Editor: Trầm Âm
Bởi vì Minh Ca đột nhiên nổi tiếng nên đã bị Ninh Hữu Tỉ chú ý đến. Thời điểm này, Hạ Lộ còn đang phơi nắng ở một sơn trang nào đó ở nước ngoài, ảo tưởng chính mình mang theo tiểu bánh bao xuất hiện ở trước mặt Ninh Hữu Tỉ thì hắn sẽ có phản ứng gì.
Thời điểm chương trình Minh Tinh Tụ Họp kết thúc, Minh Ca đã leo lên top của bảng xếp hạng, người mời cô quay phim truyền hình hay điện ảnh cũng rất nhiều. Còn có nhiều công ty giải trí muốn cô đi ăn máng khác, lôi kéo cô về công ty của mình. Minh Ca nhất quyết cự tuyệt, cô đã ký hợp đồng với công ty của chính mình. A, tuy rằng hiện giờ cái công ty này chỉ là trên danh nghĩa, nhân viên cũng chỉ có một mình cô, tổng giám đốc cũng chính là cô.
Sau khi quay xong chương trình Minh Tinh Tụ Họp, Minh Ca nhận thêm một bộ phim điện ảnh. Tuy cô lớn lên xinh đẹp, nhưng ở giới nghệ sĩ, cô dựa vào những cảnh quay đánh nhau của chính mình mà nổi tiếng, mà không phải dựa vào khuôn mặt.
Mãi cho đến khi bắt đầu quay bộ phim điện ảnh đó, Minh Ca mới phát hiện, nam chính là người mà cô quen biết, Tạ Ngọc! Không chỉ có như thế, đạo diễn của bộ phim này cũng chính là Tạ Ngọc. Thế nhưng đối việc này cô lại hoàn toàn không biết gì cả.
Hiện giờ, Tạ Ngọc đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng hắn bảo dưỡng rất tốt. Tuy rằng không phải là một tiểu thịt tươi, nhưng cũng là một đại thúc anh tuấn có thể mê đảo được một số lượng lớn tiểu loli, càng miễn bàn đến những người phụ nữ trưởng thành.
“Thời Minh Ca, tên của cô tương đồng với một người quen cũ của tôi!” Lần đầu gặp mặt, đây là câu đầu tiên Tạ Ngọc nói.
Minh Ca được các fan thân thiết gọi là Tiểu Minh, sau đó mọi người trong tổ tiết mục cũng đều gọi cô như vậy. Cái tên gọi Tiểu Minh này, về sau phỏng chừng sẽ biến thành hình ảnh của cô. Bởi vì chính mình có một cái tên mà Minh Ca cảm thấy thật tự hào sâu sắc, rốt cuộc cũng có thể khiến cho hàng vạn gia đình nhớ đến cô. Danh tiếng của mình có thể lưu truyền đến đời sau đều là giấc mơ của mỗi người, cô liền thực hiện cái mộng tưởng này một cách nhẹ nhàng. Tuy rằng cái tên này nghe thật tầm thường, lại có điểm khiến cho cô muốn thở dài, bất quá cô cũng không sửa lại cách xưng hô của mọi người.
Vì thế, sau khi nghe nhiều người gọi mình là Tiểu Minh, đến khi chợt nghe có người gọi cả tên lẫn họ của chính mình, thì cô lại có một cảm giác kỳ quái.
Lúc này đây, đội hình diễn viên của bộ phim điện ảnh này đều là những nhân vật lớn có thế khuấy đảo giới giải trí. So với những người này mà nói, Minh Ca thật sự chỉ là một tiểu lâu la. Nhưng ở nước ngoài, cô lại là diễn viên chuyên diễn những cảnh đánh nhau, đã có rất nhiều kinh nghiệm trong vai diễn này. Cho nên lần đầu tiên đóng phim ở quốc nội, cô không chỉ được diễn vai nữ chính, mà còn là vai chính của một bộ điện ảnh được đầu tư chế tác một cách rất công phu.
