Xuyên Thành Niên Đại Văn Cô Em Chồng

chương 9: chương 9

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Băng Tâm

Các bạn học thấy từ vẻ mặt hồng hào kia của lão Lưu xem như đã hiểu, lão Lưu không nói giỡn!

Đường Miên thật sự đứng đầu toàn trường.

Nhìn Đường Miên đứng ở trên bục giảng vẻ mặt các bạn học hết sức vi diệu, một học tra như thế nào có thể trở thành học thần? Trong thời gian nghỉ đông ngắn ngủi rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra khiến bạn học Đường Miên thay đổi đến nghiêng trời lệch đất như vậy?!

“E hèm, kỳ thật mình không có phương pháp học tập đặc biệt nào cả, sở dĩ có được thành tích tốt như hơn nay mình phải cảm ơn công dạy dỗ của các thầy cô giáo, cảm ơn ba mẹ đã……”

“Phốc ha ha……” Nghe Đường Miên trên bục giảng khiêm tốn nói một bạn học không thể nhịn được cười ra tiếng.

Có một người mở đầu, các bạn khác cũng không nhịn được mà cười theo.

Ngày thường sao bọn họ không nhận ra bạn học Đường Miên hài hước như thế?

Đường Miên vẻ mặt mờ mịt, cô đã nói gì sai sao? Cô đang rất nghiêm túc, tại sao mọi người lại không nghiêm túc như vậy? Các bạn học như vậy là muốn cô khó xử?!

Ngay cả lão Lưu trong mắt mang đầy ý cười, thanh thanh giọng nói: “Khụ khụ, bạn học Đường Miên không cần khiêm tốn, mời em nói cụ thể hơn về phương pháp học tập của mình, để các bạn học ở đây học hỏi kinh nghiệm.”

“Vâng ạ.” Đường Miên ngoan ngoãn gật gật đầu.

Đường Miên cử xử tốt như vậy khiến mọi người đối với cô nảy sinh hảo cảm, trước kia sao bọn họ không nhận ra bạn học Đường Miên tính tình tốt như vậy?

“Phương pháp học tập của mình cực kỳ đơn giản, không có con đường tắt nào để học tập, muốn thành công phải nỗ lực, khi gặp vấn đề không biết thì mình……” Đường Miên dáng người uyển chuyển, đứng ở trên bục giảng đúng là cảnh đẹp ý vui.

Nguyên bản các bạn học chỉ ôm tâm thái ngắm mỹ nhân, nhưng lại bị phương pháp học tập của Đường Miên thu hút, liền giống như vừa rồi Đường Miên đặt câu hỏi rồi đưa ra ví dụ, một số bạn học không hiểu rõ, sau khi nghe Đường Miên nói, ý nghĩ trong đầu lại đột nhiên thông suốt lên, không khỏi cảm thán một câu “A, hóa ra là như thế này.”.

Hơn nữa Đường Miên chia sẻ phương pháp học cũng rất có tính chân thật ngay cả lão Lưu đứng bên cạnh cũng tỏ vẻ tán đồng.

Thì ra lớp bọn họ cất giấu một học thần!

“Nghe nói lần này kiểm tra đứng nhất toàn trường là Đường Miên lớp - !”

“Biết biết, bảng điểm cũng dán lên rồi, thật trâu bò, tao mà có thể lợi hại như vậy ba mẹ tao khẳng đỉnh lúc ngủ cũng có thể cười.”

“Phốc, mày mà cũng quan tâm tới ba mẹ?”

“Tao đâu có nói sai, câu ba mẹ tao hay treo ở cửa miệng là nếu tao thi lọt vào top , ổng bả chết cũng nguyện ý.”

“Ai, thật hâm mộ, lớn lên đẹp đã đành còn thông minh như vậy làm người ta ghen tị chết mất.”

“Này, đây là muốn đâm một nhát dao vào tim tao sao? Lớn lên bình thường, học tập cũng thật bình thường tôi thật khổ mà...”

