Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

chương 338: thầy giáo không nghe lời (47)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Tieen

Sau bữa tiệc vài ngày, Thiên Qua xác thực cảm nhận được chân lý của câu nói "Vậy để xem cậu có thể trói chặt trái tim Tịch Nhi hay không".

Chu lão gia tử đối với Thiên Qua rất hài lòng, nhưng thân phận của anh làm cho lão gia tử đối với Thiên Qua từ hài lòng biến thành không hài lòng.

Người lãnh đạo tổ chức khủng bố châu Âu.

Nói đùa, người bao nhiêu quốc gia nhìn chằm chằm muốn gϊếŧ chết, Tịch Nhi đi theo người đàn ông như vậy, không khác gì tiến vào long đàm hổ huyệt.

Nói cái gì cũng không thể đồng ý.

Tịch Nhi còn trẻ, tốt nhất có thể khiến cô sớm di tình biệt luyến.

Lão gia tử nghĩ như vậy, cho nên xúi giục Ninh lão, cổ vũ Ninh Trạch theo đuổi Tô Mộc, cũng nói rõ ràng, ông chỉ cổ vũ, cũng không thể cam đoan hai người sẽ có kết quả.

Ninh lão rất vui vẻ, nói với Ninh Trạch một phen, Ninh Trạch cảm thấy cạnh tranh công bằng như vậy, anh ta thua cũng cam tâm.

Sau đó Thiên Qua nhìn thấy Ninh Trạch hết sức tận tình mỗi buổi chiều tan học đều ở cổng trường chờ Tô Mộc.

Ninh Trạch cũng biết anh ta hẹn một mình cô rất có thể sẽ bị cự tuyệt, cho nên liên tục hẹn Mạnh Nghiêu, như vậy cô nể mặt Mạnh Nghiêu cũng sẽ không từ chối.

Mạnh Nghiêu sau khi bị Chu lão gia tử nói một phen, chỉ có thể bất đắc dĩ phối hợp.

Không chỉ phối hợp, Mạnh Nghiêu còn thường xuyên trở về Chu gia, mang theo một đối tác đẹp trai về ăn cơm.

Tô Mộc giống như không phát hiện ra gì cả, ách...

Cô quả thật không hề phát hiện ý đồ của lão gia tử và Mạnh Nghiêu, bởi vì cô cố gắng cùng Tần Kiêu Tần gia kiếm tiền.

Thiên Qua biết cô đang làm cái gì, cho nên đem thế lực nguy hiểm của mình chuyển về nước cho cô chi phối, Tô Mộc quả thật cần nhân thủ, cũng không khách khí, ngược lại chuyển một khoản tiền thuê lớn cho anh.

Thiên Qua nhìn tiền thuê bất đắc dĩ cười, chuyển trở lại cho cô, hẹn cô buổi tối cùng nhau dùng bữa.

Giờ hẹn đã đến, nhưng cô chỉ có một vài tiếng rảnh rỗi vào buổi tối dành cho anh.

Trong khoảng thời gian này nhìn những người đàn ông lui tới bên cạnh cô, nhưng người khiến anh cảm nhận được uy hϊếp nhất chính là Ninh Trạch kia.

Chu lão gia tử và Mạnh Nghiêu dường như đều có chút hài lòng, đây mới là điều khiến anh lo lắng nhất.

Anh có tự tin Tô Mộc sẽ không động tình, nhưng Ninh Trạch hội tụ nhân hòa địa lợi...

Thiên Qua ngồi trên xe chờ Tô Mộc tan học híp mắt lại.

Nếu không, làm cho hắn ta im hơi lặng tiếng...

"Cộc cộc cộc..."

Cửa sổ bị gõ vang.

Cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, Thiên Qua nhìn thấy Tô Mộc đứng bên cạnh xe.

"Thầy Thiên Qua."

Tiếng Tô Mộc nói chuyện, cùng tiếng chuông điện thoại của cô không ngừng vang lên.

Thiên Qua bước xuống mở cửa xe cho cô, tiện thể liếc mắt nhìn tên người trên điện thoại của cô.

Tần Kiêu.

Quan hệ giao dịch giữa người đàn ông này và cô còn sâu hơn mình, cũng giống như Ninh Trạch, giữ lại chung quy vẫn là tai họa ngầm.

"Mạnh Tịch, gần đây thế nào?" Giọng điệu của Thiên Qua có chút ai oán.

Mỹ nam vờn quanh bên người, còn anh chỉ có thể nhìn, vốn muốn phá hư một chút, nhưng Chu lão gia tử bên kia nhìn, anh chỉ có thể âm thầm ra tay.

Ví dụ như lúc Ninh Trạch cùng cô ăn cơm, người đi ngang qua không cẩn thận làm đổ nước lên người Ninh Trạch; hoặc là lúc đi trên đường, cô gái dáng người nóng bỏng chân bị trật, ngã lên người Ninh Trạch; Ninh Trạch hơi đến gần Tô Mộc thì sẽ có thú cưng hoặc con nít đụng phải...

Mà Tần Kiêu bên kia so với Ninh Trạch tốt hơn một chút, rốt cuộc cùng với Tô Mộc là quan hệ lợi ích, Thiên Qua biết tiền ở trong lòng Tô Mộc rất có trọng lượng, cho nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Thế nhưng Tần Kiêu một mình xuất hiện, luôn trùng hợp gặp các loại chuyện linh dị làm cho hắn hoài nghi có phải mình đụng phải thứ gì không sạch sẽ hay không.

"Rất tốt." Tô Mộc trả lời.

☆☆☆☆☆

//

Truyện Chữ Hay