Xuyên Nhanh: Pháo Hôi Nữ Phụ (Quyển 1)

chương 113: nữ nhân của tổng tài 4

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Trầm Âm

Chợt liếc mắt nhìn lại một cái, liền giống như nhìn thấy một bản thân khác, loại cảm giác này thật sự quá quái dị!

Lúc này, Minh Ca cũng không muốn đối diện với Hạ Lộ. Cô ta chính là bạch nguyệt quang của Ninh Hữu Tỉ, mà bây giờ Minh Ca một chút thực lực cũng không có. Nếu như đối mặt với Hạ Lộ, kết cục của cô sẽ giống như kết cục của nguyên chủ!

Cho nên, khi nhìn thấy Hạ Lộ, Minh Ca liền quay người đi đến cửa xoay một lần nữa.

Nhưng chỉ ba phút sau……

“A, Thời tiểu thư, sao cô lại ở chỗ này? Cô đến đây để tìm tôi sao? Thời tiểu thư, cô……” Ánh mắt Hạ Lộ dừng trên bụng nhỏ của Minh Ca, mặt mũi nhất thời co quắp mà đỏ lên.

Đại khái là cô ta muốn hỏi có phải Minh Ca đã có thai với Ninh Hữu Tỉ hay không? Chỉ là lại không biết nên lấy cái lập trường gì để dò hỏi!

Lúc ấy, cô ta biết Minh Ca mang thai nên đã cùng Ninh Hữu Tỉ đại náo một hồi, đến bây giờ quan hệ của hai người cũng chưa được phá băng. Cô ta không nghĩ rằng Ninh Hữu Tỉ một bên cùng cô ta xxx, một bên còn làm ngưòi phụ nữ khác mang thai. Một người nam nhân như vậy thật sự quá ghê tởm.

Hiện giờ nhìn thấy Minh Ca, nhìn thấy vị hôn thê cũ của Ninh Hữu Tỉ, cô ta cảm thấy rất khó xử, lại tò mò, rất muốn biết Minh Ca phá thai bằng cách nào, có phải muốn phân rõ cùng với Ninh Hữu Tỉ hay không? Lần trước nhìn thấy Minh Ca cũng không cảm thấy Minh Ca có ý định phá thai. Cô ta do dự, định không hỏi, tránh việc đáp án sẽ làm cô ta khó xử hơn.

“Tôi không phải tới để tìm cô!” Minh Ca nhìn Hạ Lộ cùng với người trợ lý đang phòng bị cô giống như hồng thủy mãnh thú, lạnh lùng nói, “Phiền cô nhường đường một chút, không cần chắn trước mặt tôi để nói chuyện!”

“Xin, xin lỗi!” Vẻ mặt Hạ Lộ khẩn trương, đầu ngón tay bắt đầu vân vê, cúi đầu cắn môi nói, “Tôi vẫn luôn muốn nói lời xin lỗi với Thời tiểu thư. Cô yên tâm, tôi sẽ không tiếp tục liên hệ cùng với Ninh tổng. Tôi sẽ nỗ lực quên đi anh ấy, sẽ không ngăn cản sinh hoạt của hai người. Thời tiểu thư cùng Ninh tổng mới là một đôi trai tài gái sắc. Kỳ thật Ninh tổng rất để ý cô. Thời tiểu thư, cô không cần bởi vì tôi mà sinh ra hiểu lầm với Ninh tổng, đều là do tôi sai……”

Nghĩ đến việc Ninh Hữu Tỉ vẫn luôn coi cô ta giống như bạn giường mà đối đãi, trong lòng Hạ Lộ liền ngăn không được ủy khuất cùng khổ sở. Cô ta biết chính mình lớn lên chỉ có chút nhan sắc, không nên hy vọng xa vời với Ninh Hữu Tỉ. Người như vậy sao có thể thiệt tình đối đãi với cô ta. Nhưng cô ta lại không quản được tâm của chính mình. Cô ta cũng không biết vì sao chính mình lại thích một người đàn ông như vậy. Nghĩ đến việc người đàn ông này không chỉ có vị hôn thê, mà còn làm cho vị hôn thê có thai, lại nghĩ đến tình cảnh khó xử của bản thân, nước mắt lại chảy dài.

