Editor: Yenncuteee_
Beta: Tieen
Dưới tình huống như vậy, Uyên Hề mang theo một thần hồn còn sót lại, tìm kiếm khắp nơi phương pháp cố hồn.
Cuối cùng ở Tinh Linh tộc đạt được một bí pháp, lấy tu vi vạn năm của hắn cùng với ngày ngày dùng máu tẩm bổ, nhờ bí pháp Tinh Linh tộc chuyển hoán, giúp nàng khôi phục hồn phách.
Nhưng kiếp trước, hắn nặn thân thể cho nàng, để ở Phàm giới, lưu lại pháp khí bảo mệnh trợ giúp nàng sớm ngày thăng tiên, trở về thực thể.
Thế nhưng nàng lại bị một nữ tử tên là Trịnh Mạch Nhi gϊếŧ, hắn tính ra một tử kiếp này, cũng nghĩ ra cách đi ngăn cản, thế nhưng cái này giống như số mệnh không cách nào tránh được.
Tuyệt vọng trong cơn tức giận, hắn bị một âm thanh từ trong hư không nói có thể định chế nhiệm vụ, chỉ cần hắn trả giá hợp lý, bọn họ có thể vì hắn bảo vệ nàng thuận lợi thăng tiên.
Hắn đã đáp ứng, hắn dùng tu vi vạn năm còn lại của mình, đổi lấy bảo hộ nàng thăng tiên, hưởng thụ thế gian phồn hoa này.
Uyên Hề nói xong, ánh mắt xoay chuyển, dừng trên ngọc quan, giữa hai hàng lông mày tràn đầy nhu tình.
"Đó chính là thân thể của nàng, ta dùng linh ngọc tẩm bổ, thân thể của nàng, đã khôi phục bộ dáng lúc chúng ta lần đầu gặp. Chỉ đợi hồn phách thăng tiên của nàng, có thể dung hợp hoàn mỹ hiện giờ thân thể nàng đã thành tiên."
"Ta chỉ chờ mong ngày đó sớm đến."
Nói xong, trước mắt Uyên Hề phảng phất trở về ngày bọn họ lần đầu gặp mặt, nhìn thấy nàng cười, vĩnh viễn khắc sâu trong sinh mệnh của hắn.
"Tiểu Địa Tiên, ngươi chính là người làm nhiệm vụ mà bọn họ nói đi, còn không biết tên ngươi?" Uyên Hề quay đầu lại nhìn Tô Mộc, ánh mắt đặc biệt từ ái.
"Tô Mộc." Đối với Uyên Hề tiên tôn, Tô Mộc cho một trăm phần kính trọng.
Có thể dùng mạng đổi lấy mạng người yêu, nếu là cô, làm không được.
"Tô Mộc, việc này liền giao cho ngươi, hy vọng ngươi thuận lợi hoàn thành." Uyên Hề thận trọng nói.
Trịnh Mạch Nhi kia là người được ông trời chọn, hy vọng có thể dùng ngoại lực tác động, dẫn người hắn yêu thoát khỏi số mệnh kia.
"Uyên Hề Tiên Tôn yên tâm, Tô Mộc nhất định sẽ tận lực hoàn thành."
"Vậy ngươi cứ đi đi, mấy thứ này, là bổn tôn tặng cho ngươi, hy vọng có thể giúp ngươi một tay." Uyên Hề Tiên Tôn nói xong, tay áo rộng vung lên.
Trên tay Tô Mộc xuất hiện một cái túi không gian, cảnh sắc trước mắt lui đi, chỉ trong mười giây, cô lại một lần nữa đứng ở ngoài cửa lớn màu đỏ thẫm.
Cánh cửa trước mắt đã đóng lại.
Tô Mộc xoay người rời đi, nghe xong một phen tình yêu chân thành mộc mạc này, không có cảm động là giả, cô có thể cảm nhận được sự suy yếu của Uyên Hề Tiên Tôn, cũng có thể cảm nhận được lúc Uyên Hề Tiên Tôn nhìn về phía ngọc quan kia, đáy mắt lưu chuyển tình cảm, thậm chí từ trong lời nói hắn nhớ lại, đều có thể cảm nhận được chân thành của hắn... rõ ràng như vậy...
"Chân thành?" Tô Mộc sửng sốt một chút.
【 Đúng, ký chủ, chân thành, đó chính là chân thành của Uyên Hề Tiên Tôn, không cầu ký chủ có thể chết vì đối tượng công lược, nhưng ít nhất, ký chủ, cô dùng chút tâm, dụng tâm không cần tiền, ký chủ có thể dùng nhiều hơn một chút. 】
Cửu Thiên Tuế vui mừng a, ký chủ tuy rằng cường đại, nhưng ở một số phương diện, giống như một đứa nhỏ, còn cần hệ thống nó dẫn dắt.
Nó có cảm giác đang làm mẹ...
囧 ...
【 Nếu ký chủ nảy sinh tình cảm với đối tượng công lược, có thể sau khi nhiệm vụ kết thúc, hệ thống sẽ rửa sạch tình cảm của cô. 】
Nó sẽ không nói với ký chủ, những cảm xúc này có thể bán cho hệ thống, ký chủ lấy từ chỗ nó, nó vẫn có thể từ chỗ khác bù lại.
"Ừ." Tô Mộc gật đầu, nhưng đối với cô mà nói, cô có thể tự chủ rửa sạch những tình cảm này, nếu không cô làm sao có thể lãnh huyết lãnh tình.
Đáy mắt Tô Mộc nổi lên một tia mê mang.
Lúc trước mình vì sao lại lựa chọn tiếp nhận nhiệm vụ công lược này?
Chỉ vì tiền sao...
Đúng vậy!
☆☆☆☆☆
//