Hoa Y ngồi trong xe, từ xa quan sát quá trình công thành.
Đã một tháng kể từ ngày cô bắt đầu công thành, cứ đều đặn một tuần một lần, cô sẽ tạo ra làn sóng xác sống, từng chút từng chút phá hỏng căn cứ của nữ chủ.
Thật ra cô vốn có thể đạp đổ căn cứ trước mặt một cách dễ dàng, nhưng cô lại không muốn thế, hiện tại cứ chơi mèo vờn chuột với chúng trước đã, khi nào thời cơ đến, cô sẽ san bằng nó.
Hoa Y trầm tư suy nghĩ, không biết được rằng người bên cạnh, ánh mắt luôn sát sao, một tấc không rời cô.
Chợt cảm giác bàn tay mát mát, Hoa Y lấy lại sự tập trung, cúi xuống liền thấy hai bàn tay đang đan lại, mười ngón siết chặt lấy nhau.
Cô ngẩng đầu lên ánh mắt sáng rỡ nhìn hắn, đây là lần đầu tiên hắn chủ động thân cận cô, ngoài mấy cái hành động nắm cổ tay không cho cô bỏ trốn, thì đây mới đúng nghĩa là thân mật nha.
Hoa Y quá đỗi vui mừng, liền lao qua ghế phụ, ôm hắn, thấy cơ thể hắn run lên nhè nhẹ, cô mới ý thức được hình như mình lại quá đà, nhanh chóng rút lui nhưng không ngờ bị hắn vòng tay qua, siết lấy eo cô, ôm cô thật chặt, dùng toàn sức lực để ôm cô.
Hoa Y nhấc chân qua, thành cả người nằm vỏn vẹn trong lòng hắn, biết cảm xúc lúc này của hắn không ổn định, nhưng cô cảm thấy mình không thể nhẫn nhịn được nữa.
"Úc Duy...trước kia đã từng xảy ra chuyện gì sao? Có thể nói cho em nghe không?", lời cũng đã nói ra.
Cảm nhận thấy vòng tay hắn càng siết chặt hơn, mặc dù cô không cảm thấy đau hay gì, nhưng điều này biểu hiện cho tâm lý phức tạp của hắn hiện tại.
Và Hoa Y đã không nghe được câu trả lời mà cô muốn, hắn nhỏ giọng nói, giống như thì thầm: "Tôi không muốn nhắc lại chuyện đó".
Sau đầu cũng đã chôn tại hõm cổ cô, Hoa Y thở dài, thầm nghĩ thôi vậy, nếu hắn không muốn nói, cô cũng sẽ không ép hắn.
Bất cứ ai cũng sẽ đều có bí mật mà mình muốn giấu kín, cô cũng thế, mà hắn cũng vậy.
Hoa Y chỉ im lặng, nâng tay vuốt nhẹ tóc hắn, cho đến khi thời gian công thành kết thúc cô cùng hắn mới tách ra, lái xe trở về.