Người bạn thân nhất của tôi đã được đưa đến các văn phòng y tế. Cô ấy vẫn chưa tỉnh lại. Theo y tá, cô chỉ bị chấn động nhẹ do đập đầu và ngất xỉu……………. Đó là một buổi chiều không bình yên chút nào.
Bởi vì tất cả chúng tôi không thể vào hết trong phòng y tế, nên chúng tôi phải thay phiên nhau kiểm tra cô ấy.
Chính Camellia là người chịu trách nhiệm chính trong thời gian bận rộn này. Vào những lúc như thấy này, cô ấy luôn đáng tin cậy hơn tôi. So với cô ấy, tôi bất lực hoàn toàn, ngay cả khi tôi là bạn thân nhất của Shiran-san.
Shiran-san bất tỉnh đang ở bên cạnh tôi, cô ấy trông như đang ngủ. Tôi không thể không thì thầm với cô ấy.
"Này, mọi người đang đợi cậu thức dậy đấy."
“Cậu có biết Shiran không? Cậu có thể không nhận ra điều đó, nhưng bạn khá nổi tiếng trong trường đấy. Mình không biết xử lý thế nào, vì vậy mình giữ im lặng. . . ”
"Không, không phải như vậy. Mình chỉ sợ. Mình sợ rằng mọi người sẽ cướp cậu khỏi mình. Rốt cuộc, từ trước đến nay, chúng ta luôn chỉ có nhau ”.
“Nhưng khi mình nhận ra, Shiran đang ở một mình ở trung tâm của vòng tròn. Mình ngày càng trở nên lo lắng ”.
“Không, có lẽ không chỉ có mình cậu thay đổi. Chúng ta không thể mãi là những đứa trẻ ”.
Tình cảm của tôi bắt đầu thổ lộ tình cảm của mình, trước nhận ra, tôi đã còn có thể ngừng nói với cô ấy.
"Đó là khi ………..Mình đã yêu cậu. Từ tận đáy lòng."
“Nếu cậu tỉnh lại lúc này mình chắc rằng cậu sẽ chỉ trêu chọc mình nhưng…….. Mình thực sự yêu cậu. "
Tôi không thể nói trực tiếp với cô ấy. Tôi đã muốn mang những cảm xúc này xuống mồ. Nhưng, tôi đã thổ lộ chúng cho một Shiran đang bất tỉnh.
“. . .Ehehe, vậy à. Fuu. ”
Tôi có thể nghe thấy giọng nói của Shiran trong đầu mình. Vâng, nếu thực tế thì cô ấy sẽ chỉ giễu cợt tôi.
……Chờ đã, giọng Shirans !?
“Fufu. Mình đang rất hạnh phúc."
“S-Shiran………….chào buổi sáng."
"Vâng, chào buổi sáng."
Đáng lẽ cô ấy đã bất tỉnh, nhưng đôi mắt của cô ấy đã mở ra và cô ấy đang mỉm cười. Hai má cô cũng hơi ửng hồng.
Trong tình huống này, đáng ra tôi nên kiểm tra cô ấy chút và gọi y tá chứ. Tôi thật ích kỷ, nhưng tôi cần phải biết điều đó nữa.
“Này, Shiran…………..Cậu tỉnh được bao lâu rồi? ”
“Ừm. . . có lẽ là đoan ”Không, không phải vậy……. " thì phải ?"
Vậy là cô ấy đã nghe thấy hết rồi à!?!?
Và đó có nghĩa là lời thú nhận của tôi. . .
"Ahhhhhhhh, giết mình đi !!"
Nghe thấy những lời cầu trong tuyệt vọng của tôi, tất cả mọi người do Camellia dẫn đầu bước vào. Tất cả đều đang ở phía trước cửa phòng y tế!
Nếu tôi biết trước thì tôi đã không làm vậy ròi.
Có những người đang kiểm tra để đảm bảo rằng mọi thứ đều ổn, một số khác thì tỏ ra nhẹ nhõm, một người thì cố lẻn vào giường của Shiran-san, và một người khác thì nổi khùng lên với họ……. Đó là Anemone, cô ấy đang cố lẻn vào phòng.