Đường Miên thông qua một lần kiểm tra liền một đường thành danh, đừng nói chỉ học sinh ngay cả giáo viên cũng nghe danh qua, hơn nữa còn có chung cảm nhận đây là một hạt giống tốt.

Mấy ngày nay lão Lưu đi đến là hoa nở đến đó, giống như sợ không ai biết Đường Miên là học trò cưng của ông, cả ngày đều đem Đường Miên treo ở cửa miệng.

Mấy giáo viên khác cảm thấy trong lòng chua chát, chính là làm sao bây giờ, lão Lưu người ta mệnh tốt, trong lớp tệ nhất cũng đào ra được một con hắc mã, họ cũng chỉ có thể ghen tị thôi.

Đương nhiên, vô luận ở đâu luôn có một số người không muốn người khác tốt hơn mình, cho nên vẫn ngầm có thông tin cho rằng Đường Miên gian lận, đối với lời đồn đãi chuyện này mỗi người một ý, kỳ thật đa số mọi người đều không tin Đường Miên gian lận, rốt cuộc điểm của Đường Miên còn nằm ở đó, so với người đứng nhì còn cao hơn điểm, số điểm này có thể gian lận sao? Người nào có thể gian lận được điểm cao tận trời như vậy tôi lập tức bái người đó làm sư phụ, quan trọng nhất chính là giáo viên không có nói gì, vậy cũng đủ chứng minh Đường Miên trong sạch, không phải ai thành tích vượt bậc đều là gian lận, vậy nên không cho phép người ta nỗ lực đi lên đỉnh cao của cuộc sống sao?!

Đường Miên cũng không để ý đến mấy lời đồn đó, cố tình là vẫn có người không có mắt muốn tìm cảm giác tồn tại, giống như nữ sinh đang đứng trước bàn học nhìn cô với ánh mắt độc đoán.

Bạn học này không phải ai khác, chính là nữ sinh cùng ký túc xá vừa khai giảng đã cãi nhau với Đường Miên.

“Đường Miên, tôi nghe nói thành tích của cô là gian lận, nhiều người đều như vậy nói, cô chẳng lẽ không giải thích một chút.

Nếu cô gian lận thì đúng là quá vô trách nhiệm với ba mẹ và giáo viên của cô, gia đình cô bỏ tiền cho cô đến đây để học, không phải là để cô làm trò gian lận lừa gạt mọi người……” Bành Giai Giai lời lẽ sắc bén làm ra bộ dáng bảo vệ chính nghĩa.

Đường Miên chỉ ngước mắt nhàn nhạt nhìn lướt qua liền thu hồi tầm mắt, tâm vững như núi, đối với loại thiểu năng trí tuệ này cô cảm thấy mình phải khoan dung.

Đường Miên môi đỏ hơi nhấp, bỗng dưng mở miệng nói: “Tôi nghe nói cô yêu sớm, chuyện này có cần tôi nói với giáo viên không? Hay là bạn học Bành Giai Giai cũng nên giải thích với mọi người ở đây?”

Đường Miên không phải là cái bánh bao để người ta tùy ý nhào nặn, nên biết rằng cái bánh bao hấp lúc nổi giận cũng sẽ nổ tung.

Bành Giai Giai nghe thấy Đường Miên nói cô ta yêu sớm thì trở nên hoảng hốt, trừng lớn đôi mắt nhìn chằm chằm Đường Miên hung hăng nói: “Cô chính là nói bậy, không bằng không cớ cô nói tôi yêu sớm, cô nghe toàn những lời đồn bậy bạ, tôi căn bản không có yêu sớm, tôi cùng các bạn khác kết giao đều là quan hệ bạn bè bình thường.”

Đường Miên tầm mắt dừng ở trên mặt Bành Giai Giai, nhìn chằm chằm đến Bành Giai Giai có chút chột dạ.

Đường Miên cười nhạo một tiếng, nhìn gương mặt đào hoa của Bành Giai Giai, nói không yêu sớm chính là lừa người đi?

“Cô cũng không bằng không cớ nói tôi gian lận, tôi nói cô như thế nào liền không được, hơn nữa cô không yêu sớm cô chột dạ cái gì?”

