Bữa tiệc tẩy trần và chúc mừng thắng lợi của Chiến vương được diễn ra vào giờ Dậu ( h đến h ) nhưng vào lúc này là giờ Thân ( h đến h ) đã có rất nhiều quan viên dẫn theo gia quyến của mình nườm nượp kéo đến.
Lúc vào trong cung các quan viên lại tách ra khỏi gia quyến nhà mình đi đến tiền viện trước để nói chuyện chính sự, triều đình.
Còn các vị phu nhân và tiểu thư đích nữ thì đi ra đình hóng mát ở hậu hoa viên để tham kiến hoàng hậu và bắt đầu công cuộc mau mối tìm hôn phối cho tiểu thư nhà mình.
Mặc dù Minh Khuê cô cảm thấy đi tiếp chuyện với bọn họ rất là phiền phức, nhưng thân là chủ nhà nào có chuyện không đi!
Cái gì cũng phải chừa cho người khác út mặt mũi!!!
Cô cảm thấy mình luôn là con người chu đáo toàn diện, lương thiện tốt bụng!
Tiểu Bạch trợn trừng mắt lên:
- Tiểu tỷ tỷ suy nghĩ và hành động của tỷ có thể đồng nhất hơn không?
" Cô thì là người tốt cái quỷ gì?
Cô cũng biết chừa mặt mũi cho người ta sao?
Hahha. Tiểu tỷ tỷ làm ơn đừng kể chuyện cười! "
- Ta như thế nào lại là suy nghĩ và hành động không thống nhất?
- Cô tưởng ta không biết cô đến đấy cũng chỉ là muốn làm khó nữ hay sao?
- Ồ? Ta không hề có. Ta đến là muốn làm chuyện tốt nha!
- Cô có thể làm chuyện gì tốt? Tiểu tỷ tỷ mau nói cho ta biết cô là đang tính toán làm gì rồi!?
- Tùy cơ ứng biến!
-------------
Lúc này ở trong hậu hoa viên.
Mọi người đã tập trung ở đây rất đông.
Lấy vị trí tọa vị trêи cao là Hoàng hậu. Dưới bậc là Hoàng Quý Phi.
Bên đối diện chỗ ngồi của Hoàng Quý Phi còn có bộ bàn ghế được trải thảm lông mềm mại và chân quý, vừa nhìn đã biết không phải là vật tầm thường.
Chiếc ghế như thế này không cần đoán cũng biết là ai. Trong cái hoàng thành này người được sử dụng đồ tốt nhất, nhận nhiều sự sủng ái nhất thì ngoài vị đấy làm gì còn có người nào khác sao!?
Sau đó ở dưới dọc theo đường được xếp các bộ bàn ghế cho các vị phu nhân và tiểu thư.
Hoàng hậu khí thế hơn người, tâm trạng luôn ổn trọng ngồi trêи đấy thỉnh thoảng tiếp lời.
Các vị phu nhân và tiểu thư ngồi dưới luôn là tâng bốc lấy lòng vị nương nương ngồi trêи.
Lúc này ở ngoài đình viện là nữ tử khoác trêи người là bộ y phục màu vàng nhạt và vị phu nhân khoác trêи người là bộ y phục khá là lộng lẫy, quý giá nhưng vẫn không tài nào ngăn được sự sa sút, tiều tụy trêи gương mặt của bà!
Giọng nói của bà ta có chút khàn vang lên.
- Thần phụ tham kiến Hoàng hậu nương nương! Tham kiến Hoàng Quý Phi nương nương!
Hoàng hậu cẫn giữ nguyên nụ cười khôn lường. Gật đầu.
- Miễn lễ.
Bà ta khom lưng tạ ân.
Người bước vào không ai khác chính là mẹ của Tề Minh Triết, phu nhân của Hầu phủ hay còn gọi là trưởng công chúa và tiểu thư của Bạch phủ - Bạch Nguyệt.
Bạch Nguyệt tươi cười lấy lòng, bộ dáng nhu nhu nhược nhược làm người ta sinh ra phần cảm tình. Giọng nói nhỏ nhẹ, yểu điệu vang lên.
- Dân nữ Bạch Nguyệt tham kiến Hoàng hậu nương nương, Hoàng Quý Phi nương nương vạn phúc kim an!
Hoàng hậu nhìn thiếu nữ trước mắt dó chút cứng nhắc.
Bà bây giờ tâm trạng có chút không tốt, bà ngìn người này không hề che dấu sự bài xích của mình!
Nói đùa! Chính người này là nguyên nhân làm cho tiểu bảo bối của bà bị thương bỏ qua được sao?
Đang lúc suy nghĩ xem nên xử lý Bạch Nguyệt như thế nào thì hình ảnh phía bên ngoài làm tâm tình bà thoải mái không ít.
Bà nở nụ cười dịu hiền, đôi mắt trìu mến tràn ngập sự yêu thương nhìn về phía ngoài đình viện.
Mọi người đều để ý không chỉ có mình hoàng hậu mà ngay cả hoàng quý phi cũng nhìn ra phía ngoài với nụ cười vui vẻ.
Ở ngoài đình viện lúc này là thân hình của tiểu cô nương mặc thân áo màu tím sữa.
Cái áo từng đường nét cắt may đều hết sức tinh tế, hơn nữa chất vải của chiếc áo này là lụa tơ hàn.
Loại vải này nghe nói năm được cống hiến vào cung cũng chỉ có vài cuộn vô cùng trân quý.
Nhìn như vậy cũng đủ biết người làm phải tốn bao tâm huyết. Nói rằng làm được bộ y phục này có khi phải mất đến hơn năm cũng không ngoa!
Hơn nữa màu vải này để làm ra cũng tốn rất nhiều công sức mà loại màu như này cũng cực kì kén người mặc.
Nhưng tiểu cô nương trước mắt gương mặt xinh đẹp, trắng nõn, đôi mắt to tròn long lanh và linh động, mũi cao, đôi môi chúm chím xinh xắn. Trêи đầu cô vấn tóc bên và buộc sợi dây màu tím.
Nhìn thực khả ái. Làm người ta yêu mến không thôi!
Mọi người lúc này gần như đắm chìm vào nhan sắc của tiểu cô nương trước mặt cho đến khi giọng nói ngọt ngào, trong trẻo vang lên thật êm tai.
- Khuê nhi thỉnh an Mẫu Hậu nương nương, Hoàng Quý Phi nương nương!