Sinh viên năm hai tổng cộng có ban, mà lớp của Lục Dã là lớp trọng điểm, có thể nói là hình thức huấn luyện ma quỷ.
Liều mạng làm đề, liều mạng học tập.
Lục Dã tuy rằng ở bên ngoài thực hoang dã, nhưng tiến vào phòng học liền biến thành cái loại thờ ơ với bên ngoài tiến vào trạng thái học tập.
Cho nên giáo viên mặc dù biết Lục Dã là cái người không an phận, cũng chỉ mở một con mắt nhắm một con mắt cho qua.
Cho nên, người biết Lục Dã, không một ai là dám chọc hắn.
Người ta thành tích tốt, ở bên ngoài hỗn cũng tốt, muốn người sống như thế nào? Chọc ai đều chớ chọc Lục Dã.
Không sợ người trong xã hội, chỉ sợ học bá là cái người trong xã hội.
Mà Lục Dã ở cái tỉnh này, có thể nói là ngưu nhân, không phải học bá thì cũng là học thần.
Vững vàng đứng đầu toàn trường, đứng đầu tỉnh thành, chưa bao giờ rơi xuống qua, đại học đều là được người đề cử đi học.
Thiên tài không nỗ lực, lại có trâu bò như thế nào, cũng không có khả năng sẽ lấy được thành tích tốt.
Nỗ lực cùng thành quả có quan hệ trực tiếp.
Đương nhiên, trừ bỏ những cái người được trời cao yêu mến kia.
Khi video kia dần dần lên đầu bảng hot search, video cũng không có bình luận giống như lúc trước nữa.
Giáo viên nổi tiếng, học sinh cũng nổi tiếng.
Đối với giáo viên kia, đại chúng có hai cách nói, một ít người nói giáo viên nói thật quá đáng, nhưng hầu hết là phỉ nhổ đối với người khi dễ đồng học.
Mọi người luôn có ngàn vạn loại lý do vì hành vi của chính mình mà trốn tội.
Đặc biệt là thanh thiếu niên trẻ vị thành niên.
Lí do hoàn mỹ nhất của bọn họ chính là "chúng ta còn nhỏ, chúng ta cái gì cũng không biết".
Vô tri đáng giận sao?
Cổ nhân liền có câu nói "người không biết không có tội", những lời này thành cái cớ cho bao nhiêu người lấy cớ?
Vô tri, đáng giận sao?
Nguyên nhân bởi vì có video, chuyện này khiến cho hiệu trưởng chú ý, hiệu trưởng đầu tiên là đối với giáo viên ra mặt xử lí vụ việc tiến hành rồi một đợt ngợi khen, sau đó nói ra mấy lời thâm trầm khó hiểu.
Hiệu trưởng: "Tôi hy vọng mọi người có thể cùng nhau xây dựng ra một môi trường học tập hoàn mỹ, tôi cũng hoan nghênh mọi người báo cáo những hành vi bạo lực học đường."
"Nơi này là trường học, nhiệm vụ của chúng ta là học tập, mục tiêu hàng đầu của chúng ta là thi tốt nghiệp đại học, hướng tới tương lai sau này."
"Đừng đem mấy cái tâm tư không nên có đó đặt ở trên việc học! Sau này, nếu ai lại để cho tôi bắt được.."
"Ghi vào hồ sơ trực tiếp khai trừ!"
Nói đến chỗ kích động, thanh âm hiệu trưởng cất cao!
"Hiện tại, chuẩn bị tốt cho kì thi giữa tháng của mọi người! Về sau đừng lại để chúng tôi bắt được, ai ở sau lưng làm một ít việc không thể gặp người."
"Trường học cấm yêu đương cấm đánh nhau cấm ẩu đả!"
Nói xong, hiệu trưởng liền đi rồi.
Chỉ còn lại một đám người ầm ĩ tại chỗ.
"Cái này tôi có nghe nói, tôi còn xem video, nghe nói mấy nữ sinh kia bị khai trừ rồi."
"Chậc chậc chậc, mấy người này cũng thật ác liệt, còn đem người ta chặn ở WC, không bị khai trừ mới là lạ."
"Hư, nhưng tôi nghe nói người mà bọn họ khi dễ, chính là túi trút giận kia."
Chung quanh ồn ào nhốn nháo, Mộ Ngôn dừng lại nghe một chút liền chuẩn bị rời đi, còn chưa đi được mấy bước ống tay áo đã bị người kéo kéo.
Mộ Ngôn dừng bước, xoay người liền nhìn thấy An Duyệt đồng dạng đang mặc đồng phục.
An duyệt có chút thẹn thùng, hướng Mộ Ngôn cười cười, "Việc lần trước cảm ơn cậu, mình muốn mời cậu ăn một bữa, chứng tỏ lòng biết ơn của mình, cậu đồng ý sao?"
Mộ Ngôn tạm dừng một chút, sau đó gật gật đầu.
Liền nhìn thấy An Duyệt đôi mắt lập tức sáng lên, thập phần tự quen thuộc giữ chặt cánh tay Mộ Ngôn, "Mình là An Duyệt, an trong an tâm, duyệt trong sung sướng."
"Mình biết cậu, cậu chính là Thời Nhiễm lớp bên cạnh, người cùng A Dã solo vũ đạo kia có phải hay không?"
A, A Dã..
Mộ Ngôn quay đầu nhìn thoáng qua An Duyệt, vẻ mặt bất động thanh sắc, "Ân."
Mộ Ngôn không nói nhiều lắm, biểu tình còn hơi lãnh đạm, thoạt nhìn giống như là một tiểu cô nương ôn hòa, chính là ở chung rồi, mới phát hiện Mộ Ngôn người này thập phần lãnh đạm.