Editor: Tieen
Tô Mộc chọn lướt qua thành phố Y ở giữa trực tiếp chạy về phía thành phố này, bởi vì hiện giờ nữ chính giả và nam chính đều ở chỗ này.
Lúc trước Tô Mộc nhìn thấy trên bản đồ từ chỗ hệ thống, cô nhớ kỹ có một số công ty sản xuất thực phẩm ở thành phố Y, dị năng không gian của Chu Tử Nghiên tạm thời không chứa được nhiều đồ vật như vậy, mà không thể tiến hành thăng cấp được, cho nên cách nhanh chóng nhất vẫn phải lấy lại vòng cổ không gian thuộc về Chu Tử Nghiên.
Dựa theo tình tiết, nam chính Lục Sâm dẫn theo tiểu đội thu thập một số thiết bị hóa chất quan trọng ở thành cổ, sau đó hướng về phía thành phố Y.
Có Trì Vũ trợ giúp, tất cả đồ ăn trong thành phố Y đều được thu thập, điều này cũng trải chăn cho hai người bọn họ kiến tạo thành phố ngầm của mình trong tương lai.
Tô Mộc muốn không gian và thu thập đồ vật trước bọn họ ở thành phố Y, nhưng cô không có không gian, mà không gian của Chu Tử Nghiên chỉ có mấy mét vuông.
【 Ký chủ, Tư Khế đi theo phía sau có không gian chứa vật, hơn nữa có cảm giác nó không nhỏ đâu. 】 Cửu Thiên Tuế đúng lúc nhắc nhở.
Chiếc xe mà Tư Khế đang lái là lấy ra từ trong không gian của hắn, không gian người khác chỉ lấy ra thức ăn nước uống cần thiết cho sự sống, mà không gian của hắn còn cả chỗ trống để xe, có thể thấy không gian ấy lớn như thế nào.
Rốt cuộc hắn là ai? Bộ dáng thảnh thơi này, cảm giác hắn ở mạt thế giống như đi dạo công viên?
"Vị trí không gian của hắn ở đâu?"
Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】
Nó biết ký chủ sẽ không nghĩ đến con đường công lược mà, chẳng lẽ ký chủ không thể ngẫm lại, chỉ cần công lược Tư Khế, của hắn còn không phải của cô sao?
[ Truyện chỉ được đăng tải tại watt.pad/tieen ]
【 Ký chủ, không gian của hắn ở phía sau lỗ tai, cụ thể nó được thu phóng như thế nào thì bổn hệ thống không thể biết được. 】
Đừng hỏi vì sao nó biết, nó sẽ không nói là thời điểm Tư Khế đem xe thể thao ra, nó đã cảm nhận được vị trí không gian rung chuyển.
Tô Mộc nhìn ảnh ngược chiếc xe đi theo phía sau qua kính chiếu hậu.
Tư Khê tri thức uyên bác xuất hiện thời gian lâu nhất, chắc hắn chính là chủ nhân cách, mà hai nhân cách ngây thơ vô tri và nguy hiểm kia, đều phát sinh ra sau.
Cửu Thiên Tuế chưa từ bỏ ý định lại khuyên bảo: 【 Ký chủ, cô nhìn xem đối tượng công lược bám theo cô kìa, sao cô không công lược thử xem? Nếu ký chủ không biết xuống tay như thế nào, bổn hệ thống có thể cung cấp cho ký chủ cuốn sách liên quan, cũng như hướng dẫn mọi lúc. 】
Nó đã hy sinh lớn như vậy rồi, liệu ký chủ có thể hoàn thành nhiệm vụ công lược này, đem về hai trăm tích phân phân không nữa?
"Mi nghĩ vì sao hắn đi theo ta?" Tô Mộc hỏi lại hệ thống.
Cửu Thiên Tuế sửng sốt: ?
【 Vì, vì sao? Còn không phải bởi vì coi trọng ký chủ à, ký chủ cô xem, chỉ cần ký chủ có chút ngon ngọt, trêu ghẹo vài lần, là có thể hoàn thành nhiệm vụ, đơn giản như thế? Có đúng không nào? 】
"Hệ thống, mi quá ngây thơ rồi."
Người đàn ông kia, ánh mắt hắn nhìn cô... Giống như nhìn con chuột bạch...
Hơn nữa hắn chờ mong đã lâu, rốt cuộc con chuột bạch ấy cũng xuất hiện trước mặt.
Chỉ là... A...
Tô Mộc cô cũng không phải là chuột bạch nhỏ.
Đáy mắt cô lạnh lùng, đột nhiên nhấn ga.
Husky nằm trên nóc xe và hưởng thụ xe chuyển động vững vàng về phía trước, bởi vì đột nhiên tăng tốc mà thân mình theo quán tính ngã về phía trước, xém chút nữa bị rớt xuống.
"Gâu gâu..." Bổn Husky xém chút nữa bị ném xuống rồi, không thể đáng tin cậy một chút sao? Nếu không lái xe được, hãy để bổn Husky tới.
"Chị Tô Mộc, có phải Husky phát hiện gì không?" Chu Tử Nghiên bị tiếng sủa của Husky trên nóc xe làm cho giật mình, đột nhiên cảnh giác nhìn ngoài cửa sổ xe.
"Không có việc gì." Tô Mộc trả lời.
Chu Tử Nghiên yên tâm lại, đúng vậy, nếu có chuyện gì, chị Tô Mộc đã sớm nhận ra.
☆☆☆☆☆
//