Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

chương 291: trêu chọc tận thế (phiên ngoại)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Tieen

Mười năm sau.

Chu Tử Nghiên đang đi trên đường phố ở thành phố ngầm phồn hoa, trên đường không ngừng có người chào hỏi cô, cô cũng mỉm cười gật đầu.

Những âm thanh xung quanh có vẻ vô cùng náo nhiệt, nhưng...

"Gâu gâu..." Đi bên này, cô đi bên kia là muốn tiếp xúc thân mật với vách tường sao? Lại đâm hỏng nơi khác, bổn Husky không chịu trách nhiệm.

Chu Tử Nghiên cười, lỗ tai giật giật, nghiêng người đi theo Husky: "Đã biết đã biết, đâm hỏng không cần ngươi quản được chưa?"

"Gâu gâu gâu..." Được rồi, đi theo bổn Husky.

"Ừm." Chu Tử Nghiên cười, duỗi tay nắm chặt lông bên người Husky, đi bên cạnh nó.

"Chị Tử Nghiên, Lục Sâm đại ca đang tìm chị." Là giọng của Dịch Thành.

Chu Tử Nghiên quay đầu lại, hai mắt nhìn thẳng về phía thành phố ngầm "Thái Dương".

Đôi mắt đen nhánh không có sắc thái, trống trơn, nhìn không thấy đáy.

Dịch Thành đã trưởng thành trở thành một người đàn ông tuấn tú, hắn tiến lên, đỡ vai Chu Tử Nghiên.

"Chị Tử Nghiên, em đưa chị trở về."

"Gâu gâu gâu, gâu gâu..." Có bổn Husky ở đây, còn sợ cô ấy bị khi dễ sao?

"Đương nhiên không phải, chỉ là Lục Sâm đại ca mời về bác sĩ khoa mắt nổi tiếng từ căn cứ khác, muốn lập tức đưa chị Tử Nghiên đến nhìn xem." Dịch Thành giải thích.

Chu Tử Nghiên mỉm cười, đi theo Dịch Thành về phía tòa nhà cao nhất thành phố ngầm.

Chỉ là, cô chưa từng nhìn thấy bộ dáng thành phố ngầm này chín năm qua.

Sau ngày ấy mười năm trước, Tô Mộc và Tư Khế giống như bốc hơi khỏi nhân gian.

Cô dựa theo kế hoạch của chị Tô Mộc, lấy lại vòng cổ không gian từ Trì Vũ, Lục gia cũng chuyển khỏi căn cứ trung tâm.

Trì Vũ không còn vòng cổ không gian, rất nhanh đã bị thế lực sau lưng cô ta vứt bỏ, Trì Vũ lại dựa vào dị năng của mình, muốn khống chế quyền lợi của căn cứ trung tâm, suýt chút nữa đã thành công.

Mà bên cạnh Trì Vũ có người do Chu Tử Nghiên và Lục Sâm an bài nằm vùng, làm sao để cô ta dễ dàng cầm quyền.

Nắm được tin tức của những thế lực còn lại từ người nằm vùng, sau đó khống chế Trì Vũ với thủ hạ cô ta, Trì Vũ lăn lộn bên trong những thế lực đó, kết cục tất nhiên sẽ không dễ dàng.

Mà Chu Tử Nghiên và Lục Sâm cùng nhau vượt qua thật nhiều khó khăn, thành lập thành phố ngầm.

Sau thành phố ngầm được thành lập, rất nhiều người sống sót nghe được mà đến, vật tư cho căn cứ cùng với thiết bị nghiên cứu khoa học khan hiếm, cô cùng Lục Sâm vẫn luôn ra ngoài tìm kiếm nhưng không có kết quả.

Ngay lúc này, căn cứ trung tâm xuất hiện rất nhiều vật tư cùng thiết bị nghiên cứu khoa học tinh vi.

Giống như từ trên trời rơi xuống.

Chu Tử Nghiên biết được từ chỗ Dịch Thành, hắn thấy được.

Là Tư Khế.

Dị năng của Dịch Thành đã thăng cấp trong thời gian ngắn, hắn có thể nhìn thấy quá khứ và tương lai của một người trong vòng một năm.

Hắn thấy được Tư Khế một năm này...

Mang theo thân thể chị Tô Mộc, hành tẩu khắp nơi, hắn vẫn luôn tin chắc rằng, chỉ cần nghiên cứu ra người một vật thay thế máu thịt con người, là có thể cứu sống cô.

Gần như điên cuồng mà nghiên cứu, hắn nghiên cứu ra rồi, nhưng... Đối với Tô Mộc đã vô dụng.

Dịch Thành không có gì để nói, còn mấy thứ Tư Khế đặt ở nơi này, bởi vì những thứ này đều là lúc trước Tô Mộc nhờ hắn thu.

Hắn điên cuồng từ trong mộng trở về hiện thực, cho nên đem những thứ đó đưa đến nơi lúc đầu Tô Mộc muốn đưa.

Mà hắn, lấy tinh hạch trong đầu mình, đặt vào vòng tay không gian cô vẫn luôn đeo trên cổ tay.

"Không phải em yêu nhất thứ này sao? Cho em một viên, anh cũng cho em."

Ngón tay thon dài vuốt ve khuôn mặt kia, nhẹ giọng nỉ non rồi xoay người rời đi.

Mà hoa văn trên vòng tay không gian lóe sáng, chiếc vòng lại từ từ biến mất.

Dịch Thành nhìn vẻ mặt lãnh đạm của Chu Tử Nghiên, trấn an nói: "Chị Tử Nghiên, mắt chị sẽ tốt lên."

"Ừm." Chu Tử Nghiên trả lời, nhưng đáy lòng lại biết, sẽ không khá hơn, khi thấy Trì Vũ gặp báo ứng, thành phố ngầm ổn định, sau khi cô kết hôn với Lục Sâm, đôi mắt của cô, còn có dị năng cũng biến mất.

Đây là cái giá mà cô trao đổi.

Chị Tô Mộc, người cô hằng đêm mơ thấy, là người cô biết ơn và nhớ nhung nhất.

Khi thang máy ngắm cảnh từ từ đi lên, Husky nhìn về phương xa, thành phố ngầm phồn hoa này, lại không có người nó muốn bảo vệ nhất... Thú hai chân.

Tieen: Thế là đã hoàn thế giới thứ rồi ạ... người ra đi... người ở lại với những day dứt nhớ nhung...

Chời ơi edit đoạn anh nhà lấy tinh hạch trong đầu ra cho chị tự nhiên nhói nhói...

Chuyên_mục_đặt_tên_TG (hiện đại)

Hán Việt: 《 Lão sư không tuân 》

Mời mọi người cùng nhau góp ý ah.

☆☆☆☆☆

//

Truyện Chữ Hay