Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng hôm sau.
Tôi bị đánh thức bởi tiếng nói chuyện bên ngoài nhà nghỉ.
Lễ hội lại bắt đầu từ sáng sớm, các hàng quán cũng mở cửa đón khách. Tôi nằm trong phòng mà ồn vẫn như đang ở ngoài trời vậy.
"Chào buổi sáng, chủ nhân"
"Buổi sáng tốt lành, Kaga-san!"
Hai cô bé đang nằm trên tay trái và tay phải tôi cũng tỉnh ngủ rồi. Alisha đang dụi mắt còn Tina thì vừa ngáp vừa réo bụng.
Sau khi kết thúc bữa sáng, tôi và hai cô bé bắt đầu dọn dẹp lại đồ đạc của mình và chuẩn bị rời khỏi nhà nghỉ.
"Chúng ta hướng tới cung điện thôi"
"Eh? Còn lễ hội thì sao, Kaga-san?"
"Không phải tối qua anh nói sao? Hoàn thành nhiệm vụ của Shirohime giao cho em trước rồi mới đi chơi được, em còn giữ lá thư cẩn thận không vậy?"
Tina gật đầu và vén váy của mình lên và kéo cái quần ngắn tối màu xuống, để lộ lá thư hồng nằm bên trong cái "pantsu" trắng muốt của ẻm...Ừm, xem lá thư vẫn an toàn. Đây là việc Shirohime nhờ vả vào tôi nên tôi sẽ cố hoàn thành nó, dù gì tôi cũng đã mang ơn cô ấy......Cơ mà. GAAAAAHHHHH.
"Em làm cái gì vậy?"
Tôi hoảng hốt và kéo váy Tina ngay ngắn lại bình thường và mặc lại quần cho em ấy nhanh nhất có thể. Cũng may là chúng tôi chưa ra khỏi nhà nghỉ
Có mấy chị phục vụ nhìn tôi và xì xào gì đấy. Tôi thở dài và pat vào đầu Tina.
"Lần sau đừng làm như vậy"
"Sao vậy, Kaga-san? Kaga-san nhìn em trần như nhộng suốt mà"
"Lúc nào mà suốt hả má? Và khi đó chỉ có ba chúng ta thôi, lần sau hãy cẩn thận đấy"
Quay sang Alisha, con bé vẫn mắt chữ Ô mồm chữ O, không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
"Thật là...mới buổi sáng đã có chuyện xảy ra rồi, xách hành lý lên, chúng ta tới cung điện WildStone thôi"
___________________________________
Tôi đi vòng qua bên ngoài lễ hội, họ tổ chức ở ngay quảng trường nên tôi và hai bé phải luồn lách qua những hẻm phố bao quanh quảng trường. Nó nhanh hơn là phải chen lấn qua bể người đi hội.
Mặc dù với các thương gia thông thường, họ sẽ lợi dụng các lễ hội này và bày hàng bán ngay ngoài phố, song một số ít sẽ bày bán trong ngõ hẻm này. Phần là vì hàng hóa của mấy người này "dị" hơn, không phải thứ có thể kiếm được qua con đường trao đổi ngoài "ánh sáng". Phần lớn có thể nói là bất hợp pháp.
Người mua hàng ở trong khu vực này chắc cũng không có ý định tốt đẹp đâu. Mấy người đến đây mua hàng đều mặc đồ tối màu và che mặt nữa. Họ sẵn sàng mua mấy món đồ với cái giá cắt cổ vậy sao?
Một tên vừa ngoảnh lại và nhìn thẳng vào mắt tôi. Một cái nhìn thôi, tôi có thể cảm nhận được sự lạnh buốt chạy khắp cơ thể. Tôi sẽ cố lờ ánh mắt của hắn và kéo hai con bé đi nhanh qua.
"Chủ nhân, nhìn kia có mấy cái vòng trông giống của chủ nhân kìa, mặc dù nó màu sắc có khác nhau"
Alisha chỉ vào một quầy hàng "mặt đất" nằm ngay cạnh lối ra của hẻm, con bé thả tay tôi ra và chạy lại gần đó.
"Hửm? Gì thế này? Một nô lệ không có vòng cổ? Mặc giáp như vậy, xem ra mày là một Nô lệ dùng để làm khiên thịt nhỉ? Biến đi"
Tên bán hàng mặc bộ đồ sứt chỉ, mũ chùm nửa khuôn mặt đang hất tay xua đuổi Alisha, cái giọng mang sự phỉ báng với lời lẽ xúc phạm người nghe ấy làm Alisha sợ hãi lùi lại.
