Edit: Bonie
Beta: Xanh
Ở cửa phòng thi, Tô Cẩn Hồng kéo Lâm Miên Miên ra lải nhải dặn dò, "Cậu đừng có bỏ mấy câu khó. Nhất định phải làm một ít, đừng có không làm. Có thể viết được bao nhiêu thì viết bấy nhiêu."
Lâm Miên Miên vô cùng nôn nóng, tức giận nói: "Nhưng mà tôi không biết làm."
Đôi tay Tô Cẩn Hồng đặt ở trên vai Lâm Miên Miên, người hơi hơi cúi xuống nhìn thẳng cô: "Tin tưởng bản thân, được chứ?!"
Nhìn con ngươi sáng long lanh của nam sinh trước mặt, trong nháy mắt, cảm xúc nôn nóng của Lâm Miên Miên bị sự dịu dàng lại kiên định trong lời nói của cậu làm cho bình tĩnh lại.
"Được rồi, tôi sẽ cố làm vậy, đừng lo cho tôi, cậu mau chạy về phòng thi của mình đi."
Nhìn thấy trạng thái căng thẳng của cô không còn nữa, còn có thêm một chút tự tin. Tô Cẩn Hồng buông bả vai cô ra, đứng thẳng người nhìn xuống mái đầu xù của Lâm Miên Miên, nhịn không được mà xoa xoa: "Tôi đi về phòng thi đây, nhớ thi cho tốt đó."
Lâm Miên Miên buồn bực nhìn bóng dáng của cậu, lần nữa vuốt lại đuôi ngựa của mình: Tô Cẩn Hồng thật đáng ghét, không biết là tóc của nữ sinh không thể tùy tiện xoa sao???
Trong phòng thi toán lý hóa sinh, Lâm Miên Miên ngạc nhiên phát hiện, lần thi này không giống như những lần trước, cô thấy có rất nhiều đề quen thuộc, có vài đề cô thậm chí còn làm được hơn một nửa!
Mặc dù còn có vài bài không làm được nhưng không phải là không viết được chữ nào. Trước kia căn bản không thể xuất hiện chuyện này. Cô xốc lại tinh thần, chuyên tâm làm bài thi trước mặt.
......
Hai ngày thi liên tục kết thúc, tất cả học sinh đều mệt mỏi. Kỳ thi kết thúc, mọi người đều thở dài nhẹ nhõm. Phải hai ba ngày nữa mới có kết quả, đêm đến có thể nghỉ ngơi thật tốt rồi.
Tô Cẩn Hồng niệm tình Lâm Miên Miên dạo gần đây nỗ lực học tập, mềm lòng: Dù sao vẫn là một cô gái nhỏ cho nên hai ngày này sẽ không giao bài cho cô, cho cô thả lỏng một chút.
Lâm Miên Miên kinh hồn bạt vía mà chờ đợi công bố kết quả của kì thi tháng, đã sẵn sàng nghênh đón bão táp từ các giáo viên bộ môn.
Nghĩ đến họp phụ huynh sau này, tâm tình của cô không khỏi ủ rũ thêm vài phần.
"Nếu như mà thành tích của mình có thể cao hơn một chút, không làm mất mặt ba mẹ thì tốt rồi." Lâm Miên Miên nằm trên giường nhìn trần nhà mà suy nghĩ.
Lâm Miên Miên đã có thói quen đứng ở cuối lớp, đến lúc công bố kết quả cũng như thông báo cho phụ huynh đều vô cùng sợ hãi. Cô cực kỳ uể oải chuẩn bị đối mặt với sự răn dạy của các giáo viên. Ngược lại là cái nhìn Tô Cẩn Hồng.
Tô Cẩn Hồng nhất định tin tưởng: Lâm Miên Miên hơn nửa tháng bị cậu giám sát, kết quả thi nhất định sẽ được nâng cao.
Sau khi thi xong, Tô Cẩn Hồng nhìn thấy Lâm Miên Miên mỗi ngày đi học đều là trạng thái uể oải ỉu xìu. Mặc dù anh tin rằng Lâm Miên Miên lần này nhất định sẽ tiến bộ, nhưng mà sợ ngộ nhỡ nói ra sẽ làm cho hy vọng của cô sụp đổ nên không nói nữa.
Tô Cẩn Hồng tay phải chống đầu, nhìn chăm chú vào người bên cạnh đang nhìn sách giáo khoa đến phát ngốc, vui vẻ quyết định: Làm cho cô rối rắm, mặt cô lúc bất ngờ chắc hẳn sẽ rất đặc sắc, không thể tùy tiện để cô chưng ra được.
Rất nhanh, kết quả thi toán lý hóa được tập hợp ở chỗ giáo vụ rồi đến tay các chủ nhiệm.
Chủ nhiệm lớp đang ở văn phòng nhăn mày phân tích thành tích cấc môn của học sinh, thành tích của Tô Cẩn Hồng và Lâm Miên Miên đều ngoài dự kiến của ông. Lâm Miên Miên luôn luôn bị khoa học tự nhiên kéo lại nay kết quả toán lý hóa sinh đều tiến bộ rất nhiều. Kết quả tổng thể cũng tỏ rõ sự tiến bộ. Ngược lại là Tô Cẩn Hồng, ngữ văn lại lùi một bước cực nghiêm trọng! Thật muốn tìm giáo viên ngữ văn nói chuyện mà.