“Có rất nhiều người nói như vậy, bất quá tôi cùng Bảo Bảo có chênh lệch quá lớn, tôi không thể so được với cô ấy!” Tất nhiên Minh Ca biết người quen cũ trong lời Tạ Ngọc là ai. Đến ngày giỗ của Lư Minh Ca, trên mạng đều sẽ có fans kỷ niệm, mọi người đều gọi Lư Minh Ca là Bảo Bảo. Thời gian đối Tạ Ngọc mà nói chỉ trôi qua có mười mấy năm, nhưng đối với Minh Ca mà nói, cô đã trải qua mấy trăm năm. Cô cũng coi mỗi thế giới mà cô trải qua thành một vị diện trong vô số vị diện khác mà thôi.
Tạ Ngọc đối với cô bất quá chỉ là một vị khách qua đường trong thế giới nhiệm vụ. Nhiệm vụ hoàn thành, cô sẽ làm cho chính mình quên hết những người cũng như những sự việc trong vị diện đó, che chắn tất cả cảm xúc không thuộc về cô. Còn bản thân cô chỉ cần nhớ rõ những kiến thức cùng kỹ năng được học ở vị diện đó là được.
Nhưng mà Minh Ca không nghĩ tới việc bản thân sẽ nhìn thấy Tạ Ngọc một lần nữa. Loại cảm giác giống như đã trải qua mấy đời này thật sự khiến cô không thoải mái. Đặc biệt là cô còn phải đàm luận với người này về chính mình của trước kia, còn phải xưng hô hai chữ mà cô ghét nhất: Bảo Bảo!
Cũng may là kỹ thuật diễn của Minh Ca rất tốt, tinh thần lực khống chế tự nhiên, hoàn toàn có thể đem cảm xúc chân thật của chính mình áp chế dưới đáy lòng.
Khi cùng Tạ Ngọc hàn huyên, cô đột nhiên nhớ tới một người khác.
Nếu cô đã gặp được Tạ Ngọc, có phải cô cũng sẽ nhìn thấy An Lãng hay không?
Cô vẫn luôn nghi hoặc, vì cái gì mà An Lãng lại xuất hiện ở vị diện Hoàng Hậu. Hơn nữa, hồn phách tiến vào thân thể Viên Đồng cũng có thể khống chế. Vấn đề này xem ra Quy Nhất sẽ không nói cho cô biết. Chỉ khi nào cô gặp lại An Lãng mới có thể biết được đáp án.
Quy Nhất đưa cô tới vị diện này là vì An Lãng, hay là đơn giản chỉ muốn cô hoàn thành nhiệm vụ?
Trước khi tiến vào vị diện lần này, thời điểm nghe được giọng nói kia của Quy Nhất, có phải là ảo giác hay không?
“Cô ấy cũng dùng những vai diễn đánh nhau để nổi danh, chiêu thức cùng động tác của cô cùng cô ấy cơ hồ là giống nhau như đúc!”
Minh Ca đang suy tư bỗng nhiên hồi thần trong chớp mắt, cô không nghĩ Tạ Ngọc sẽ đột nhiên nói như vậy. Trên thực tế, có rất ít người so sánh chiêu thức động tác của các diễn viên, ngay cả chính Minh Ca cũng chưa ý thức được vấn đề này. Cô ngẩn người, ngay sau đó cười hỏi, “Phải không? Khi còn nhỏ tôi đã rất sùng bái Bảo Bảo, vẫn luôn xem những bộ phim điện ảnh của cô ấy. Trước kia, trong máy tính của tôi còn cất chứa tất cả các bộ phim mà cô ấy đóng. Có thể được tiền bối nói như vậy, tôi thật sự rất cao hứng!”