Bành Giai Giai giận run người, sắc mặt cũng tái đi vì quá mức giận, dữ không hiểu sao bị Đường Miên nhìn chằm chằm cô ta lại cảm thấy chột dạ, cảm giác như ánh mắt của Đường Miên có thể nhìn thấu cô ta.

Các bạn học nhìn Bành Giai Giai đến kiếm chuyện bị Đường Miên nói hai câu đã chịu không nổi bỏ chạy, lại một lần nữa đánh giá sức chiến đấu của Đường Miên đã nâng lên một tầm cao mới.

Thì ra Đường Miên không chỉ thông minh xinh đẹp mà miệng lưỡi cũng thật sắc bén.

Bành Giai Giai trở lại chỗ ngồi của mình, tiểu đồng bọn bên cạnh không nhịn được quay sang, nhỏ giọng hỏi: “Giai Giai, cậu yêu sớm sao?”

“Nói bậy gì đó, mình không có.” Bành Giai Giai phủ nhận, cắn môi nghĩ nghĩ lại nói: “Hơn nữa chúng ta đều đã học lớp , tụi mình đều mười bảy tuổi rồi, không tính là yêu sớm.”

“Không phải đâu, trong lòng các giáo viên ở tuổi chúng ta chính là yêu sớm.” Tiểu đồng bọn hảo tâm nhắc nhở một câu, trong lòng cô bé cảm thấy lời kia của Đường Miên cũng không phải là tùy tiện mà nói.

Bành Giai Giai không cảm kích mà bực bội không đáp lại nằm trên bàn mặc kệ bạn học kế bên.

Sau một tuần, hình ảnh Đường Miên đảo ngược hoàn toàn trong mắt giáo viên và bạn học.

Vừa tan học liền có nữ sinh rủ Đường Miên cùng đi ăn, nhà ăn đặc biệt nhiều người, Đường Miên vẫn thong thả xếp hàng.

Đáng tiếc chờ đến lượt Đường Miên thì món cô thích đã hết, Đường Miên gọi một phần ớt chuông nhồi thịt rồi tìm chỗ ngồi.

Sau khi Đường Miên ngồi xuống, cô đột nhiên phát hiện bốn phía xung quanh dường như không thích hợp.

Nữ sinh đi cùng Đường Miên vỗ vai cô, nhỏ giọng nói: “Đường Miên, chúng ta đổi vị trí đi?”

Đường Miên vẻ mặt khó hiểu, vì cái gì muốn đổi vị trí?

Không đợi bạn học kia giải đáp nghi hoặc của Đường Miên, bên cạnh đã có người nhịn không được mở miệng.

“Đó không phải là hoa khôi đã thổ lộ với Phó Hàn Đông nhà ta sao? Thế nào, thổ lộ thất bại liền đổi phương pháp thu hút sự chú ý của Hàn Đông nhà ta, chậc chậc chậc, hoa khôi à, không phải tôi chưa nói với cô chính là Hàn Đông nhà tôi chướng mắt cô, cô biết vị hôn thê của Hàn Đông là ai không? Là Khương Yên, cô thích Hàn Đông thì cũng nên tìm hiểu một chút, xem bản thân cô có thể so với Khương Yên sao?”

Đường Miên nhướng mày, có vẻ như rất hứng thú với lời nói của nam sinh kia.

Con rệp ở đâu chui tới mà miệng thối như vậy?

Phó Hàn Đông, tên này Đường Miên nhận biết, này còn không phải là người đứng nhì bảng bị cô đè ép hơn điểm sao?

Khương Yên tên này Đường Miên cũng không xa lạ, đứng thứ ba toàn trường.

Ngồi phía bên kia là nam sinh vô cùng bảnh bao, mặc áo sơ mi trắng với quần tây đen, tóc mái cắt tỉa gọn gàng, đeo kính gọng bạc, văn nhã lịch sự.

