Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

chương 336: thầy giáo không nghe lời (45)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Yenncuteee_

Beta: Tieen

"Nếu Mạnh Tịch nguyện ý, lúc nào cũng có thể." Thiên Qua cười nói, cũng sẽ không cảm thấy Chu lão gia tử thật sự dễ dàng như vậy giao cô cho mình.

"Tịch Nhi nhà chúng tôi cũng không phải cưới dễ dàng như vậy, tuy rằng cậu xuất thân tài cao, nhưng chung quy chỉ là một thầy giáo, mà Tịch Nhi nhà chúng tôi, muôn vàn sủng ái, là bảo vật trong lòng lão gia tử ta." Chu lão gia tử thần sắc thoáng nghiêm túc.

Ninh lão nghi hoặc nhìn Chu lão gia tử, Chu lão đầu này dường như cũng không biết thân phận của Thiên Qua...

Thú vị, thú vị, không biết Chu lão đầu sau khi biết, có thể nổ tung tại chỗ hay không, ha ha, ông ngược lại chờ mong.

"Chu lão đầu, ông lại đây." Ninh lão gian trá cười, cùng Chu lão gia tử nhỏ giọng nói một câu về thân phận của Thiên Qua.

Chu lão gia tử: !?

Thiên Qua này rất tốt, nhưng không thích hợp với Tịch Nhi nhà bọn họ.

Chu lão gia tử lúc này liền quyết định: "Mạnh Nghiêu, dẫn em gái ra ngoài đi, ta nói chuyện với Thiên Qua."

Mạnh Nghiêu đáp ứng, đưa Tô Mộc rời đi, trước khi ra khỏi cửa, Chu lão gia tử còn nói một câu: "Chiếu cố tốt cháu trai Ninh Trạch, người trẻ tuổi các con, tiếp xúc nhiều hơn."

Tô Mộc quay đầu lại, đối diện với con ngươi mang theo nụ cười của Thiên Qua, từ trong con ngươi của anh, cô rõ ràng thấy được một tia ẩn nhẫn, tầm mắt dời xuống, nhìn bên hông anh, cách âu phục, cái gì cũng nhìn không ra.

"Tịch Nhi, đi, anh dẫn em đi chơi." Ở trong mắt Mạnh Nghiêu, giờ phút này hai người ẩn tình nhìn nhau, để anh nhìn Thiên Qua quả thực chướng mắt.

Hy vọng ông ngoại kiểm tra tốt Thiên Qua.

Ninh Trạch vốn đang muốn lấy lòng, lúc nhìn thấy Tô Mộc, trước mắt sáng ngời, rời khỏi mấy người đang trò chuyện, đi về phía Tô Mộc và Mạnh Nghiêu.

Ninh Trạch quả thật là một người rất ưu tú, Tô Mộc cùng anh ta tán gẫu, vô cùng hợp ý.

Mạnh Nghiêu nhìn hai người nói chuyện phiếm.

Nếu em gái mình thích Ninh Trạch thì sao?

À...

Cảm giác tương đối tốt hơn Thiên Qua.

Thiên Qua nói chuyện cùng Chu lão gia tử hơn nửa tiếng đồng hồ, Chu lão gia tử cũng không muốn để cháu gái bảo bối đi theo nhân vật nguy hiểm như vậy.

Người đàn ông này, so với tưởng tượng của ông còn yêu Tịch Nhi hơn.

Nếu như ông muốn chia rẽ, Tịch Nhi sẽ hận mình, Chu lão gia tử đương nhiên không hy vọng cháu gái bảo bối của mình mất hứng, cho nên tạm thời thỏa hiệp.

Tâm tư cô gái nhỏ hay thay đổi, hiện tại còn thích Thiên Qua, ai biết sau này có thể thay đổi hay không.

Thiên Qua từ trên lầu đi xuống, ánh mắt tập trung vào trên người Tô Mộc, chỉ là...

Người đàn ông bên cạnh cô nói chuyện rất vui vẻ...

Đáy mắt Thiên Qua trầm xuống, sải bước đi qua.

Đưa tay ôm lấy Tô Mộc.

Tô Mộc theo bản năng muốn đánh, chỉ là hương vị mát lạnh quen thuộc kia cộng thêm cô nhớ rõ anh còn bị thương, cho nên tay dừng lại, lẳng lặng ở trong ngực anh không có nhúc nhích.

"Ngoan, để cho tôi ôm một lát, sau đó chuyển khoản cho em." Giọng nói của anh vang lên bên tai cô.

Hành động tuyên thệ chủ quyền này của Thiên Qua không thể nghi ngờ là cho Ninh Trạch xem.

Ninh Trạch quả thật có chút mất mát, khó có được nhìn thấy cô gái anh cảm thấy phù hợp, chỉ là hoa đã có chủ rồi.

Mạnh Nghiêu vừa rồi còn cảm thấy Thiên Qua so với Ninh Trạch tốt hơn, nhìn hành động của Thiên Qua, chỉ cảm thấy khó chịu.

Luôn có một cảm giác bắp cải nhà mình bị heo gặm mất.

Tang Hạ nhìn thấy tình huống này, vội vàng đến mang bóng đèn Mạnh Nghiêu đi, Mạnh Tịch tiểu thư người ta cùng Thiên Qua rất xứng đôi, thật không hiểu Mạnh Nghiêu ở chỗ này ăn cẩu lương cái gì.

Ninh Trạch cũng vô cùng có mắt nhìn liền lui ra.

Mùi máu tươi trên người anh dần dần nồng đậm, Tô Mộc biết, miệng vết thương của anh đã vỡ ra, rất có thể là lúc cô công kích đã làm rách miệng vết thương.

☆☆☆☆☆

//

Truyện Chữ Hay