"Eh?" (Alisha)
"Vãi thật, thằng chủ nhân của mày chắc cũng khá giả lắm mới sắm cho mày bộ đồ đắt tiền này, hay mày là Nô lệ tình dục hả?
Dùng một con nhỏ Á Nhân làm Nô lệ tình dục, lãng phí vãi beep, là tao thì sẽ sắm một con Elf ngực bự cho sướng"
"Ư..." (Alisha)
"Khoan đã? Không có vòng cổ Nô lệ, có nghĩa là mày bị vứt bỏ hay là mày bỏ trốn?"
Nhìn là nhận ra ngay hắn là một tên phân biệt chủng tộc Loài người và Á Nhân. Tôi tưởng là ở WildStone sẽ không có cái tình trạng này nhưng việc đó vừa xảy ra ngay trước mắt tôi.
"Xin lỗi, em ấy không phải nô lệ hay thứ gì tương tự, em ấy là đồng đội của tôi"
Ôm Alisha lại, tôi nhìn thẳng vào mặt tên kia và nói như vậy.
Có vẻ hắn không để ý sự có mặt của tôi nãy giờ.
"Đồng đội? Tch, tao biết lũ WildStone sống chung với Á Nhân nhưng đặt bọn chúng lên ngang vai mình và gọi chúng là đồng đội ư? Ghê tởm"
"Cho TA xin cái lí do việc gọi con bé là đồng đội khiến ta ghê tởm trước khi ta cho bộ hàm của ngươi trông như thế này"
Tôi cầm vào cục gạch vỡ gần đó và "Order-Thao túng". Cục gạch nát vụn trong tay tôi, không nói đúng hơn là nó hóa lỏng và chảy xuống như nước.
"Ca....cái gì vậy?"
"Ngươi muốn xin lỗi hay có bộ mặt trông như thế này Lấy ngón tay vẽ hình mặt cười :) lên đống gạch lỏng"
"T....tôi xin lỗi"
"Đừng xin lỗi ta! Xin lỗi con bé ngươi vừa khinh bỉ tận mặt ý Đập tay Rầm một cái"
"Hyyy! Tôi, tôi xin lỗi, làm ơn"
Đệch, dọa cái mà đã són ra quần rồi à? Ta còn chưa nói nặng lời đấy.
Thấy hắn làm bộ sợ hãi, tôi túm lấy cổ áo hắn và nhấc lên. Cổ áo hắn rách ra và để lộ một biểu tượng ngay dưới cổ.
"EL". Hai chữ cái màu đen cách điệu hóa nằm trên cổ hắn, thứ mà...bất cứ thằng lính ElLast nào cũng phải có. Tôi nhớ có lần Homura-san chỉ cho tôi biểu tương tự ở sau cổ vào cái hôm đầu học kiếm và tôi bị thương.
"Không lạ khi hắn coi thường Á Nhân" (Tina)
Hắn ta sùi sụt kể về việc quân đoàn của mình được gài sang WildStone năm trước và bị phân tán mỗi kẻ một nơi. Mục đích của Đức Vua ElLast vẫn chỉ là gần nắm bắt được tình hình quân sự của WildStone và gây ra một cuộc chiến tranh nội bộ. Buồn thay là kế hoạch thất bại, quân đoàn người thì người bị bắt, người trở về được ElLast nhưng nghe nói vì nhiệm vụ thất bại nên bị đuổi khỏi hàng ngũ và bị bán như nô lệ; số còn lại mắc kẹt ở WildStone, bao gồm cả hắn.
Từ bỏ thân phận làm Lính, chúng trở thành mạo hiểm gia nhưng tất cả những gì chúng làm là cướp bóc, ăn trộm, hành hung các người khác.
Tôi thả hắn xuống. Tên này cố co cơ thể vào một chỗ. Bọn này mà được tuyển dụng vào hàng ngũ quân đội được sao?
Mặc kệ tên nhát cáy này, tôi đưa Alisha và Tina ra khỏi con hẻm.
___________________________________
•『Trước cổng cung điện WildStone』•
"Các người không được vào"
"Kể cả chúng tôi có thứ này ư?"
"Cái vòng cổ giả đó ngoài chợ bán đầy"
Tôi đang đôi co với hai tên gác cổng...không, hai con Golem đá gác cổng.