Chính là soái ca áo sơ mi trắng trong lòng biết bao thiếu nữ……

Nhưng mà, không phải là loại Đường Miên thích, chỉ là không thể không thừa nhận Phó Hàn Đông lớn lên rất đẹp.

Đường Miên tới trường học một tuần, cũng đã biết sơ qua tình huống hiện tại, tỷ như Phó Hàn Đông kia chính là bạch mã hoàng tử của nguyên chủ, cuối học kỳ nguyên chủ đã thổ lộ với Phó Hàn Đông, đáng tiếc bị cự tuyệt, không biết ai lắm miệng lại đem chuyện nguyên chủ tỏ tình đồn ra ngoài, người nổi tiếng nhiều thị phi, Đường Miên bởi vì chuyện tỏ tình này mà phát hỏa một phen, dẫn tới việc lúc trước Đường Miên có hẹn hò với ai bị truyền ra, thông qua mấy bạn nữ cùng ký túc xá Đường Miên biết được căn bản nguyên chủ chưa từng hẹn hò với ai, những lời đồn đãi kia hoàn toàn là hư cấu.

Nam sinh miệng thối vừa nói là bạn thân của Phó Hàn Đông, anh trai của Khương Yên gọi là Khương Triều, luôn độc mồm độc miệng, đắc tội không ít người, người khác cũng vì mặt mũi của Phó Hàn Đông mà không so đo.

“Chó ở đâu đến cắn người thế?” tiếng nói mềm mại của Đường Miên vang lên, cho dù có mắng người cũng phải tỏ ra thực ưu nhã.

Người khác là người khác, Đường Miên không phải là người khác, nếu bàn về mồm mép Đường Miên đây không sợ ai, đừng nói là cãi nhau, trực tiếp đánh nhau luôn Đường Miên cũng không sợ.

“Cô mắng ai hả?” Khương Triều dùng tay lên bàn "rầm" một cái đứng dậy.

“Cậu cảm thấy tôi mắng ai?” Đường Miên cười như không cười nhìn Khương Triều.

“Cô……” Khương Triều nhẫn nhịn, đối với ánh nhìn trào phúng kia của Đường Miên suýt chút nữa đã ra tay động thủ.

Nhìn bộ dáng sắp bùng nổ Khương Triều, Đường Miên không thể không ở trong lòng khuyên một câu: Thiếu niên, bình tĩnh, xúc động là ma quỷ.

Hơn nữa, một quyền của cô có thể khiến thiếu niên kia chết!

Thiếu niên, liền hỏi ngươi một câu, có sợ không?!

Thiếu niên rõ ràng là không sợ, trực tiếp giơ tay lên tát vào mặt Đường Miên, Khương Triều động thủ bên cạnh liền vang lên mọt trận hút khí.

Đánh người không vả mặt niên ngươi quá mức!

Đường Miên mắt sắc ánh lên.

Thấy động tác của Khương Triều bên cạnh Phó Hàn Đồng ngay lập tức thay đổi sắc mặt đưa tay ra cản lại.

Đáng tiếc, Phó Hàn Đông chậm một bước, chờ cậu ta phục hồi lại tinh thần thì Khương Triều đã ngã sấp trân mặt đất, bởi vì đụng vào mâm đồ ăn, lúc này trên đầu dính đầy nước dưa chuột trông rất chật vật.

Không khí đột nhiên an tĩnh, các bạn học hoảng hốt nhìn Đường Miên bình tĩnh đứng ở chỗ đó, bộ dáng ngoan ngoãn kia, phảng phất như vừa rồi người ra tay đánh người không phải cô.

Chính là, bọn họ đều thấy…… Bọn họ không mù.

Học thần bưu hãn như vậy, thật mẹ nó soái!!!

Đã sớm xem Khương Triều không vừa mắt, ỷ vào trong nhà có tiền cả ngày lên mặt, lúc này đã đụng phải ván sắt đi?

Xứng đáng!

Đừng nhìn người ta mãnh khãnh yếu đuối mà tưởng dễ bắt nạt, bị đá một phát liền hiểu?!.

Truyện Chữ Hay