Chủ nhiệm lớp trước tiên nói chuyện với giáo viên toán lý hóa sinh đã, các giáo viên không hẹn mà gặp cùng khích lệ Lâm Miên Miên.
"Lâm Miên Miên không tồi, trong khoảng thời gian này quả thật tiến bộ rất lớn. Bài tập làm cũng tốt hơn trước kia rất nhiều." Giáo viên vật lý đẩy đẩy mắt kính, lại gật đầu tán thưởng: "Đáng khen ngợi."
Giáo viên toán học cực kỳ vui mừng nói: "Tôi cũng thấy, bây giờ đi học nghiêm túc nghe giảng hơn trước kia nhiều, còn có thể thường nhìn thấy em ấy đang hỏi bài Tô Cẩn Hồng."
Giáo viên hóa học cười, "Tôi nhìn kỹ mấy học sinh có tiến bộ lớn trong bài thi, trong đó có Lâm Miên Miên. Bài thi của em ấy không giống đi chép, tuy viết không chính xác nhưng vẫn là có ý. So với trước kia để giấy trắng quả thúc tiến bộ rõ rệt!"
Nghe được mấy lời này của giáo viên bộ môn, chủ nhiệm dẹp xuống nỗi sợ Lâm Miên Miên chép bài. Nếu là tự thân thì thật đáng để khích lệ! Nhất định phải khen! Phát huy được tinh thần này thì tương lai em ấy sẽ tươi sáng!
"Lâm Miên Miên, chủ nhiệm cho gọi cậu đến văn phòng!" Một bạn học mới vừa từ văn phòng trở về lớn tiếng gọi Lâm Miên Miên.
Lâm Miên Miên hoảng loạn đứng lên, tuyệt vọng nghĩ: Xong đời, lần này khẳng định lại thi rớt, chủ nhiệm lớp lại mắng cô rồi...
Tô Cẩn Hồng nghe được có bạn học gọi Lâm Miên Miên đi đến văn phòng, trên cơ bản đã khẳng định được suy nghĩ của mình.
"Cậu đừng có lo lắng, nhất định là cậu có tiến bộ nên giáo viên khen cậu thôi."
"Tô Cẩn Hồng, không phải lúc này? Cậu đừng đùa được không? Trình độ của tôi tôi còn không rõ sao?" Lâm Miên Miên căng thẳng lo lắng còn bực mình, ngay lúc này Tô Cẩn Hồng còn them dầu vào lửa nữa.
"..." Tô Cẩn Hồng nghẹn họng. Cổ vũ cô mà còn bị cô nổi giận??? Ngay lập tức tâm tình trở nên không tốt, lén lút nghĩ như thế nào để hạ bệ Lâm Miên Miên.
Nhìn thấy Lâm Miên Miên đi ra khỏi phòng học, Tô Cẩn Hồng lao ra ngăn cản cô: "Cậu không tin lời tôi nói phải không?"
"Đúng." Lâm Miên Miên quyết đoán.
"Không bằng chúng ta cược đi? Nếu giáo viên thật sự khen cậu, về sau làm đề nhiều gấp đôi. Nếu giáo viên mắng cậu, tôi đáp ứng một yêu cầu của cậu."
"..."
Lâm Miên Miên nhìn bộ dáng tính trước mọi việc của Tô Cẩn Hồng, có chút do dự, nhưng là đã lên lưng hổ thì sao có thể xuống. Huống hồ nếu thắng thì có thể khiến anh không bao giờ ép cô học. Khẽ cắn môi: Đánh một trận, xe đạp biến thành motor.
"Cược thì cược. Được, trái lời làm chó."
Tô Cẩn Hồng giơ tay, ý bảo đập tay làm chứng.
Lâm Miên Miên đập tay với Tô Cẩn Hồng, trả thù quất tóc đuôi ngựa của mình về phía Tô Cẩn Hồng.
Tô Cẩn Hồng đột nhiên không kịp phòng ngừa bị đuôi ngựa hất đến cằm... Không còn lời nào để nói đành nói với hệ thống: "Tóc dài quá cũng không tốt, tóc tôi mà dài tôi cũng hất rồi!"
Cầu Cầu:??? Ký chủ không phải là kẻ ngốc chứ??
(Lâm Miên Miên: Sorry, tóc dài quả thật có thể muốn làm gì thì làm.)
Tô Cẩn Hồng đã tính trước chờ Lâm Miên Miên trở về thực hiện lời hứa.
Haizz, chờ cậu trở về khóc lóc làm bài.
- --
Lời tác giả: Vở kịch nhỏ:
Lâm Miên Miên khóc hu hu làm bài: Sao lại nhiều bài như vậy chứ?
Tô Cẩn Hồng: Ha ha, ai bảo cậu hất tóc vào mặt tôi.
Lâm Miên Miên vừa khóc vừa hất tóc lên mặt tên kia.
Tô Cẩn Hồng không kịp phòng bị, đành cam chịu.
Đáng ra đăng từ T, CN nhưng nhiều hố quá nhớ nhớ quên quên, rất xin lỗi đã để các bạn chờ.