Edit: Ochibi
Sự tình là thế này, gần đây Thơ gia có kinh doanh ở nước ngoài, trong đó hợp tác kinh doanh lớn nhất là cùng một nam nhân thần bí ở Âu Mỹ
Thân phận đối phương cao quý, dáng người như người mẫu, còn có dung nhan tuấn mỹ không thua gì Lệ Đình.
Đương nhiên, chân…… Là tốt, không què.
Mà hiện tại vị bá tước này muốn tới yến hội.
Cái Thơ Ngữ Lam hiểu biết là, vị lai khách Châu Âu này yêu nhất đùa bỡn gái phương Đông, đặc biệt si mê loại mềm mại ngây thơ vụng về như Tiên Tảo Tảo.
Vừa vặn, cô ta có thể nương theo tay nam nhân thần bí, làm Tiên Tảo Tảo nhanh chóng bị loại trừ.
Còn nữa, vì sao cô ta không thử bắt lấy trái tim bá tước ư?
Một phương diện là cô ta hiếu thắng, thân là vị hôn thê của Lệ Đình cô ta không thể chịu đựng người khác giương oai ở trên đầu.
Sự tồn tại của Tiên Tảo Tảo chính là điểm mấu chốt khiêu chiến cô ta.
Cô ta cần bắt được Lệ Đình để tìm về mặt mũi, đồng thời cũng muốn trả thù Lệ Đình, chia rẽ hắn và bit/ch, mà càng quan trọng là nam nhân kia chướng mắt cô ta.
Cô ta đã sớm dụ hoặc nam nhân kia khi vừa mới nhìn thấy, đáng tiếc đối phương xem cô ta như không có gì.
Về phần Lệ Đình và nam nhân đều coi trọng Tiên Tảo Tảo…… Thơ Ngữ Lam không suy nghĩ vấn đề này, rốt cuộc thì cô ta tự nhận mình dư dả xứng với Lệ thiếu què chân, ngay cả khi giữa hai người có vấn đề cũng là do Tiên Tảo Tảo dùng thủ đoạn.
Thơ Ngữ Lam quyết định xong chủ ý liền nói lộ tuyến của Tiên Tảo Tảo cho nam qua điện thoại, nam nhân nói thẳng câu “được”, thì không nghe tiếp nữa.
Nhưng nghĩ đến những thủ đoạn của đối phương không ai nhận ra, Thơ Ngữ Lam cảm giác Tiên Tảo Tảo mười phần có thì có tám chín phần sẽ không xuất hiện trước mặt cô ta nữa.
Vị hôn phu của cô ta cũng sẽ không vì một nhân vật nhỏ bé mà đi tranh đấu với bá tước. Có điều nếu nói Lệ Đình thế thì hơi ngược, mà phải là Tiên Tảo Tảo không đáng.
Nghĩ vậy cô ta nhìn về phía Lệ Đình, sau đó liền đâm vào đôi mắt sắc khói bụi sâu không thấy đáy, Thơ Ngữ Lam cong cong môi.
Nhanh thôi, người nam nhân này sẽ là của mình.
Đại sảng yến hội ánh đèn lấp lánh.
Tiên Tảo Tảo giống như vật phát sáng, vừa xuất hiện liền hấp dẫn ánh mắt mọi người, đặc biệt là mấy người Âu Mỹ hội trưởng đang tiếp đãi, bọn họ gắt gao vây quanh nam nhân ở giữa dáng người như người mẫu.
Đôi mắt nam nhân sau cặp kính râm xanh biếc âm lãnh như xà, chạm chạp liếm liếm môi đỏ khi Tiên Tảo Tảo đi ngang qua, một nụ cười khát máu nhợt nhạt hiện lên.
Lại gặp mặt, bé cừu con của hắn.
Hội trưởng chú ý tới tầm mắt nam nhân, cũng nhịn không được xoay người nhìn qua, sau đó thấy được Tiên Tảo Tảo một thân sườn xám mềm mại ngon miệng.
Xuất phát từ ích lợi hợp tác với Lệ Đình, hội trưởng bất động thanh sắc mở miệng, “Vị khách nhân này, cậu là đang nhìn vị kia tiểu thư kia sao?”
Nam nhân nghe vậy không động thanh sắc buông ly rượu vang đỏ, nhìn cũng như không nhìn hội trưởng, ngạo mạn nâng lên cằm, thanh tuyến âm lãnh tựa như rắn nói: “Ông biết cô ấy?”
Hội trưởng: “Vị kia là bạn của Lệ thiếu, vẫn không nên trêu chọc là được.”
Ít nhất không cần chọc phiền toái ở địa bàn của ông, ông không thiếu kiến thức khi Lệ Đình tức giận, tin chắc cũng không kém so nam nhân trước mắt.
Hội trưởng phát hiện sau khi ông dứt lời sắc mặt nam nhân lạnh vài độ.
Sau đó cặp mắt khát máu kia liền chuyển hướng về phía ông, áp lực che trời lấp đất nghênh diện mà đến, ẩm ướt và lạnh lẽo khi đó chỉ loài động vật máu lạnh mới có, hội trưởng nhịn không được run lập cập.
Nam nhân này thật đáng sợ.
Nếu mà Lệ Đình ở đây, chắc là đỡ hơn rồi, ông già như ông đây thật đúng là có chút ứng phó không nổi.
Nhưng không đợi ông biết lửa giận thật sự của nam nhân này thế nào, thì thấy nam nhân như ý thức được cái gì đột nhiên chuyển đầu qua, “Mau đi tìm cô ấy.”
Hội trưởng mơ hồ nghe được tiếng Anh của nam nhân, sau đó nam nhân liền lạnh mặt bỏ ông rời đi, mà phương hướng nam nhân rời đi, vừa đúng là phương hướng vừa rồi của Tiên Tảo Tảo.
Hội trưởng:…… Có chuyện xấu rồi.
//