Edit: Ochibi
Trợ lý hoàn toàn hiểu lý do mọi người phát ngốc, đối mặt với thiếu nữ trước mặt, hắn cũng rất dễ dàng bị thất thần bởi mỹ mạo của đối phương.
Hơn nữa đến bây giờ vẫn chưa có thích ứng.
Chứ đừng nói người nơi này lần đầu tiên nhìn thấy thiếu nữ.
Đánh sâu vào thị giác quá lớn, thất thần cũng là chuyện không có biện pháp.
Chỉ là Boss…… Trợ lý nghĩ đến Lệ Đình, nghiêng đầu liền nhìn thấy Lệ Đình biểu tình khó chịu, mà biểu tình kia vì sao xuất hiện, lại quá dễ đoán.
Trợ lý có chút phát sầu.
Nhưng vào lúc này, thiếu nữ xinh đẹp mềm mại không giống chân nhân tiến lên một bước, sau đó nhẹ nhàng giữ chặt tay áp suất thấp của Boss.
(Chân nhân: người có thật)
Trợ lý khẩn trương nhìn chăm chú, thấy Lệ Đình đầu tiên là không quen nhíu mày, nhưng cũng không biết thiếu nữ có chú ý tới không, cô vẫn là không phản ứng.
Tóm lại thiếu nữ ngồi xổm một bên xe lăn của Boss, tay nhỏ giữ chặt tay nam nhân.
Ngay sau đó, Boss đầy mặt khó chịu, thế nhưng kỳ tích là thần sắc hòa hoãn xuống.
Hô ~ một người nhẹ nhàng thở ra.
“Bọn họ đều đang nhìn em,” muốn xây dựng bầu không khí nhẹ nhàng, Tiên Tảo Tảo đem tay đặt bên môi, để sát lỗ tai Lệ Đình xa cỡ một bàn tay, “Lệ ca ca, như vậy thật kì quái.”
Hô hấp ấm áp phà bên tai, âm thanh cực thấp, còn có mùi hương non mềm trên người thiếu nữ.
Hỗn hợp ở bên nhau phía sau, ngứa ý du nhảy theo một đường bên tai, Lệ Đình tự xưng là thờ ơ lãnh tình, lúc này cũng khó tránh khỏi yết hầu lăn lộn.
Dưới việc thiếu nữ vô thức làm nũng thân mật, thần kinh cả người hắn căng thẳng.
Hắn không có biện pháp sử dụng trêu đùa lúc trước với thiếu nữ.
Lệ Đình không trả lời, Tiên Tảo Tảo khó hiểu, chọc chọc : “Tiểu Nhất, đối tượng công lược hắn không phản ứng.”
cũng không hiểu lắm, nghĩ nghĩ kiến nghị: “Đại khái chắc không nghe rõ, Tiểu Ngoan, nếu không cô để sát vào một chút nói?”
Có lý, Tiên Tảo Tảo gật đầu.
Lúc nãy còn có khoảng cách với Lệ Đình, hiện tại nghe nói xong, cô dứt khoát từ sườn xe lăn đứng lên một chút, tới bên tai Lệ Đình.
Âm thanh so lúc trước hơi lớn một chút nói: “Bọn họ đang nhìn em……”
Bởi vì gần nhau hơn, dòng khí nhỏ cuộn quanh, nhẹ nhàng đảo qua đảo qua lại trên da thịt ở tai, Lệ Đình đột nhiên nghiêng đầu ——
“……” Tiên Tảo Tảo im miệng.
Xác thực mà nói, không phải chủ động im miệng, mà là bởi vì bị dán một đôi môi ở trên, cho nên bị động im miệng.
Trước khi Lệ Đình quay đầu cũng không đoán được biến hoá đến thế, nhưng ngay sau đó, trên môi có cảm giác ấm áp.
Hắn bị vật nhỏ liếm một chút.
Lệ Đình sửng sốt.
Sau đó, từ trước đến nay biểu tình thờ ơ, miệng một chút triển khai nụ cười. Dán cánh môi mềm mại, hắn rũ mắt nhìn lại không tránh, thanh âm lười biếng, “Ăn ngon sao?”
Hắn hỏi.
Tiên Tảo Tảo bị cọ ngứa, thật đúng là muốn liếm nếm thử một miếng, đôi môi mỏng kia, khá tốt……
“Tiểu Ngoan, kiều hoa!” vội vàng đánh thức Tiên Tảo Tảo.
Đói lả, cho nên Tiên Tảo Tảo muốn ăn vội vàng lui ra phía sau, bởi vì quá gấp, thậm chí đặt mông ở trên mặt đất.
Đau quá!
Nước mắt trào ra, Tiên Tảo Tảo hít ngược một hơi khí lạnh, “Đau muốn chết!”
Cô chính là một con tiểu hồ ly kiều khí, thời điểm đang là hồ ly, được toàn bộ Hồ tộc lão tổ để ý nâng niu từng chút.
Sau khi hóa thành người không nghĩ tới pháp lực không có, quăng ngã một chút lại đau như vậy.
Lúc đầu chính là trêu đùa người, Lệ Đình nhìn vật nhỏ ngây ngốc, ai biết trêu đùa một chút, thế nhưng ngã ở trên mặt đất.
Còn quăng ngã thành bộ dáng rất đau.
Hắn sững sờ ở trên xe lăn, đồ vật nhát gan sẽ sợ hãi hắn, không thích hắn sao?
Cô sẽ khóc, tức giận?
Không đợi hắn nghĩ ra nhiều phản ứng hơn, thấy Tiên Tảo Tảo ngồi dưới đất, chu môi, hắn vươn tay, “Đau.”
Miệng lưỡi làm nũng giống nhau, làm Lệ Đình đồng thời buông một cục đá lớn, môi cũng cong theo lên.
Hắn vươn tay với Tiên Tảo Tảo ——
//