Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

chương 234: trêu chọc tận thế (20)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Tieen

"Không thể thương tổn chị gái, đại ca, em thích chị gái xinh đẹp, rất thích rất thích, cho nên đại ca, anh có thể đừng tổn thương cô ấy không?"

"Tam Nhi, sao anh có thể làm tổn thương người con gái mà em thích được? Anh muốn khiến cô ấy vĩnh viễn ở bên cạnh chúng ta, như vậy chẳng phải tốt hơn sao?"

"Thật sao? Đại ca, chị gái xinh đẹp thật sự có thể luôn ở bên cạnh em sao?"

...

Bên kia Tô Mộc trở lại xe, chỉ cảm thấy sống lưng ớn lạnh, trực giác nói có nguy hiểm.

Hơn nữa còn đến từ thứ phía sau kia... Người.

"Chúng ta đi." Tô Mộc nhàn nhạt nói.

Những tang thi bình thường này không thể cho Chu Tử Nghiên thăng cấp, xem ra chỉ có thể tìm kiếm tang thi đã thăng cấp đến cấp hai thử xem.

"Cái kia... chị Tô Mộc, Husky... Làm sao bây giờ?" Chu Tử Nghiên quay đầu lại nhìn thoáng qua phía sau.

Thời điểm Tô Mộc đi lại đây, Husky theo bản năng trốn đằng sau xe, hơn một nửa thân mình còn lộ ra bên ngoài, nhìn qua giống như một khối bùn.

"Husky." Tiếng Tô Mộc vừa cất lên, liền nhìn thấy thân mình Husky dính đầy bùn vội vàng chạy tới chỗ Tô Mộc, nhiệt tình như lửa.

"Oẳng ~" Husky bị ánh mắt của Tô Mộc chặn lại, ngoan ngoãn ngồi xuống vị trí cách Tô Mộc nửa mét, le lưỡi vẫy đuôi lấy lòng nhìn Tô Mộc.

Thế nào? Mau khen bổn Husky, bổn Husky có phải rất sạch sẽ không?

"Treo lớp bùn này năm ngày, nếu để rơi xuống, mi phải ăn hết." Nói xong, Tô Mộc lên xe, ngồi ở vị trí điều khiển, bên cạnh cửa sổ nhìn thoáng qua Husky đang cay mắt.

"Nóc xe hoặc chạy theo, chọn một cái."

Trong xe không có đủ chỗ cho nó.

Husky ủy khuất ư ử hai tiếng, tỏ vẻ đã biết.

Sau đó chỉ nghe được trên nóc xe "Rầm!" một tiếng, toàn bộ thân mình Husky kết hợp với đất đỏ ở trên nóc xe.

Nhìn bụi bẩn từ nóc xe rơi xuống, Tô Mộc yên lặng đóng cửa sổ xe lại.

Mà Chu Tử Nghiên đứng bên ngoài quan sát tất cả thì không may mắn như vậy.

"Khụ khụ khụ..." Chu Tử Nghiên bị bụi bẩn trên người Husky làm sặc đến ho khan.

Thật sự quá hố người, Husky biến dị này, quả nhiên vẫn không thay đổi được bản tính.

Chu Tử Nghiên phủi đóng bụi bẩn trên người, chạy nhanh lên xe.

Husky thảnh thơi nằm trên nóc xe, nó thật cơ trí, lúc này không cần tốn sức chạy theo xe nữa, đã muốn thử xe này từ lâu rồi.

Husky đang nghĩ ngợi, Tô Mộc khởi động xe vừa mới chạy được một đoạn đường thì vượt qua một cái hố, Husky bị xóc đến nửa thân mình đều tuột khỏi nóc xe, nếu không phải nó kịp thời dùng móng vuốt tóm được xe, nó đã ngã xuống rồi.

Tô Mộc lái xe, từ kính chiếu hậu có thể nhìn thấy chiếc xe thể thao màu đen 'ngầu lòi' đi phía sau, dưới ánh mặt trời, đen đến mức tỏa sáng.

Người ngồi trong xe, chính là Tư Khế.

Hắn lái xe mang một cặp kính, không biết từ khi nào đã thay một bộ tây trang màu đen, vô cùng soái khí, tại mạt thế sinh tồn gian nan, hắn chỉ giống như người đứng xem.

Làm lơ Tư Khế đi theo phía sau, Tô Mộc mang theo Husky còn có Chu Tử Nghiên, cùng với năm tang thi phía xa xa, dựa theo tuyến đường trên bản đồ, đến một tòa thành cổ trước mạt thế.

Tòa thành cổ này trải qua mấy ngàn năm lịch sử, sau khi mạt thế đến nó đã bị phá hủy hoàn toàn...

Mà tuy rằng thành cổ tên là thành cổ, nhưng kinh tế phồn vinh, dân cư đông đảo.

Sau mạt thế, trăm vạn dân cư bị cảm nhiễm virus trở thành tang thi, số lượng khổng lồ, nghe thật đáng sợ, cho nên người bình thường sẽ tránh đi thành phố lớn như vậy.

Không có thực lực mà đi vào, thì chỉ có nước chịu chết không thể nghi ngờ.

☆☆☆☆☆

//

Truyện Chữ Hay