Cô lập tức bị Camellia kéo ra ngoài nên không có chuyện gì xấu xảy ra.
Sau đó là Lily từ từ tiến lại từ phía sau họ. Bình thường cô ấy sẽ là người đầu tiên vồ lấy Shiran. Vậy mà lúc này đây cô ấy có vẻ cực kỳ dè dặt.
Cô ấy đã không ở cùng Shiran sau giờ học mặc dù đó là nhiệm vụ của cô ấy, vì vậy có lẽ đó là lý do cho thái độ đó.
“Ừm. . .Shiran-chan. Đó là trò đùa mà mình đã làm sáng nay. Mình thực sự xin lỗi về điều đó ”.
"À cái đấy thì. Đừng lo lắng về nó. Mình không phiền đâu ”.
Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng Lily đang cúi đầu thật sâu. Tôi nghĩ điều gì đó tồi tệ đã xảy ra. Và như mọi khi, chính Shiran đã thể hiện lòng tốt của cô ấy.
Miễn là Shiran đã tha thứ cho cô ấy, Lily không nên cảm thấy quá tội lỗi. Mặc dù đây có lẽ phải là một liều thuốc tốt để giảm bớt sự đồi bại của cô ấy.
"Bởi vì mình có thể hiểu cảm giác của cậu, Lily."
"Hở? Điều đó có nghĩa là tình yêu của mình cuối cùng đã đến được với cậu. . ? ”
Khi nghe thấy tiếng Shiran, Lily ngẩng đầu đỏ mặt lên và nhìn đầy mong đợi. Tuy nhiên sau đó Shiran
tiếp tục.
“Bởi vì mình đã yêu Iris…………. Mình hiểu cảm giác muốn độc chiếm một ai đó. ”
"" ". . .Gì!??!"""
Không chỉ có Lily và tôi………. Mọi người xung quanh cũng đều ngạc nhiên thốt lên.
Sau đó Shiran tự mình đứng dậy và liệu cô ấy có hiểu sự hỗn loạn mà cô ấy vừa gây ra hay không. Cô ấy bước thẳng đến chỗ tôi và ôm lấy tôi.
Lily, bị đẩy từ thiên đường xuống địa ngục, khuỵu xuống vì thất bại. Tuy nhiên bây giờ không phải là lúc để lo lắng cho cô ấy.
“Shiran. . .cậu yêu mình? Ý cậu là cậu yêu mình như một người bạn thân nhất, phải không? ”
Vâng, tôi không muốn mắc phải sai lầm tương tự nữa. Tôi không thể có một sự hiểu lầm tương như đêm vũ hội. Tôi muốn hiểu nó đúng cách.
"Không đó yêu. Cậu chính. . .là mối tình đầu của mình.”
“Mình rồi hiểu rồi, đó chỉ là trí tưởng tượng của mình……….gì vậy!?"
Huh? Điều đó hoàn toàn khác so với những gì tôi tưởng tượng.
Tôi đã cố gắng xem đó có phải là một trò đùa hay không, nhưng cô ấy không làm những trò đùa kiểu đó đó. Trước khi tôi kịp hiểu thì khuôn mặt của cô ấy đã ở ngay trước mặt tôi. Gần đến mức tôi có thể cảm nhận được hơi thở của cô ấy.
"Vậy thì đây là Bằng chứng của mình."
Môi cô ấy sau đó chạm vào môi tôi. Cô ấy ở đó chạm vào tôi. Aah, toàn bộ cơ thể của tôi sau đó mất hết sức lực. . .
Tôi đã rất vui mừng và bối rối. Lily hiện đã nằm trên sàn nhà. Và tiếng la hét ngạc nhiên của những người khác vang lên trong phòng y tế.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sau khi tôi tỉnh dậy, mọi người đã đưa tôi ra sân. May mắn thay, không có vấn đề gì với cơ thể của tôi, nhưng mọi người vẫn lo lắng.
