Kiều Vũ lướt xuống phía dưới chỗ bình luận của bộ truyện 《Hào môn thịnh sủng: Giáo thảo siêu sủng vợ》, cô muốn xem cảm nhận của mọi người khi đọc tiểu thuyết này.
Cô đã dành ba tối để đọc hết bộ truyện, thế nhưng cô lại không ưng ý cái kết của nó lắm.
Vị nữ chủ luôn mang khuôn mặt dịu dàng và nhu nhược, yếu đuối khi đối diện với mọi người, thế nhưng thực chất lại là kẻ rất ác độc, hủy hoại cuộc đời người khác mà không có một lí do chính đáng. Cô ta luôn cao cao tại thượng như khổng tước, cho mình cái tư cách phê phán cuộc đời của người khác, điều này khiến nữ chủ không hề xứng với vị nam chủ kia.
Chuyện tình cảm cũng là sự nhường nhịn, sủng ái từ một phía, nam chủ luôn quay quanh nữ chủ, bảo vệ và yêu thương cô ta hết mực. Nữ chủ thì có rất nhiều người đàn ông vây quanh, không có nam chủ thì cô ta vẫn còn rất nhiều người khác để nũng nịu và ở bên.
Kiều Vũ không biết nữ chủ có mối quan hệ quá ra với người nào khác ngoài nam chủ hay không, chỉ là tác giả có đề cập tới cô ta hôn môi với nam phụ khi đã là người yêu của nam chủ. Sau khi cả hai cưới nhau, nữ chủ vẫn cứ qua lại với nhiều người, luôn miệng nói chỉ coi họ là bạn, là anh mà thôi. Đúng là đáng kinh tởm!
Kiều Vũ thấy thương nhất cho nhân vật "Kiều Vũ" ở trong truyện, không phải là do có cùng tên, đơn giản là cô ấy vì nữ chủ mà nhà tan cửa nát, tất cả chỉ vì nữ chủ biết cô ấy có tình cảm đặc biệt với nam chủ và là bạn ngồi cùng bàn với hắn.
Những bình luận phía dưới đều là sự khen ngợi và chúc phúc cho tình yêu của nam nữ chủ. Kiều Vũ thấy dòng chữ của tác giả:
"Nếu các bạn thích truyện thì hãy like và bình luận về ý nghĩ của bản thân nhé, tác giả sẽ đọc hết và rút ra kinh nghiệm cho những bộ sau. Cảm ơn các tình yêu nhiều"
Nhìn xong cô liền kick xuống phần comment, viết một dòng cảm nghĩ: "Tôi không thích tính cách nữ chính" sau đó liền tắt luôn tab đi, chuyển sang nghe nhạc để tí ngủ cho ngon.
Ngay lúc này
"Ting"
"Chào bạn, Kiều Vũ, nếu bạn không ưng ý với Thư Kỳ - vị nữ chủ của tôi, vậy bạn có thể thay thế cô ấy để trở thành người bạn đời phù hợp nhất với nam chủ Lãnh Tinh Duệ không?"
........
- Chị ơi, dậy đi, mẹ bảo chúng ta đi chợ kìa!
Tiếng gọi mềm mại của trẻ con quanh quẩn bên tai Kiều Vũ.
Cô khó chịu lật người sang bên khác, cầm chăn trùm kín đầu mình.
Hôm qua bởi vì cày truyện mà cô thức khuya vô cùng, đau óc quay mòng mòng, hơn nữa nhà cô đâu có ai đâu nhỉ, sao lại có giọng nói lạ lùng ở bên tai chứ?
Chắc đang mơ rồi...
Kiều Cảnh An chu môi nhìn chị gái vẫn ngủ ngon trong mộng đẹp, lúc nhóc bị mẹ dốc cổ dậy đã là một tiếng trước đó rồi, vậy mà bây giờ vào gọi mà chị vẫn không dậy là sao?
- Chị ơi, dậy đi!
Kiều Cảnh An nhảy bổ lên người Kiều Vũ, hai tay hai chân dang rộng ra, quấn chặt lấy cơ thể cô.
Kiều Vũ bị sự tập kính đột nhiên này làm cho hoảng sợ, cô mở bừng mắt ra, giãy giụa khỏi cái ôm của người xa lạ.
Có chuyện gì vậy, nhà cô có trộm sao????
Vừa quay phắt đầu Kiều Vũ liền thấy khuôn mặt nhỏ nhắn mang đầy ý cười nhìn mình của một cậu bé.
Kiều Vũ không biết nhóc con này là ai, không biết tại sao nó lại vào được nhà mình, nhảy lên giường ôm mình.
- Nhóc con, em là ai vậy hả?
Sau đó Kiều Vũ thấy được cậu bé lo lắng hét ầm lên:
- Mẹ, chị bị ngã hỏng đầu rồi!!!