Mấy ngày sau, Nhan Kính từ một vị sư tôn băng lãnh vạn người cung kính biến thành tên mặt dày không có liêm sỉ, hằng ngày không phải bám dính lấy Giai Hy thả thính thì cũng là tìm cách leo lên giường cô nằm khiến cô tức đến mức muốn hủy diệt thế giới này luôn. Mặc dù sau đó đã dùng vài biện pháp đặc biệt làm hắn ngoan ngoãn nhưng thỉnh thoảng vẫn phải chịu đựng ánh mắt ai oán như cô phụ bị ruồng bỏ kia.
" Vệ sư tỷ, Vệ sư tỷ, muội mang điểm tâm ở Phụng Hoa Lâu đến cho tỷ này. " Bội Sam vui vẻ từ dưới núi chạy lên, trong tay cầm một túi giấy dầu được gói cẩn thận, trong không khí thoang thoảng mùi hương thơm ngát, dịu nhẹ.
Nhận lấy đồ từ tay Bội Sam, Giai Hy đáp lại bằng nụ cười dịu dàng như gió xuân khiến khuôn mặt nhỏ của cô bé đỏ bừng, ngượng ngùng cúi đầu.
Mở túi giấy dầu ra, mùi thơm thoảng thoảng khi nãy đã trở nên nồng đậm hơn, phang phất dư vị thanh mát của những đóa hoa sớm mai. Khi thưởng thức, hương vị ngọt ngào đọng lại trong vị giác khiến người ta khó có thể quên, muốn đắm chìm mãi trong cảm giác đó.
Ngon quá! Không hổ danh là tiệm làm điểm tâm nổi tiếng nhất kinh thành.
Nhắm mắt hưởng thụ, Giai Hy chậm rãi ăn từng miếng một, đến khi không còn gì nữa cô vẫn chưa đã thèm mà liếm liếm môi.
" Tỷ vẫn đói sao, để muội xuống mua tiếp cho tỷ. "
" Không cần đâu. " Phụng Hoa Lâu bình thường bán đều giới hạn số lượng, giá cả cũng đắt hơn những quán khác nhưng mỗi khi mở hàng đều hết rất nhanh, bây giờ muốn mua chỉ sợ không còn, xuống núi liền phí công vô ích, chẳng bằng tiết kiệm sức lực chút nữa đi bắt linh thú ăn.
Thấy Giai hy bày tỏ rằng mình không có ý định ăn thêm, Bội Sam liền tiếp tục ngồi xuống nói chuyện, miệng nhỏ nói không ngớt.
" Đúng rồi Vệ sư tỷ, sắp tới trưởng môn sẽ tổ chức cho các đệ tử nội môn có tư chất đi lịch luyện ở bí cảnh, tỷ có tham gia không vậy? "
Lịch luyện? Hình như hôm qua tên Nhan Kính kia có nhắc đến thì phải. Bí cảnh này sẽ là tiên cơ đầu tiên của nam chủ, thần khí thượng cổ.
" Vệ sư tỷ? "
" Có đi. " Có kịch hay, tất nhiên ta phải đi xem rồi.
" Tỷ cũng đi sao, vậy hôm ấy muội đợi tỷ dưới chân núi nha, hai ta cùng đi với nhau. " Thấy Giai Hy có đi, đôi mắt Bội Sam lóe lên hưng phấn, giống như ánh sao xa.Nhan Kính trở về, phát hiện đối tượng công lược của mình thế nhưng lại bị con nhóc choai choai kia lừa đi liền vô cùng bực mình, lập tức phi hành đến chỗ Hạ Dương trưởng lão náo loạn một trân, yêu cầu phải đưa đồ đệ của hắn ta về, nếu không liền san bằng nơi này.
Hạ Dương trưởng lão:... Sư tôn, người bình tĩnh, có gì từ từ thương lượng, sao lần nào đến đây cũng phải đòi san bằng nơi này chứ.
Khóc thành dòng sông trong lòng, Hạ Dương trưởng lão phi hành theo Nhan Kính lên núi, không nói nhiều lời túm lấy đồ đệ bảo bối của mình vác về với tóc độ ánh sáng. Hắn sợ nếu ở lại lâu thêm lúc nữa thì chắc chắn sẽ bị đánh đến chết mất.
" Đồ nhi, con suốt ngày kè kè với con bé kia làm gì. Nó có gì hơn ta chứ, mặt thì xấu, địa vị thấp, không biết làm ấm giường, còn ngu xuẩn như vậy. " Nhan Kính sau khi Hạ Dương rời đi liền biến thành một con người khác, vứt liêm sỉ ôm đùi Giai Hy.
Tầm này liêm sỉ gì nữa, có ăn được đâu.
Cô dường như đã quá quen thuộc, không mặn không nhạt túm Nhan Kính lên... đánh mộ trận nhừ tử. Nhìn nam nhân vừa rồi còn đẹp như tiên nhân hạ phàm không nhiễm bụi trần, thoáng chốc lại chật vật nằm trên đất, bạch y trên người lăn lộn đến bẩn thỉu, gương mặt bầm dập không nỡ nhìn.
Vẫn là bạo lực giải quyết vấn đề nhanh nhất, sau này cứ vậy mà đánh là được rồi, nói lí làm gì cho mệt.