Úc Duy nhặt lên viên tinh hạch, phủi đi lớp bụi không tồn tại trên tay áo, xoay người, tầm mắt nhìn vào con hẻm bên cạnh.
Thật lâu sau hắn mới thu lại ánh mắt, xoay người bước đi, biến mất khuất dạng sau ngã rẽ.
Hoa Y nhanh chóng đuổi theo, cô là không thể để mất dấu hắn lần nữa.
Vào mấy ngày trước Hoa Y thông qua tri giác của xác sống liền biết được vị trí của Bạch Ly, cô đã kịp thời đuổi theo hắn.
Cô biết rằng hắn cảm nhận thấy cô, dù sao phải nói giác quan của Bạch Ly đặc biệt nhạy bén, hơn nữa hắn cũng vô cùng cảnh giác, khiến cho Hoa Y có dự cảm xấu...thiết lập nhân vật của Bạch Ly lần này sẽ khó chơi đây.
Hoa Y nhanh chóng bám theo, nhưng lại không thấy thân ảnh hắn đâu, cô quan sát xung quanh một lúc, để ý thấy một ngôi nhà nhỏ hẹp cũ kĩ, cửa trước có vẻ do người đẩy ra, suy nghĩ đôi chút rồi thận trọng bước vào.
Bên trong khá tối, thật ra với thị lực Hoa Y bây giờ sáng hay tối đối với cô cũng như nhau, tìm kiếm xung quanh ngôi nhà, liền thấy một lối đi xuống tầng hầm...
Hoa Y nhẹ nhàng bước xuống, cô không sợ hắn phát hiện ra cô, nhưng với nhận dạng này cô không muốn gặp hắn, hơn nữa cho dù hắn có thật sự phát hiện ra cô, với năng lực của hắn hiện tại...cô vẫn còn trốn được.
Với phong thái tự tin đầy mình, Hoa Y liền bước xuống.
Căn hầm vô cùng ẩm mốc, bốc lên một mùi khó ngửi...
Hoa Y nhìn quanh nhưng không thấy thân ảnh của hắn, chợt hơi lạnh lan tỏa từ chân, lan vô cùng nhanh, đông cứng chân cô.
Cô nhanh chóng phản ứng, sử dụng cường hóa, mạnh mẽ phá đi lớp băng, đây là năng lực của hắn, dị năng hệ băng...
Sau khi bám theo hắn, cô liền biết lý do vì sao áo sơ mi của hắn luôn trắng sạch không chút bụi bẩn như vậy, cho dù là mạt thế xảy ra.
Bởi vì năng lực của hắn có thể không cần động tay, cũng dễ dàng hạ gục xác sống cách xa hắn hàng ki lô mét.
Hoa Y nở nụ cười, nhưng mà...tất nhiên chỉ có thể áp dụng với xác sống cấp thấp, mà với xác sống cấp như cô đây, hắn không làm gì được cô đâu.
Dùng chân phá đi toàn bộ lớp băng bên dưới, Hoa Y định leo lên cầu thang tẩu thoát nhưng...
Nước?!! Toàn bộ căn hầm đang bắt đầu ngập nước? Ở đâu ra nhiều nước như vậy? Hoa Y thầm nghĩ không xong, mau chóng leo lên cầu thang, thì những cột băng bắt đầu xuất hiện, tạo thành một chiếc lồng giam.
Tính dùng chân phá đi rào băng, lại không nghĩ...chân vốn đã bị đông cứng, mà lớp băng dưới chân lại dày hơn lúc nãy rất là nhiều, vì có thêm sự cộng hưởng của nước, độ dày của băng đã được nhân lên gấp bội...
Hoa Y gồng sức toàn thân tính phá đi lớp băng, thì bất chợt một dòng điện xâm nhập vào não bộ, khiến cô vô cùng đau đớn, choáng váng, đình trệ suy nghĩ.
Không xong rồi, cô quá chủ quan...hắn...thế...mà lại song hệ...dị năng...
Lóe lên suy nghĩ này trong đầu, cô cũng đã lâm vào hôn mê...
--------------------------
Trần Khôn: "Nhiên Nhiên, gần đây có một căn hầm quân sự, có lẽ sẽ có súng cùng một số vật dụng hiếm, chúng ta có nên rẽ qua đó không?".
Trịnh Du Nhiên suy nghĩ đôi chút về lời Trần Khôn nói, hiện cô đang dẫn một nhóm trinh sát tập sự của căn cứ M đi làm nhiệm vụ tìm kiếm lương thực.
Gồm người mới, và những người chủ chốt gồm có cô, dị năng lôi, Trần Khôn dị năng thủy, Doãn Quỳnh không lâu trước cũng đã thức tỉnh dị năng tàng hình, là một loại dị năng mặc dù về tấn công không quá mạnh mẽ nhưng lại có khả năng sinh tồn cao.
Cô là đang đánh giá năng lực của toàn đội, mặc dù có một số người mới...nhưng căn hầm kia...thực là dụ hoặc nha, phải biết là nếu cô ra ngoài không chỉ mang về nhu yếu phẩm, còn có thêm súng và đạn dược, vậy không phải địa vị của cô trong căn cứ sẽ càng tăng cao sao.
Nhất là đối với việc siêu thị hệ thống, không có bán vũ khí, cho nên cô càng muốn đến căn hầm kia, biết đâu có thêm những thứ cần thiết sau này.
Quyết định xong, toàn đội liền hướng tới căn hầm.