“Tại sao… Tại sao lại không có ai quay trở lại?!”
Người con trai rên rỉ với biểu cảm đau đớn trên khuôn mặt.
Lí do duy nhất họ không quay trở lại, và cũng là lí do họ chọn đi hướng này, không phải là bởi những lựa chọn của cậu sao.
Chối bỏ tất cả tội lỗi của mình và đổ cho người khác… Liệu cậu sẽ chọn lựa một đáp án tệ hại nữa ư?
--Biểu lộ điểm yếu
“Xin các cậu, hãy quay trở lại đi mà…”
Biểu cảm hung dữ của cậu ta dần biến mất và cậu ta trông thật đáng thương. Hình ảnh cậu ta cầu xin trông thật buồn cười.
Thật đáng tiếc, đó đã là quá muộn. Bất kể bao nhiêu lựa chọn tốt cậu có sử dụng đi nữa, nó không thể quay lại như trước kia nữa, và cái kết đẹp cũng sẽ không quay trở lại.
“Trời ạ, đã quá muộn rồi. Nó là… bất khả thi ở hiện tại”
Một cô gái khá dễ thương nói với biểu cảm buồn bã trên khuôn mặt.
“Bởi vì bây giờ bọn mình đã thích người này.”
Một cô gái khác thêm vào cùng với một chút sự chua chát trong đôi mắt.
--Đề nghị cùng lợi ích.
“Nếu các cậu quay trở lại, tớ sẽ cho các cậu một khoảng thời gian tuyệt vời.”
Tôi đã nghĩ về điều này trong một khoảng thời gian rồi.
Tự hỏi tại sao cậu ta có thể tiếp tục đưa ra những lựa chọn ngu ngốc thế.
Nếu như cậu ta hành động một cách bình thường, họ đã có thể được hạnh phúc. Nếu cậu ta sửa chữa lựa chọn của mình ngay giữa câu chuyện, họ đã có thể sửa chữa được cái kết đẹp.
“Tôi chả cần những thứ như thế.”
Một cô gái với ánh nhìn ghê tởm trả lời, quay mặt sang hướng khác.
“Đúng là tệ nhất. Thất đáng thất vọng”
Tiếp nối với một cô gái khác, trông như đã mất đi sự hứng thú.
---Cao giọng và đe dọa
“CÂM MỒM LẠI VÀ QUAY LẠI VỚI TAO!”
Và cậu ta càng lún sâu bằng những sai lầm. Nhưng ấn tượng về cậu ta của họ đã chạm xuống đáy điểm mà không thể tụt sâu hơn, nên thật sự chả có gì thay đổi.
Tương lai của cậu ta với những cô gái này đã khép lại. Thứ duy nhất mà cậu ta có thể cố thay đổi là cảm nhận của những cô gái với cậu, nhưng tình huống có vẻ càng tệ hơn.
“Hãy đi thôi.”
“…”
“Chuyện gì với hắn ta vậy?”
“…Tạm biệt.”
“Ch…Chờ đã!”
---Chuyện đã đến nước này, dùng bạo lực
“Này! Tao nói là đợi mà! Chúng mày không nghe tao à?!”
Tên con trai với biểu cảm xấu xa trên khuôn mặt đuổi theo những cô gái khi mà họ quay đầu bước đi.
Lại thêm cái lựa chọn gì nữa thế này… Well, chắc chắn nó lại là một sai lầm nữa.
Như để bảo vệ các cô gái khỏi một tên như thế, một cậu trai đã quan sát ở bên đường đã bước vào ngăn cản.
“Cút ra!”
“Tôi không thể để cậu đi tiếp được”
“Nếu như… Nếu như mày không tồn tại!”
Sai rồi. Thằng này đã nhầm.
“Tôi ở đây chỉ vì cậu đã lựa chọn những điều đó.”
Có lẽ tôi cũng chả thể đi lên. Nếu như cậu không đưa ra những lựa chọn sai lầm, tôi đã không ở đây. Tôi cũng chả có việc gì với họ.
“Mày đang nói cái quái gì vậy?! Chính mày đã cướp những cô gái của tao!”
“Tôi chưa từng có cơ hội để giữ họ nữa là …”
Nhưng điều hiển nhiên là tôi đang ở đây. Tôi đang ở đây chỉ vì cậu liên tục tạo ra sai lầm.
Nó là một tài sản chưa được khai phá của tôi. Thường thì những tên như cậu sẽ đi thẳng tắp mà không lệch khỏi đường, hoặc là nếu có lệch, họ sẽ nhanh chóng sửa lại con đường.
Cậu là người đầu tiên đến được khung cảnh này… mà mình đang nghĩ cái gì thế nhỉ?
Tôi không thể không nói điều này. Đây là lần đầu tiên tôi nói câu này, vậy nên đừng tỏ ra vụng về nào.
“Con đường của cậu đã được xác định. Cậu không thể nào thay đổi nữa.”
Cậu đã từng có rất nhiều con đường tốt, hạnh phúc. Tôi cũng không thể tin được là cậu chọn điều này---
“Chào mừng đến với route bad end.”
--Khoan, mình đang nói cái quái gì vậy?!
…À, lại là cảm giác déjà vu này.