Lúc này trong điện có biết bao con tim thiếu nữ rộn ràng.
Chiến vương ah bình thương mang danh chăng hoa mặc toàn màu đen với đỏ nhìn thực yêu dã, ma mị!
Nhưng hôm nay hắn lại diện bạch y lãng tử, quả thực là ngọc thụ lâm phong!
Hắn là đại diện tiêu biểu cho câu nói
" Tú Sắc Khả San".
Không chỉ có nhưng thiếu nữ mà ngay cả những vị công tử đang ngồi ở đay cũng dùng cáo ánh mắt tạp niệm để nhìn về phía Tề Minh Khuê.
An Lạc công chúa tính cách trước giờ vốn ngang ngược.
Vào những lần như thế thì cô cũng toàn là bám riết Tề Minh Triết.
Con người cô công chúa này trước đấy là sự khinh người, đanh đá, bồng bột và ngang ngược.
Nhưng vào ngày hôm nay cô nhìn như tiên nữ hạ phàm lạnh lùng, xa cách, khí thế cao quý, trầm ổn.
Làm bọn họ bất giác bị cuốn hút vào hình ảnh của người.
Bên ngoài là thế còn người trong cuộc lúc này thì vẫn ung dung mà làm những điều mình cần phải làm thôi!
Tề Minh Khuê sau khi hành lễ thì khoan thai đi về chỗ của mình ngồi.
Mạc Khâm hành lễ qua loa rồi cũng vào chỗ ngồi.
Bữa tiệc khi nhân vật chính đã đến thì nay mới chính thức bắt đầu.
Vẫn là nhưng màn nhảy múa trong các yến tiệc cung đình rồi sau đó là những màn kẻ tung người hứng ca ngợi Mạc Khâm.
Tề Minh Khuê vốn là xem có chút chán thì vội xốc lại tinh thần khi có quan viên trong triều đứng lên muốn hoàng thượng ngỏ ý ban hôn cho thiên kim nhà mình với Chiến vương gia!
- Khơi bẩm hoàng thượng! Chiến vương công lao hiển hách, tập trung cống hiến cho Bắc Tề của chúng ta. Thật sự thì công không kể hết. Nay Chiến vương cũng đã đến lúc nên thành gia lập thất. Ái nữ ngưỡng mộ Chiến vương đã lâu! Thần muốn xin hoàng thượng và Chiến vương xem xét!
Hoàng thượng cười xoa nhìn về phía Mạc Khâm.
- Ái khanh nói rất có lý! Chiến vương đúng là đã đến tuổi thành gia lập thất.
Mạc Khâm ngồi dưới, giọng nói nghe như tiếng suối chay thật là êm tai.
- Ta đã có người trong lòng! Mạc Khâm ta đời hậu viện chỉ có duy nhất người!!!
Ý tứ phát ra từ câu nói này của Mạc Khâm làm cho bao người điêu đứng.
" Hậu viện chỉ có duy nhất người! " Ở cái thời đại bây giờ nam tử nào mà không phải là thê thϊế͙p͙?
Nay Chiến vương lại ở ngay trêи đại điện nói rằng Cả đời chỉ lấy người!!!
Người trong lòng của Chiến vương phải là người may mắn đến cỡ nào!
Hoàng thượng nhướn mày nhìn Mạc Khâm, ý tứ không giấu khỏi sự tò mò!!!
" Để có thể chói buộc được tiểu tử này thì đây lại là tiểu cô nương như thế nào chứ? "
- Ồ? Vậy không bằng Chiến vương chia sẻ chuyện vui này! Trẫm làm chủ cho ngươi!!!
Mạc Khâm khéo có tâm tình vui vẻ không đâm chọt các vị ngồi đây!
- Đương nhiên phải để người làm chủ!
- Ta rất tò mò đấy là cô nương nhà nào? Ngươi nói ra ta làm chủ hôn cho ngươi!
Mạc Khâm cũng chỉ chờ đến lúc này vui vẻ nói ra!
- Người trong lòng của ta là ái nữ của hoàng thượng!!!
Hoàng thượng cầm trêи tay chén rượu uống dở. Khi nghe xong câu nói thì phun ngụm rượu vừa uống ra ngoài!
- Ngươi nói ái nữ của ta?
Mạc Khâm không nói gì mà nhìn về phía Tề Minh Khuê như chắc chắn rằng ông không nghe nhầm!
Ngay lúc này hoàng thượng có xúc động muốn quay lại thời gian vả cho mình mấy phát.
Sao ông có thể quên mất rằng nữ nhi bảo bối của mình lúc nãy còn đang nằm trong phạm vi tầm ngắm của tên tiểu tử kia chứ?
Chỉ vì sự tò mò mà bây giờ ông hị đào hố bán con gái cho tên tiểu tử chết tiệt kia.
Bây giờcó chút nuốt không nổi cục tức này!