Hoàng đế lúc này chỉ mong chờ, hi vọng vào con gái bảo bối của mình thực sự là không có ý gì với tên tiểu tử này mà thôi nếu không thì ông cũng chẳng còn gì để nói!
- Về vấn đề hôn sự của An Lạc công chúa thì ta đã từng nói rằng hôn sự của nó thì cho nó quyết ta sẽ không can thiệp!
Nhắc đến đây thì mọi người đều hiểu ý của câu nói này tức là
" Tất cả đều do nữ nhi bảo bối của ta quyết định! "
Việc này cũng không nằm ngoài suy đoán của mọi người.
Vị công chúa này được hoàng thất nâng trêи tay mà sủng.
Đừng nói đến chuyện chọn phò mã ngay cả khi cô muốn hái sao trêи trời thì hoàng đế của bọn họ cũng sẽ làm mọi cách để hái về cho cô!
Lúc này mọi người vẫn đang hướng mọi ánh nhìn về phía Tề Minh Khuê mong chờ câu trả lời của cô.
Nhưng lúc này vẫn là có người vội đến không chờ được!
Tề Minh Khuê chậm rãi uống hớp trà, từ tốn ngẩng đầu lên.
Tất cả hành động mà cô làm dù chỉ là những cử chỉ rất đỗi bình thường nhưng từ trêи người cô lúc này lại toát ra cỗ khí chất thực cao quý làm sao!
Giọng nói nhẹ nhàng, êm tai của cô vang lên!
- Chiến vương gia? Ta có thể xem xét!
Ngay lúc cô nói xong xâu này đại điện đang im ắng bỗng có người đứng bật dậy.
Tề Minh Triết đứng lên nhìn về phía cô.
Giọng nói hắn ta lúc này có chút như không tin được lại có chút phiền chán.
- Minh Khuê! Muội đừng có tùy tiện như vậy! Ta biết muội tức giận ta chúng ta từ từ nói chuyện?
Ngay lập tức sau câu nói của Tề Minh Triết thì Bạch Nguyệt đang đứng cũng lập tức phụ họa.
- Đúng vậy! Công chúa người không nên tùy tiện như vậy! Dù sao thì người và thế tử cũng đã có hôn ước?
Tề Minh Khuê ngay lúc này muốn đứng dậy vỗ tay cho cặp đôi kẻ sướиɠ người họa này!
Nếu cô còn là An Lạc công chúa hồi trước thì cô chắc chắn sẽ là nghe theo mọi điều mà Tề Minh Triết nói.
Nhưng đáng tiếc rằng cô bây giờ lại không phải là Tề Minh Khuê của trước kia.
Giọng nói của Tề Minh Khuê lúc này vẫn êm dịu đều đều, làm người ta không đoán ra hỉ nộ.
Người ta từng nói người nguy hiểm nhất là những người biết kiềm chế và che dấu cảm xúc của bản thân.
Tề Minh Khuê cô lúc này cũng vậy. Mọi người trong đại điện lúc này đều chính là không thể chịu nổi cái áp suất trong phòng này!
- Gia giáo của Hầu Phủ cũng chỉ có như vậy? Tên húy của ta là tên mà người khác có thể tùy tiện gọi sao!?
Tề Minh Triết lúc này mới sững người lại.
Hắn ta lúc này mới phát giác ra mình vừa làm cái hành động ngu ngốc đến mức nào!
Nhưng càng không ngờ hơn là ngay trêи đại điện đông người như thế này mà cô lại có thể nói móc rằng hắn ta là người không có gia giáo!
Đáng hận!!! Đây có thể coi là sự sỉ nhục lớn nhất trong đời của Tề Minh Triết hắn!
Tề Minh Khuê lại từ tốn nhả ra những chữ tiếp theo.
- Nếu hầu phủ đã không dạy được nhi tử thì hôm nay để bổn công chúa dạy thay!?
Trưởng công chúa và phu quân là hầu gia cung cung kính kính mà đứng dậy.
Mặc dù lúc này bà rất tức giận với Tề Minh Khuê nhưng bà đây còn có thể làm gì khác ngoài việc đứng nhìn.
Hầu gia đứng dậy nghiêm chỉnh nhận tội.
- An Lạc công chúa nói phải! Là lão phu quản giáo không nghiêm hôm nay nhờ vả công chúa dạy dỗ lại!
Tề Minh Khuê liếc nhìn lão nhân gia ở phía hàng đối diện.
- Được! Thế tử Tề Minh Triết hồ ngôn loạn ngữ, vả miệng cái. Quỳ ngoài sảnh canh giờ ( khoảng tiếng ). Lập tức thi hành!
Tề Minh Triết và Bạch Nguyệt lúc này trợn mắt nhìn về phía Tề Minh Khuê.
Bọn họ lúc này vẫn thực là không ngờ rằng Tề Minh Khuê sẽ xử phạt như vậy!
Bạch Nguyệt lúc này nhìn Tề Minh Triết bị người đưa đi. Lập tức chạy ra giữa điện khóc lóc cầu xin.
- Công chúa dù sao người và thế tử cũng có hôn ước xin công chúa giảm nhẹ hình phạt!!!
Tề Minh Khuê mỉm cười nhẹ nhàng.
- Hôn ước? Chỉ là ta bâng quơ nói ra miệng lại trở thành hôn ước rồi?
Ừm nhắc đến đây mọi ngườ mới nhớ rằng vốn dĩ cái chuyện hôn ước kia là cị công chúa này nháo lên mà nói thôi chứ thực ra chẳng có tín vật định hôn hay bất kì thánh chỉ ban hôn nào cả!
Tề Minh Khuê tiếp tục hướng ánh nhìn về phía Bạch Nguyệt.
- Bạch Nguyệt? Ồ không đúng bây giờ phải là tiểu thϊế͙p͙ ở viện của Thế tử mới đúng! Ngươi bây giờ cũng coi là người của thế tử! Không thì chịu phạt chung đi. Đỡ khỏi đau lòng vì phu quân?
Ngay lập tức sau câu nói của Tề Minh Khuê có vị công công bước đến chỗ của Bạch Nguyệt và lôi cô ta ra ngoài!
Mọi người trong điện lúc này có ai mà không biết rằng Tề Minh Khuê đây là cố ý muốn chỉnh người này?
Đương nhiên họ cũng không có ý định giúp đỡ gì hết.
Vì sao ư? Nhìn ở phía trêи kìa.
Công chúa người ta có hậu trường vững chắc đằng sau đừng nói là trêu đùa người kia.
Nếu như công chúa tâm trạng không vui bắt tất cả bọn họ phải chịu hình theo thì bọn họ cũng phải làm thôi!