Ngày hôm sau, Vũ Y cầm Hỏa Phach kiếm lao thẳng lên bầu trời, mắt liếc tới nơi có cái lồng sắt nhốt con người rồi đạp không phóng tới, các thiên thần thấy cô bay tới thì xuất chiêu
Ngũ Mã Lôi Thần dùng sấm sét tấn công cô, Tứ Mã Thủy Thần dùng kết giới nước quấn cả người cô, hai đòn kết hợp lại đánh vào người cô.
Chúng nghĩ cô đã thua nhưng không, cô thoát khỏi đó mà lao tới dùng kiếm chặt đứt đầu của cả hai rồi tiếp tục lao tới, Nhị Mã Hỏa Thần thở ra lửa đốt cháy cô, Nhất Mã Mộc Thần dùng cây cối quấn chặt cô không cho thoát, Tam Mã Kim Thần biến ra nhiều mũi kim loại nhọn phóng tới cô, khi chúng sắp ghim vào cô thì bùm bùm bùm tiếng, tất cả đều bị hạ gục, Vũ Y cười ôm lấy bóng dáng đang dần hiển rõ kia "Sư tỷ~ tỷ tới rồi"
Nàng ôm lấy eo cô, ánh mắt sát khí nhìn tất cả nói "các ngươi đụng tới nàng! đáng chết"
Xẹt xẹt hai tiếng, Nhất Mã, Nhị Mã, Tam Mã bị chặt đứt đầu, cô dùng linh lực phóng ra một bàn tay linh lực bóp cổ lấy một linh thể, hắn thét lên "Mộng Chiến Vũ Thần tha mạng! Ta là cháu trai của Khương Nhiên Độc Thần! Là cháu của bạn ngài đó!"
Cô cười khinh "từ khi ngươi đi theo Đông Hoàng Thái Ất thì ta đã không còn coi ngươi là người thân của ai cả rồi! Chết đi!"
Cô bóp nát hắn, lửa của hắn lơ lửng trong không trung, cô đem nó vào lòng, nuốt chửng nó rồi luyện hóa nó
Nàng hộ pháp cho cô, chỉ ít phút sau, cô thả ra hàng trăm ngọn lưa kì lạ bay xuống đất liền tạo ra trận hỏa hoạn lớn, sau đó chúng tích tụ linh khí từ đất trời trở thành dị hỏa mạnh mẽ, trở thành thứ mà người người muốn sở hữu
Cô thở ra, đem những người còn sống đưa vào cuốn tranh rồi bay đến nơi ẩn nấp của Nhẫn
Những người chiến đấu được bàn họp kế hoạch và rồi Đông Hoàng Thái Ất rốt cuộc cũng xuất trận
Hắn đứng từ trên trời nhìn xuống hai người, cô và nàng chém giết chúng hăng say, một tên rồi lại một tên, liên tục ngã xuống dưới kiếm của hai người.
Hắn phóng ra một hắc ám nhân, kẻ đó lao tới cô, cô vô thức lùi lại tránh khỏi nó nhưng nó phun ra hắc dịch dính vào tay cô, cô thấy không ổn liền chặt đứt cánh tay đó
Nhan Như Nguyệt ôm lấy cô "Tiểu Y!"
Vũ Y xoa tay nàng "không sao đâu sư tỷ", cô hiếp mắt nhìn hắc ám nhân, kiếm trong tay không biết khi nào đã tách ra làm thành thanh kiếm khác, chúng bay lượn tới chỗ hắc ám nhân đâm vào người hắn
Hắc ám nhân tan biến, Âm Cực Quạt nằm trong trữ vật của cô bỗng xuất hiện, nó mở ra hấp thụ tất cả khí xung quanh, Đông Hoàng Thái Ất thấy không ổn muốn ngăn cản liền bị cô và nàng chặn lại
Cô đẩy nàng đi ra xa, tay xuất chiêu đâm vào chỗ hiểm của hắn nhưng hắn cũng né được, chỉ là hơi chật vật thôi.
Cô biến thành linh thể màu xanh lam, đấm thẳng lên người hắn, hắn cũng không vừa biến lớn đỡ lại, biến ra thêm tay đánh vào linh thể của cô, cô cũng mọc ra tay chặn lại cánh tay của hắn rồi dùng tay giữ chặt tay hắn, tay còn lại thì xuất chiêu vô cùng nhanh làm linh thể hắn tan biến đi và cơ thể hắn bị ảnh hưởng
Hắn cảm thấy không đấu lại cô nên bỏ chạy, cô há nào có thể để hắn chạy mà bay đuổi theo hắn, kiếm bay tới đâm vào người hắn liên tiếp nhưng tốc độ hồi phụ của hắn rất nhanh
Hắn đứng giữa không trung, nhìn cô cười "Ngươi thua rồi, vĩnh biệt"
hắn dùng Đông Hoàng Chuông, cô mở to mắt nhìn mà không ngăn được hắn, tay giơ ra bị đứng lại!