Minh Ca đã đi vòng qua Hạ Lộ, thẳng hướng đi về phía trước. Đến nỗi Hạ Lộ ở nơi đó lầm bầm lầu bầu cái quỷ gì, cô cũng thật sự không có hứng thú để nghe!

“Lộ tỷ, Lộ tỷ!” Trợ lý nhỏ giọng gọi Hạ Lộ nửa ngày, thế nhưng cô ta vẫn còn đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình, nước mắt không tiếng động chảy xuống.

“Thời tiểu thư, kỳ thật tôi vẫn luôn muốn nói lời xin lỗi đối với cô. Tôi chúc cô cùng Ninh tổng có thể bạch đầu giai lão, cũng sinh một tiểu hài tử trắng trẻo mập mạp……”

“Lộ tỷ, vị Thời tiểu thư kia đã đi rồi!” Trợ lý ho nhẹ hai tiếng, sau đó kéo cánh tay Hạ Lộ, nhỏ giọng nói, “Có phóng viên chụp lén. Lộ tỷ, chúng ta đi mau!”

Hạ Lộ cuống quít lau nước mắt ở trên mặt, quả nhiên chỉ nhìn thấy một cái bóng dáng của Minh Ca, nhất thời cô ta lại thương tâm lầm bầm lầu bầu, "Cô ấy sẽ không tha thứ cho tôi, đến chính tôi cũng không muốn tha thứ cho chính mình!”

Nghĩ đến vừa rồi chính mình thật vất vả lấy hết can đảm mới nói ra được những lời đó, thế nhưng đương sự cũng không nghe được. Hạ Lộ dậm dậm chân, oán trách trợ lý, “Thời tiểu thư đi rồi, sao em lại không nói cho chị một tiếng. Sắc mặt của cô ấy tái nhợt như vậy, dáng vẻ lại vội vàng, khẳng định là có việc gấp, cũng không biết chị có thể giúp đỡ hay không!”

“Lộ tỷ, chị quá tốt bụng rồi, lỗ tai lại quá mềm!” Trợ lý đi cạnh Hạ Lộ, một bên nhỏ giọng nói, “Giúp loại phụ nữ này làm cái gì. Cô ta đối xử với chúng ta quá lạnh lẽo, vừa nhìn liền biết là đại tiểu thư điêu ngoa tùy hứng. Có tiền thì có gì đặc biệt hơn người. Hơn nữa, Ninh tổng đã sớm từ hôn với cô ta rồi, nghe nói là do cô ta một chân dẫm hai chiếc thuyền đó.”

“Đừng nói bậy!” Miệng Hạ Lộ nói như vậy, nhưng mặt mày cô ta cũng đã giãn ra, cô ta dùng thanh âm buồn bã nói, “Thời tiểu thư vừa nhìn liền biết không phải loại người như vậy. Hơn nữa, bọn họ từ hôn thì có quan hệ gì với chị cơ chứ. Chị cùng Ninh tổng căn bản là không có khả năng……”

Nói tới đây, cô ta lại cắn cắn môi, nét ưu thương chợt lóe qua, sau đó lại lộ ra nụ cười nhẹ nhàng, “Không nói chuyện này nữa. Hiện giờ, chị cần phải làm việc thật tốt, nỗ lực kiếm tiền để sống tạm nữa chứ!”

“Lộ tỷ, tính cách của chị thật làm em hâm mộ. Chị tốt như vậy, Ninh tổng mà bỏ lỡ chị chính là do ngài ấy không có phúc khí!”

Hạ Lộ che miệng, ha ha cười khẽ, “Em chỉ biết dẻo miệng, khen chị thành nhân tài gì rồi. Em cũng không phải không biết, chị vẫn luôn mơ mơ màng màng, luôn là làm sai mọi chuyện……”

Tất nhiên Minh Ca cũng thật sự hiểu loại người như Hạ Lộ, loại này trời sinh đã có ánh hào quang Mary Sue bao phủ, tính cách mơ mơ màng màng mới là điểm đặc sắc của cô ta!

