưa quý khách. Tôi và cấp trên cho cậu thêm ưu đãi được không ạ?
Yến Đôn nghĩ thầm: Đúng là mọi nhân viên chăm sóc khách hàng trong thiên hạ đều sợ bị khiếu nại như nhau ha.
Yến Đôn hỏi: Ưu đãi gì?
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Xin đợi một chút, thưa quý khách.
Một phút sau.
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Bây giờ cậu không muốn làm nhiệm vụ thu phục mấy người đàn ông, phải không ạ?
Yến Đôn: Đúng, là vậy á.
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Như này đi, thưa quý khách, chúng ta vẫn phải giữ lại sườn truyện tổng tài bá đạo ạ. Hay là như vầy, chỉ cần cậu tạo ra điểm quan trọng của kịch bản và thu thập đủ lượng lời thoại của tổng tài bá đạo thì bọn tôi sẽ cho cậu qua cửa, không cần làm tăng độ hảo cảm của tổng tài bá đạo, cậu thấy sao ạ?
Yến Đôn: Chỉ cần làm nội dung kịch bản tiến triển, đọc lời thoại, và không cần làm tăng độ hảo cảm ư?
Nhân viên chăm sóc khách hàng lại ba hoa chích chòe một lúc, khiến Yến Đôn cảm thấy hình như đây là một ưu đãi rất lớn.
Không ngờ trên người Yến Đôn cũng có “hào quang nhân vật thụ chính”, chỉ cần cậu làm nội dung kịch bản tiến triển, đọc lời thoại, chuyện thu phục các tổng tài bá đạo cũng không thành vấn đề.
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Đúng vậy, chính là như vậy ạ. Không cần thu phục đối phương đâu ạ. Hơn nữa, thực ra cậu cũng đã thành công tạo ra một vài điểm trong nội dung kịch bản rồi ạ.
Yến Đôn: Là cái vụ đổ rượu, đổ cà phê đúng không?
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Vâng, đúng vậy ạ. Nếu không xét độ hảo cảm thì thật ra cũng không khó, đúng không ạ?
Yến Đôn suy nghĩ một hồi thì cảm thấy cũng đúng, hất cà phê vào người ta xong rồi lại muốn tăng độ hảo cảm của họ là rất khó, nhưng chỉ hắt cà phê thôi thì đúng là không khó lắm.
Yến Đôn cảm thấy bình tĩnh lại, bèn hỏi: Cái vụ ‘thu thập đủ lượng lời thoại của tổng tài bá đạo’ là ý gì vậy?
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Chính là thu thập lời thoại đó ạ. Phía quý khách đã thu thập được hai cái, là cái “Dám khi dễ người của tôi à?” của Ngạn Trì đó ạ.
Yến Đôn ngẩn người: Hồi nào nhỉ… À, tôi nhớ ra rồi, lúc ở tiệc rượu đúng không?
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Đúng vậy ạ, quý khách có trí nhớ thật tốt. Câu nói gốc của Ngạn Trì là “Cậu làm cái gì vậy? Dám khi dễ người của tôi à?”. Hệ thống quyết định, vì là câu đồng nghĩa nên coi như đã thu thập được một câu. Còn một câu khác, cũng là của Ngạn Trì: “Cậu hài lòng với những gì cậu thấy chứ?”.
Yến Đôn: Nói hồi nào vậy?
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Khi hắn cho cậu xem bảng lương ạ.
Yến Đôn sực nhớ ra đúng là có việc như vậy.
Yến Đôn: Tôi hiểu rồi, cho nên chỉ cần câu có nghĩa tương tự là được, không cần giống như đúc, cũng không xét đến ngữ cảnh phải không?
Nhân viên chăm sóc khách hàng: Đúng ạ.
Xem như Yến Đôn cũng an tâm hơn một chút, cậu bèn mở cột nhiệm vụ mới thêm trong hệ thống ra, xem qua mấy câu nhiệm vụ một lượt.
Trong lòng cậu có tính toán cho nên muốn thử nghiệm tí xíu.
…
Ngày hôm sau, Yến Đôn đến công ty làm, cậu cầm một cái bật lửa rồi múa tới múa lui trước mặt Ngạn Trì.
Yến Đôn khua tay vài cái phía trên ngọn lửa đang tỏa ra rồi hỏi: “Anh nghĩ tôi đang làm gì ạ?”
Ngạn Trì nhíu mày: “Cậu đang đùa với lửa à?”
Yến Đôn lập tức mở cột nhiệm vụ ra, hài lòng nhìn một hàng chữ:
Thu thập thành công lời thoại của tổng tài bá đạo: [Chàng trai, em đang đùa với lửa đấy] √
—
Hết chương .