“Cậu đợi lâu chưa, Shiran. . ? ”
"Chưa, mình cũng vừa mới tới đây thôi."
Như đã hẹn, Iris gặp tôi sau dãy nhà thứ hai.
Tòa nhà này không được sử dụng thường xuyên, đằng sau nó là một khu vườn được chăm sóc ở mức tối thiểu, đây là một không gian tuyệt vời để thư giãn. Chúng tôi đã bỏ ý định trốn trong ký túc xá, bởi vì đó rất có thể là sẽ có ai đó tìm kiếm chúng tôi ở đó.
Nhân tiện, Iris có vẻ khó chịu khi tôi mời cô ấy đi chơi, vì vậy tôi đã lo lắng rằng cô ấy sẽ không xuất hiện……..hình như tôi đã lo hơi thừa.
"Chúng ta cư như một cặp tình nhân phải gặp nhau trong bí mật ấy nhỉ."
“Uhe!?!? K-K-K-không, nó bình thường mà. Mình nghĩ đó cuộc gặp này cực kỳ bình thường luôn”.
Tôi chỉ đùa chút thôi, nhưng cô ấy đã kiên quyết từ chối.Có lẽ tôi đã làm cô ấy tức giận. Nhưng tôi không biết tại sao trò đùa đó lại khiến cô ấy phát điên.
“Nhưng cậu đã biết mọi thứ trên cơ thể mình rồi mà……………… ”
“Đ…ợi đã !! Mình…không thể phủ nhận điều đó……. ”.
Đó chỉ là đùa vui một chút dạo đầu thôi.
Quan trọng nhất là mục tiêu trốn không tham gia vũ hội đã thành công……….Vì vậy chúng tôi nên chuyển sang mục tiêu khác.
Vâng, đó là hàn gắn mối quan hệ của tôi với Iris, tôi nên bắt nó thật chậm rãi và từ từ.
…..Bỏ qua đi, tôi sẽ hỏi luôn cô ấy.
“Iris. Cậu đang lảng tránh mình…………phải không? ”
Tôi không giỏi máy trò vòng vo nên tôi đi thẳng vào vấn đề luôn.
Bây giờ, để xem cô ấy sẽ trả lời như thế nào……….Tất cả những gì tôi có thể nghe là nhịp tim của chúng tôi. Chúng tôi đã đến nước này thì tôi không nghĩ cô ấy sẽ nói dối hay bỏ trốn.
“Không….cậu hiểu sai rồi . Khi chúng ta ở cạnh nhau mình có cảm giác khó chịu ở đâu đó ”.
Geeze, có thực sự là vậy không? Chúng tôi vốn đã là những người bạn “xấu”, nhưng tôi lại không biết tại sao cô ấy lại bắt đầu tránh mặt tôi………Nó thực sự là rất đau. Đó là điều mà tôi cảm nhận được.
“Cậu đã chán mình…………..hiển nhiên là cậu muốn giữ khoảng cách với mình rồi. "
“. . .Ts. Không, nó không phải như thế đâu. Shiran, Mình không ghét cậu chút nào. Mình chỉ là một tên ngốc ”.
“Iris, mình không hiểu những gì cậu đang nói. Nhưng mình, chỉ là………rất cô đơn."
Nó hơi kỳ lạ. Tôi đã luôn luôn là nữ tính như thế này? Tôi không nghĩ mình sẽ xúc động như thế này, tôi không biết nữa.
……..Không biết tại sao, cảm xúc này, hình như tôi đã từng trải qua. Giống như những cảm xúc bấy lâu của tôi bị khóa chặt trong chiếc hộp khóa, và ổ khóa của đó bất ngờ bị tung ra. Một cái gì đó sâu thẳm trong tôi bắt đầu dâng trào ra.
“Nghe này Shiran. Mình chỉ nghĩ, mình không muốn làm tổn thương cậu thêm một lần nữa……….. Mình đã mất kiểm soát vào thời điểm đó và đã làm một điều kinh khủng. Tôi đã quá vô ý và đã quên mất chúng mình đã từng làm mọi việc như thế nào. Đó là sự thật ”.
Iris nhìn thấy tôi trong một tâm kỳ lạ, nên tôi nhanh chóng đáp lại cô ấy
“Vậy cậu…………….. Không ghét mình chứ? ”
“Làm sao mà mình có thể ghét cậu chứ. Shiran, cậu là người bạn thời thơ ấu thân yêu của mình, một người bạn thân nhất và duy nhất của mình. Vì mình quá thích cậu nên mình đã tấn công. ”
Khi tôi nghe thấy điều đó, cảm giác căng thẳng của tôi dịu đi đáng kể. Tôi không sao, nhưng khi chúng tôi nhìn vào nhau, những cảm xúc kia bắt đầu nhanh chóng trở lại trong hộp khóa.