Tôi đã gây ra rất nhiều rắc rối. Tôi cần phải suy ngẫm về điều đó.
. .. Hả? Một mùi thơm nào đó.
"Ồ!"
Trên một chiếc bàn được trang trí ở sân trong, là một chiếc bánh và nhiều món ăn khác nhau. Và trên chiếc bánh là 13 ngọn nến.
“Thức ăn đã nguội gần hết, nhưng. . . đó là lỗi của Shiran ”.
“Ara ara, Camellia-san, đừng nói như vậy. Được rồi, tôi với tư cách là chủ tịch hội học sinh sẽ thay mặt tất mọi người phát biểu. Chúc mừng sinh nhật Shiran-san! ”
Aahh, đúng vậy. Tôi hoàn toàn quên mất, nhưng hôm nay là sinh nhật lần thứ 13 của tôi, đã lâu rồi tôi không được tổ chức sinh ra trên thế giới này. Chà là do tôi đã mất trí nhớ và quên hết chuyện quá khứ.
Nhưng tôi đã sống 13 năm với tư cách là Shiran. Và tôi khá hạnh phúc vì tôi đã làm.
“Mình xin lỗi vì đã làm cho mọi người lo lắng. . .Cảm ơn tất cả mọi người!"
Được bao quanh bởi những người bạn thân yêu của tôi, tất cả đều mỉm cười thân thương, bữa tiệc sinh nhật của tôi sau đó bắt đầu.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
“............Này Shiran-chan. Không phải đã đến lúc phải rời khỏi Iris rồi sao? "
"Không."
“G. . .geeze, cậu trông giống như một đứa trẻ hư hỏng. ”
"Đừng bận tâm đến mình."
Tôi ngồi vào lòng Iris ở góc sân trong khi nhai một ít bánh. Nhân tiện, tôi đã giữ chiếc bành này cho đến cuối cùng.
Lily đã nói nhiều điều với tôi, nhưng tôi chỉ muốn dành ngày hôm nay như thế này. Sau tất cả, cuối cùng chúng tôi cũng thành thật với cảm xúc của mình.
“Ch-Chà, cô đã nghe thấy rồi đó Lily. Đ-Đừng hành động như vậy. ”
Iris mở miệng với một nụ cười cay đắng. Này đợi đã. Tại sao cậu cười cay đắng như vậy? Muu. . .
“Uuu………..đành vậy thôi, nhưng tình cảm của con người có thể thay đổi theo thời gian và lúc đó mình sẽ có cơ hội. Bây giờ, cứ chìm đắm trong tình yêu đi, nhưng cuối cùng tôi chắc chắn sẽ giành được trái tim của Shiran-chan! ”
“............ Những người khác nói điều gì đó tương tự, quá tích cực ”.
Lily đã tuyên chiến với một biểu hiện tự tin tích cực. Rõ ràng là cô ấy đã không bỏ cuộc.
Nhưng, cô ấy có nên nói điều đó trước mặt người như vậy không? Và tôi còn ở ngay đây?
“Shiran-san, cậu lại làm gì trong góc vậy………. Cậu là ngôi sao của bữa tiệc này. Đến đây đào."
Camellia đến và kéo tôi đến trung tâm của bữa tiệc. Phải rồi, Camellia đã nói rằng bữa tiệc này do mọi người chuẩn bị.
Tôi bắt đầu đứng dậy và Camellia kéo tôi đi. Trong khi đó Iris vẫn đang nở một nụ cười cay đắng đối chọi với Lily đang sục sôi tinh thần chiến đấu.
Vào thời điểm đó, một cơn gió mạnh thổi qua từ phía sau. Sau đó váy của Camellia bay lên trước mặt tôi.
“Kyah………..Shiran, đừng nhìn?!?! ”
Camellia ăn mặc khá gợi cảm trái ngược với vẻ nghiêm túc của mình.
Vâng, tôi nghĩ tôi có thể tiếp tục sống cuộc sống của mình một cách tự do.
(KẾT THÚC)