Edit: Ochibi
Vài người vây quanh Trần Cường, mà trên hành lang, Tiên Tảo Tảo đẩy xe lăn Lệ Đình.
Cô lại mặc vào áo khoác xấu màu đen.
Lệ Đình bình tĩnh nhìn Tiên Tảo Tảo, thấy đối phương thấp thỏm, hắn hỏi: “Giấu trong quần áo, em muốn như vậy sao?”
Ở hắn xem ra, ai cũng muốn quang minh chính đại xuất hiện, che che dấu dấu làm gì?
Tiên Tảo Tảo từ nhỏ đẹp đến hoàn hảo, cô sợ bị vây xem sao?
Tất cả chỉ là vì nhiệm vụ.
Cho nên, gặp vấn đề của Lệ Đình, cô ngây thơ chớp chớp mắt “Còn, còn tốt đi.”
Làm tiểu hồ yêu đẹp nhất, mỹ mạo cô không nói đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, ít nhất cũng có thể chiếm chút tiện nghi nhờ nhan sắc.
Chỉ là thiết lập nhân vật kiều hoa, cô giống như nhát gan đi, bị ánh mắt nóng rực của người khác vây xem sẽ khiếp đảm.
Lệ Đình: “Cởi áo khoác.”
Tiên Tảo Tảo nhìn về phía Lệ Đình, có chút ngây ngốc, “Cái gì cơ?”
“Em nói bảo vệ tôi” Lệ Đình nghiêng mắt nhìn, cười, “Bước đầu tiên, tháo mũ xuống, đứng phía sau tôi, em dám không?”
Cho mọi người biết em là người của tôi, để tôi giải quyết mấy phiền toái ngấp nghé vì dung nhan của em.
Tiên Tảo Tảo:…… Có cái gì không dám?
Nhưng miệng cô lại đáp là, “Muốn em cởi mũ, là nguyện vọng của Lệ ca ca sao?”
Nếu nói đúng vậy, cô lập tức là có thể hoàn thành nhiệm vụ, quả thực cơ trí quá xuất sắc!
“Nguyện vọng của tôi?” Lệ Đình bị Tiên Tảo Tảo chọc cười, ngay sau đó hắn giống như nghĩ tới cái gì, nửa là châm chọc, nửa là tự giễu cười nhạo, “Vật nhỏ, nguyện vọng của tôi không đơn giản như vậy.”
“Em không cần biết, cũng giúp không được.”
Nói xong, Lệ Đình biểu tình trầm lạnh xuống.
Tiên Tảo Tảo đụng phải nam tường, ván thứ nhất, hoàn toàn bại.
Tiên Tảo Tảo tháo mũ, cô làm lơ ánh mắt kinh diễm xung quanh, ngoan ngoãn đẩy Lệ Đình ngồi xe lăn đi ra khách sạn.
Trợ lý làm việc rất chu đáo, ba người vừa đến cửa khách sạn, lập tức có xe chạy lại.
Lên xe, ngồi xuống ổn định.
Lệ Đình bắt đầu đề ra nghi vấn với Tiên Tảo Tảo, một đống vấn đề xong, Lệ Đình cùng trợ lý mới hiểu Tiên Tảo Tảo trải qua những gì.
Sau khi đi phi cơ về nước, Tiên Tảo Tảo thế nhưng ngoài ý muốn ngồi cùng một chuyến xe với tiểu minh tinh tuyến mười tám.
Nửa đường, tiểu minh tinh bị người của Lệ Đình mời đi.
Xe taxi, Tiên Tảo Tảo còn chưa tới kịp, bên Trần Cường đã sớm nhận được tin tức tiểu minh tinh, vừa thấy xe Tiên Tảo Tảo đến, liền đem người đi vào khách sạn.
Mà Tiên Tảo Tảo bởi vì nghe được tên Lệ Đình, cũng rất phối hợp.
Chuyện sau đó, Lệ Đình cũng đều đã biết.
Đến nỗi quà cáp linh tinh của Tiên Tảo Tảo dành cho hắn, đều đặt hết trên xe taxi.
Lệ Đình nhìn chằm chằm Tiên Tảo Tảo, có điểm không biết nói gì.
Tuy rằng đối phương về nước, mục đích đúng là gặp hắn, nhưng vật nhỏ có người kêu tên hắn liền đi theo……
Không có cảnh giác như vậy, thật sự làm lòng người ta run sợ.
Tiên Tảo Tảo âm thầm chọc : Hắn nhìn chằm chằm ta, ánh mắt thật đáng sợ.
: Ngoan, hắn chính là dữ tợn với cô, mau khoe mẽ! Bán manh!
Tiên Tảo Tảo gục đầu, khẽ meo meo liếc mắt nhìn lén Lệ Đình một cái, người ta còn trừng cô, “Em sai rồi.”
Tiên Tảo Tảo đáng thương vô cùng chớp chớp mắt, “Em sửa.”
Lệ Đình còn chuẩn bị răn dạy người:…… Khụ khụ.
Mẹ chọn người, thật đúng là có thể trị hắn, vật nhỏ tính tình mềm mại như vậy, hắn thật đúng là không có biện pháp tức giận.
“Đừng tùy tiện tin vào người khác, cẩn thận hắn sẽ bán em đi,” Lệ Đình nghiêm túc dạy dỗ.
Trong lòng nhịn không được thở dài một tiếng.
Cũng không biết Tiên gia nuôi dưỡng Tiên Tảo Tảo thế nào, nuôi ra người đơn thuần như thế, còn nhuyễn manh.
“Vâng vâng, Lệ ca ca nói rất đúng.” Tiên Tảo Tảo ngoan ngoãn gật đầu, thái độ hết sức phối hợp, một chút manh mối phản kháng phản nghịch đều không có.
Lệ Đình vừa lòng gật đầu, nghĩ thầm sẽ nhìn kỹ người, miễn cho bị người khác khi dễ.
Tiên Tảo Tảo cũng rất vừa lòng, đối tượng công lược không tức giận, có lẽ cô rất nhanh sẽ biết nguyện vọng của hắn?
Không tồi không tồi, Tiên Tảo Tảo cô thật tuyệt! Cô khẳng định tự cho mình một ngón tay cái.
Chỉ là, cảm giác giống như đã quên điểm gì.
Là cái gì nhỉ?
//