"Gì chứ. Cậu đúng là một người bạn thân kỳ lạ ”.
"Ahh, geeze."
“. . .Hihihi. ”
“. . .Ahahah. ”
Sau khi mọi thứ lắng xuống, chúng tôi bắt đầu cười.
Đây, đây là người bạn "xấu" của tôi. Tôi cảm thấy như chúng tôi đã không được cười vui vẻ cùng nhau trong một thời gian dài. Tôi đã bỏ lỡ loại tình bạn này.
“Chà, vì chúng ta đã nhận được lời xin lỗi của nhau…….. Chúng ta sẽ nhảy chứ? "
“Chà, chắc chắn……… rồi !? ”
Không không không không. C-cậu đang nói gì vậy? Tôi rất vui vì chúng tôi đã làm lành, nhưng………..Không phải làm vậy là chơi bời quá trớn sao.
Tôi nhìn vào mắt cô ấy trước khi nói điều đó, nhưng cô ấy trông hoàn toàn chắc chắn. Cô ấy đang đứng trước mặt tôi với vẻ đầy mong đợi, tôi thở dài, khi cô ấy nhắm mắt lại và lặng lẽ đưa tay trái của mình ra.
Chà, đành. Cũng không có ai xung quanh cả. Tôi sẽ không cảm thấy xấu hổ.
Tôi không có kinh nghiệm khiêu vũ. Vì vậy, tôi sợ dẫm lên ngón chân của cô ấy. Nhưng tôi vẫn mủi lòng, và nắm lấy tay trái của cô ấy.
Ngay lập tức, tôi cảm thấy Iris nhẹ nhàng nắm lại tay tôi lại.
Nếu lắng nghe kỹ, chúng tôi cũng có thể nghe thấy tiếng piano đang chơi từ hội trường. Dẫn đầu bởi giai điệu của bài nhạc, chúng tôi thực hiện bước nhảy đầu tiên.
Một, hai. Một, hai. Trăng đêm nay thật tròn. Đó là thứ duy đang nhất soi sáng chúng tôi khi chúng tôi thực hiện những bước nhảy nhẹ nhàng.
Nó hơi khó xử, nhưng thật bí ẩn, tôi đã nhảy mà không hề cảm ngượng ngạo.
Không có một chút nghi ngờ gì trong suy nghĩ của mình, Iris là một người dẫn tốt. Tuy nhiên, không chỉ có vậy. Tôi có một cảm giác gì đó rất tự nhiên, giống như cơ thể của tôi vô thức ghi nhớ điệu nhảy.
Tôi hiểu rồi………………. Cơ thể cũng có thể ghi nhớ. Chắc chắn, tôi chỉ mới trải qua vài tháng trên thế giới này. Tuy nhiên, cơ thể này là của Shiran trong trò chơi. Nó hẳn đã được sinh ra trong thế giới này, và đã có nhiều trải nghiệm khác nhau. Việc cơ thể này nhớ một hoặc hai điệu nhảy là bình thường.
Đàn piano ngừng chơi, tôi và Iris cũng dừng lại. Tôi rất vui vì tôi đã mời cô ấy đi chơi hôm nay.
Tôi có cảm giác tình bạn của chung tôi đã
quay trở lại. Tôi muốn trân trọng mối quan hệ này mãi mãi.
Tôi phải truyền đạt những cảm xúc này một cách đúng đắn. Tôi nói khi tay chúng tôi đang đan vào nhau.
“Mình rất hạnh phúc vì đã gặp được cậu, Iris.”
"À, mình cũng vậy."
"Mình yêu cậu, Iris."
“À, mình cũng vậy? Hở…..?"
“Nếu có thể, mình muốn ở bên cậu mãi mãi.”
“Ừ………….. Mãi mãi ở bên nhau."
"Mình có rất nhiều điều muốn làm với cậu, Iris."
“Mình cũng rất nhiều điều muốn làm với cậu………………Chuyện này có nghĩa là?"
Tôi đã thú nhận tình cảm của mình một cách thành thật. Thành thật mà nói, tôi chưa nói với cô ấy điều này bao giờ nên mặt tôi đỏ bừng vì xấu hổ. Nhưng điều này là quan trọng.
Tôi muốn cô ấy nghe thấy nó và Iris cũng đang nghe tôi nói với khuôn mặt ngượng ngùng.
"Phải. Vậy, hãy tiếp tục là “Người Bạn Thân Nhất” của mình nhé! ”
“...........Ehhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh ”
Iris sau đó suy sụp.
Chuyện gì vậy. . .
Cô ấy ổn chứ?