Editor: Tieen
Quân lính và Tư Khế giằng co, xe cùng Husky chặn một bên cổng, đội người Lục Sâm dừng ở bên cổng còn lại.
Người trong căn cứ không ra được, người ngoài căn cứ vào không được, chọc mọi người mắng chửi mấy ngày liền.
Trì Vũ trộm liên hệ với người của mình trong căn cứ.
Không bao lâu, những lãnh đạo cấp cao của căn cứ đều sôi nổi xuất hiện.
Cha Lục nhìn thấy Lục Sâm trở về, cao hứng cho người đến đón hắn, mà những lãnh đạo cấp cao còn lại của căn cứ đều đi về phía Tư Khế và Tô Mộc.
Nhìn thấy người ngồi trong xe, sạch sẽ chỉnh tề, lịch sự nói chuyện, mấy lãnh đạo cấp cao sai quân lính mời người vào.
Quân lính mới biết mình chọc phải đại họa, thế mà chặn người lãnh đạo cũng phải mời vào ở ngoài cổng!?
Quân lính nghiêm mặt tiến lên xin lỗi, mời hắn đi vào.
"Mời ta, phải có thành ý." Tư Khế mỉm cười, nhưng nụ cười đó lại khiến quân lính lạnh sống lưng.
"Ầm ——" một tiếng, là tiếng động lớn từ nóc xe truyền đến.
Nhất thời lỗ tai quân lính bị chấn động đến khó chịu, nhìn thấy chiếc xe bên cạnh như muốn ngã về phía mình, sợ tới mức chân mềm nhũn, suýt chút nữa ngã xuống đất, sau đó lại thấy xe nghiêng về phía bên kia.
Lãnh đạo căn cứ kinh ngạc nhìn thấy một vật lông xù xù từ phía sau nhảy lên nóc xe, trên nóc xe vang lên tiếng động lớn, chiếc xe bởi vì bị nó "Tập kích" mà không chịu nổi gánh nặng ngã nghiêng trái phải.
Mà hai người bên trong xe không kịp đề phòng...
Tư Khế vẫn luôn thân sĩ khóe môi hiếm khi giật giật, Tô Mộc lạnh giọng gọi một tiếng: "Husky."
"Gâu gâu gâu..." Không phải hắn muốn mời bổn Husky đi vào sao? Bổn Husky... Bổn Husky kích động, liền làm theo bản năng bước lên "Ngôi vị hoàng đế" của bổn Husky, bổn Husky...
"Oẳng oẳng ~" Bổn Husky sai rồi.
"Đi xuống."
Tô Mộc vừa dứt lời, Husky quyết đoán đạp chân sau...
Vừa đạp!?
Đạp!?
Husky thấy xe bởi vì cú đạp của mình, đang lật nghiêng, đồng tử hơi co lại, nhào đến víu cửa xe, muốn ngăn xe lật nghiêng.
"Răng rắc, phựt!" Cửa xe bị giật đứt...
Xe ngã xuống, gây ra một trận tro bụi.
Trước khi xe ngã xuống, Tư Khế đứng sửa sang lại quần áo trên người mình, còn Tô Mộc thì kiểm tra tài sản trên người.
Mọi người không thấy rõ, bọn họ ra ngoài như thế nào?
Cũng chỉ nhìn thấy hai người lẽ ra ngã cùng chiếc xe, lại bình yên vô sự đứng ở đó.
Mà người lính suýt chút nữa bị xe đè nát, hoảng sợ đến mức té xỉu.
Màn kịch trước mắt này, làm đám lãnh đạo cấp cao cùng với người ở đây không biết nên biểu cảm như thế nào, mới có thể phù hợp với tình hình.
"Husky." Tô Mộc xoay người nhàn nhạt nhìn thoáng qua Husky.
Husky cúi đầu giống đứa trẻ làm sai chuyện: "Gâu gâu, oẳng oẳng..."
Bổn Husky đã biết, bổn Husky liền mang năm tang thi đi đào tinh hạch.
Husky xoay người cấp tốc rời khỏi hiện trường gây án, sợ Tô Mộc lại nói gì khác.
Bổn Husky ủy khuất, nhưng bổn Husky không nói.
Husky lại không muốn chịu đựng một mình nên đi tìm năm tang thi, năm tang thi càng ủy khuất, vì sao việc con Husky ngu xuẩn này làm sai, luôn muốn bọn chúng bị phạt cùng?
Có công lý sao?
Tô lão đại, ngài không thể luôn sủng Husky như vậy.
"Tư tiến sĩ, rốt cuộc tìm được ngài." Có người muôn phần vui sướng nhìn Tư Khế nói.
"Tư tiến sĩ, ngài đã đến rồi, nên thông báo với chúng tôi trước một tiếng, để cho người tới đón ngài."
...
Bên kia Lục Sâm đã mang theo đoàn người vào căn cứ, mà Trì Vũ và mấy người thường đều còn đang kiểm tra đăng ký.
Trì Vũ thấy mình hoàn toàn bị Lục Sâm loại khỏi đội ngũ, oán hận cắn răng.
Đi theo một người do lãnh đạo cấp cao nào đó trong căn cứ phái tới tiếp ứng.
☆☆☆☆☆
//