Vừa nãy tôi đang định tiến vào thì hai bức tượng đá chặn tôi lại bằng thanh kiếm đá của chúng. Thật kinh ngạc khi chứng kiến một pho tượng đá di chuyển và nói chuyện như sở hữu ý thức, nhưng đây là thế giới của ma thuật nên có lẽ tôi không ngạc nhiên quá mức.
Tôi yêu cầu được vào trong cung điện và trao một mật thư với "người quyền lực nhất WildStone". Tất nhiên là nó không nghe rồi.
Thậm chí đưa Tina ra với sợi dây chuyền biểu tượng cho sứ giả, hai con Golem cũng không nghe.
"Các người có chứng minh được nó là đồ thật không?"
"Vậy hai 'ông' chứng minh nó là đồ giả được chứ?"
Một con Golem chỉ tay vào mặt dây chuyền.
"Trông nó giống hàng giả"
"Hả? Hai 'ông' biết hàng thật trông thế nào chứ?"
""Chịu"" Cả hai con Golem cùng lắc đầu.
Cái đình công mạnh. Sao chúng nó biết đây là hàng giả trong khi không biết hàng thật trông như thế nào. Có lẽ bọn đầu đá này toàn là "đầu đất" cả.
Tôi thấy hơi bực mình rồi đấy. Hai con Golem này cũng quá đần độn để hiểu những điều tôi giải thích, nên tôi sẽ dùng phương pháp cuối cùng vậy.
"Alisha, Tina!"
Hai cô bé nghe lệnh tôi và xông lên. Tina đóng băng các chi của hai con Golem bằng kĩ năng của cô bé trong khi Alisha nung nóng lần lượt thân Golem bằng hơi thở lửa.
Hai con Golem đá bị giảm nhiệt đột ngột đồng thời bị tăng nhiệt độ ngay lúc đó, cơ thể chúng xuất hiện những vết nứt và ngày một lớn dần.
Giờ thì tôi chỉ cần cho một đòn cuối-
"Đủ rồi đấy, ba đứa dùng lại đi"
Một người phụ nữ mặc áo choàng đen xuất hiện phía sau tôi. Một bộ áo choàng trông thật quí phái, tôi có thể đánh giá điều đó vào cách những hoa văn ẩn mình trong màu đen ấy.
Và...bộ ngực đầy đặn của cô ấy được bộ đồ bó bên trong làm nổi bật hẳn lên. Chưa kể cách nó để lộ đường nét cơ thể thon thả của cô ấy; có thể khiến mọi thằng con trai chảy nước miếng ngay khi nhìn thấy. Nhưng đó không phải gu của tôi.
"Hmmm...mấy nhóc này, chúng ta chưa gặp nhau bao giờ phải không?"
"Phải, chúng tôi với đến thủ đô vào hôm qua"
Tôi vừa nói vừa đấm nốt một phát vào hai con Golem và khiến chúng nát vụn ra.
"Nhóc...là Anh Hùng sao?"
"Trông tôi có giống một anh hùng không?"
Cô ấy không nói gì. Thay vào đó, cô ấy đi vòng quanh tôi và bước lùi lại giữ khoảng cách.
"Dù sao thì tôi cũng chỉ đang cần tìm người cầm quyền của cả WildStone này thôi, tôi có nhiệm vụ hộ tống sứ giả đặt tay lên đầu Tina đến chuyển bức thư do người đó"
"Thư cho Hoàng Hậu sao?"
Hoàng Hậu? WildStone do một Hoàng Hậu nắm quyền sao? Tôi bắt đầu tò mò về bà ta đấy.
"Dù sao thì tôi đi vào đây"
"Từ từ đã, ta sẽ đích thân dẫn nhóc đi"
Eh? Tôi ngạc nhiên và quay lại nhìn người phụ nữ kia.
"Để ta giới thiệu, Tên ta là Yuki Mihodou, pháp sư hoàng gia của WildStone"
"Pháp sư Hoàng gia sao? Xin lỗi đã thất lễ, tôi là Kaga Hishora, một mạo hiểm gia"
Vẻ mặt Yuki lộ ra vẻ ngạc nhiên.
"Hishora?"
"Có vấn đề gì sao?"
"Không có gì"
Yuki nhìn tôi bằng ánh mắt kì lạ. Tôi có thể cảm nhận thấy ẩn ý gì đó trong tiếng cười Ufufu của cô ấy.
_________________________________________
Anh em Hishora. Art by 'Tác giả'