Thuận lợi tiến vào cửa kiểm tra an ninh. Lúc này, Minh Ca mới thở dài nhẹ nhõm. Cô thật sự sợ người phụ nữ kia kêu lên quát quát lại dính người, thuận tiện kéo theo tên sói xám Ninh Hữu Tỉ kia tới.

Hiện tại, thân thể của Minh Ca thực sự rất yếu. Bởi vì mới làm xong giải phẫu, nên cả người cô đều đổ mồ hôi lạnh. Nếu Ninh Hữu Tỉ cho người áp tải cô về thì cô cũng không có sức lực để phản kháng.

Vì muốn tiết kiệm tiền, Minh Ca mua một vị trí không tốt lắm của khoang phổ thông, thuộc về giá vé máy bay đặc biệt. Sau khi bỏ tiền mua vé máy bay, trên người cô chỉ còn hơn tệ. Chút tiền ấy đối với phí giải phẫu của cha Thời mà nói quả thực chính là chín trâu mất một sợi lông. Có lẽ vẫn phải giống như trong ký ức, phải bán nhà ở để lấy tiền.

Căn hộ ở Pháp kia là do cha mẹ Thời mua lúc hai người đi hưởng tuần trăng mật, rất có ý nghĩa đối với hai người họ. Minh Ca hạ quyết tâm, nếu có thể vượt qua được cửa ải khó khăn lần này, cô nhất định sẽ nỗ lực kiếm tiền mua lại căn hộ này một lần nữa.

Nói như vậy, vấn đề liền tới, cô lấy cái gì kiếm tiền đây.

Nguyên chủ chỉ một lòng muốn tìm một người chồng biết kiếm tiền, biết xây dựng gia đình, còn cô ấy chỉ cần phụ trách ở nhà xinh đẹp như hoa. Cho nên, dù cha Thời bỏ một lượng lớn tài lực cùng tinh lực để bồi dưỡng thì cũng không thể biến cô ấy thành một tinh anh trên thương trường!

Mà Minh Ca ở thời đại của chính mình, cung đấu, trạch đấu hay chiến trường cũng không phải là vấn đề đối với cô. Chỉ là, để cô đấu đá trên thường trường thì……

Hiện giờ cô chỉ muốn khóc thét ở WC……

Cũng may, khóc không phải là sở trường của Minh Ca. Cho dù cô muốn khóc thì cũng không nặn ra được nước mắt. Cô suy nghĩ một chút, muốn nhanh chóng kiếm tiền mà không cần trí nhớ cũng không cần bằng cấp tựa hồ chỉ có một cách!

Ở trên máy bay, Minh Ca đần độn ngủ một giấc, tinh thần trạng thái đã tốt hơn rất nhiều. Sau khi xuống máy bay, Minh Ca liền đi thẳng đến bệnh viện.

Thời gian giải phẫu không thể tiếp tục trì hoãn. Cô cùng mẹ Thời thương lượng, bằng không dùng căn hộ để đến ngân hàng vay tiền. Vay tiền có yêu cầu thời gian, cô có thể đến tìm viện trưởng nói chuyện, dùng bất động sản tới để thế chấp, để bệnh viện làm phẫu thuật cho cha Thời. Chờ đến khi vay được tiền thì cô sẽ đem tiền bổ sung sau.

Trên thực tế, bởi vì đời trước thời gian giải phẫu khẩn trương, căn hộ đó nhất thời bán không kịp. Mẹ Thời phải quỳ xuống, dập đầu cầu xin viện trưởng, khiến cho viện trưởng mềm lòng. Ông ấy phải dùng tiền của chính mình để ứng trước tiền viện phí cho cha Thời. Lúc này đây, Minh Ca muốn tự mình ra trận, quỳ cũng được, cầu xin cũng được, cô đều làm. Cô muốn thay thế nguyên chủ, gắn liền cuộc đời của mình với mạng sống của cha mẹ Thời, xây dựng cho họ một mảnh trời xanh.

Hết chương .

//

________________________

Hôm nay tôi thực sự rất siêng năng ....

Truyện Chữ Hay