Tạ Ngọc nhấp môi, ánh mắt dừng trên gương mặt đầy ý cười của Minh Ca. Bỗng nhiên nhân viên công tác gọi hắn, hắn gật đầu với Minh Ca sau đó xoay người rời đi.
Sau đoạn nhạc đệm này, thời điểm Minh Ca đóng phim ở phim trường, cô tận lực chú ý đến cử chỉ cùng lời nói của chính mình.
Người cùng cô phối diễn nhiều nhất chính là Tạ Ngọc, nhưng cô không nghĩ Tạ Ngọc lại nói với cô một câu: Ánh mắt và động tác của cô cũng giống cô ấy như đúc……
Ninh Hữu Tỉ trực tiếp đi đến phim trường tìm Minh Ca.
Ninh thị ăn gọn Thời gia, trở thành tập đoàn đứng đầu Lâm thành. Bất quá Ninh Hữu Tỉ dã tâm bừng bừng, hắn tất nhiên không cam lòng co đầu rút cổ ở một chỗ. Chỉ vài năm ngắn ngủi, hắn đã chiếm một vị trí không nhỏ ở giới giải trí trong nước.
Bộ phim điện ảnh mà Tạ Ngọc làm đạo diễn này, công ty của Ninh Hữu Tỉ cũng có đầu tư. Chỉ là Ninh Hữu Tỉ không có quyền lên tiếng, bằng không hắn căn bản sẽ không để Minh Ca đóng vai nữ chính.
Giới nghệ sĩ lớn như vậy, Ninh Hữu Tỉ kế thừa gia nghiệp làm phú tam đại, bản thân hắn lại có năng lực phát triển gia nghiệp ngày một lớn hơn. Loại cao phú soái cấp bậc kim cương này, trong vòng không có ai không quen biết hắn.
Nhìn thấy Ninh Hữu Tỉ tới tìm Minh Ca, ánh mắt mọi người nhìn Minh Ca đều thay đổi. Một đám đều tỉnh ngộ, biểu tình giống như đang nói: trách không được một diễn viên mới như Minh Ca lại có thể đảm nhiệm vai nữ chính, thì ra là có hậu đài.
Cũng có một ít người âm thầm kinh ngạc. Người trong vòng cơ hồ không có ai không biết Hạ Lộ là người của Ninh Hữu Tỉ. Vòng nguyệt quế ảnh hậu của Hạ Lộ cơ hồ là do một tay Ninh Hữu Tỉ nâng lên. Trách không được, mấy ngày nay không thấy Hạ Lộ lộ diện trước truyền thông, thì ra cô ta bị thất sủng!
“Tìm tôi có chuyện gì?” Nhân viên công tác trong đoàn phim chỉ về phía Ninh Hữu Tỉ. Trước ánh mắt khác thường của mọi người, Minh Ca đi đến trước mặt Ninh Hữu Tỉ. Cô liếc mắt đến bó hoa hồng trên tay Ninh Hữu Tỉ, cũng không có ý định duỗi tay nhận. Vẻ mặt của cô không kiên nhẫn, bộ dáng giống như đang muốn tống cổ một tên ăn mày.
Ninh Hữu Tỉ phong độ nhẹ nhàng, ánh mắt của hắn hơi trầm xuống. Hắn quét mắt bốn phía, nhóm người qua đường Giáp đang muốn nghe lén lập tức lui tán. Lúc này, ánh mắt của hắn mới dừng ở trên người Minh Ca một lần nữa.
Không thể không nói, hiện giờ nữ nhân trước mặt hắn đã thay hình đổi dạng, làm cho hắn có chút nhận không ra. Cái người lúc trước mười ngón tay không dính nước lại có thể làm công ở nhà hàng Tây. Quả nhiên lí do cô xuất đầu lộ diện cũng chỉ vì tiền. Thế mà còn làm cao, cuối cùng cũng biến thành kỹ nữ khom lưng uốn gối mà thôi!
Hết chương .
//