Watashi no Oshi wa Akuyaku Reijou.

chương 69: lily lilium

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Bước qua cánh cổng đá được chạm khắc tinh xảo, Claire-sama và tôi đi vào bên trong Nhà Thờ.

Bên trong tòa nhà là hàng dãy đèn và nến tỏa sáng rực rỡ mang đến cho nơi này vẻ cổ kính lịch sử.

Nhưng đồng thời thứ ánh sáng thiêng liêng đó cũng khiến tôi thêm căng thẳng.

(Ra đây chính là Thánh Đường của Nhà Thờ Tinh Linh Vương Quốc Bauer…)

Chúng tôi đã đến trụ sở chính của Nhà Thờ Tinh Linh.

Nhà Thờ Tinh Linh có hàng ngàn chi nhánh trải đều khắp thế giới, nhưng trụ sở chính của họ được đặt tại Đế Đô Vương Quốc Bauer.

Được xem là biểu tượng tôn giáo của toàn thế giới này, từ lộng lẫy cũng không đủ để miêu tả hoàn toàn vẻ đẹp của tòa Thánh Đường.

Dù không bằng Cung Điện Hoàng Gia, nhưng nó vẫn đủ vượt qua nhà của Claire-sama, tòa biệt thự nằm trong trang viên chính của nhà François .

Tuy nhiên, vì mục đích sử dụng của cả hai không giống nhau nên đương nhiên quy mô của chúng cũng khác nhau.

“Đến nơi rồi, không biết chúng ta nên bắt chuyện với ai đây nhỉ”

“A, nếu vậy thì đến hỏi người ở quầy tiếp tân xem sao?”

Tôi bảo Claire-sama rằng vì tôi đã báo trước với bên Nhà Thờ nên họ đã biết rõ mục đích của chúng tôi.

Tuy nhiên――.

“Nếu làm theo sắp đặt của họ thì chúng ta chỉ có thể nghe được những gì Nhà Thờ muốn chúng ta nghe thôi. Cái ta cần là tình trạng thực tế của Nhà Thờ kia”

Nói rồi, Claire-sama bỏ qua quầy lễ tân và nhanh chóng rảo bước vào bên trong.

Tôi nhanh chóng đuổi theo cô chủ.

“Nói là vậy, nhưng chúng ta phải làm gì đây? Đúng là Nhà Thờ có lưu trữ rất nhiều sổ sách, tuy nhiên em không nghĩ chúng ta có thể kiểm tra tất cả nếu không xin phép đâu?”

“Chúng ta không cần dựa dẫm vào mớ sách đó đâu. Chỉ cần nói chuyện với những người ở đây là được. A, chờ đã, cô kia――”

Sau đi qua một cánh cổng và vào bên trong một nơi có vẻ như là điện thờ, Claire-sama gọi một nữ tu đang cầu nguyện ở đó đến đây.

“!? G-gì vậy ạ…?”

Có lẽ giật mình vì đột ngột bị gọi tên, cô nữ tu giật bắn người lên tựa như một chú sóc nhỏ hay một bé hamster.

Mái tóc bạch kim và đôi mắt đỏ bị che phủ dưới tấm voan đen, cô ấy đích xác là một mỹ nhân với vẻ đẹp mong manh tựa ánh trăng đêm mờ ảo.

“Ta muốn hỏi một chút về Nhà Thờ. Cô có thời gian không?”

“A… Eh, err… Xin lỗi mình đang bận cầu nguyện…”

“Nếu vậy thì ta sẽ chờ đến khi cô xong việc”

Cô chủ cứ nhất quyết nói rằng sẽ không cho cô nữ tu làm gì khác, Claire-sama chẳng biết đọc bầu không khí chút nào.

Đúng vậy.

Gần đây Claire-sama toàn hành xử như gái ngoan nên tôi đã quên mất bản chất nữ phản diện kiêu ngạo kia của cô chủ.

“Eh, err… chuyện đó…”

“Gì vậy”

“Hii! X-xin lỗi…”

Cô nàng nữ tu tỏ ra cực kỳ sợ hãi, có lẽ vì ánh mắt đáng sợ và bầu không khí kinh hãi bao quanh Claire-sama, hay phải nói là tính khí bá đạo của cô chủ mới đúng.

Chuyện thành thế này không chỉ vì áp lực mạnh mẽ của Claire-sama, mà còn do tính cách rụt rè của cô nữ tu nữa.

“Cô vẫn chưa làm gì có lỗi với ta cả”

“… X-xin lỗi

“Lại nữa. Sao cũng được, hãy cầu nguyện xong đi. Bọn ta sẽ đợi ở đây”

“… V… vâng…”

Cô nữ tu nhìn tôi với vẻ cầu cứu trong khoảnh khắc, nhưng khi tôi vô lực lắc đầu trong im lặng, thì cô ấy đành bỏ cuộc và quay lại cầu nguyện.

“…”

Đúng như mong đợi từ một nữ tu, cảnh cô ấy cầu nguyện nhìn xinh đẹp tựa một bức tranh vậy.

Vẻ sợ sệt như một con thú nhỏ vừa nãy không còn nữa, thay vào đó là vẻ thành tâm cầu nguyện như trong những bức tranh tôn giáo.

Nếu nhìn kỹ thì trang phục của cô ấy tốt hơn hẳn những nữ tu bình thường, gương mặt của cô nữ tu trông cũng kiều diễm không kém.

Dường như cô ấy nhỏ tuổi hơn tôi và Claire-sama, chắc cô ấy không phải là một nữ tu bình thường (cả cách nói chuyện của cô ấy cũng khá kỳ lạ).

“Cô đăm chiêu quá ha”

Trong tôi mải ngắm gương mặt cô nữ tu, Claire-sama đã nói vậy.

“Không, em có đăm chiêu… Ồ!? Cô chủ ghen à!? Claire-sama ‘hoạn thư’ ghê nha!?”

“Cô nói gì thế!? Ta không hề ghen nhé! mà khoan, ‘hoạn thư’ là gì vậy!?”

Trong lúc đùa giỡn nhau như thường ngày,

“Hai con kia, đang trong sảnh cầu nguyện thì im dùm cái”

Cô nữ tu nặng lời cảnh cáo chúng tôi.

Claire-sama và tôi đều nghĩ mình đang nghe nhầm.

“Err…?”

“Ah! X-xin… xin lỗi…! Lâu lâu Lily lại tỏ ra thất thường vậy đó…”

Cô gái xấu hổ nói.

Tên của cô nữ tu là Lily à.

Có vẻ như cô nàng này không chỉ đơn là một bé thú nhỏ nhỉ.

Nhân tiện, lúc mấy nhóc nhỏ tuổi tự gọi tên mình theo ngôi thứ ba nghe cưng cực.

“Lily…? Hình như mình nghe cái tên này ở đâu đó rồi… mà thôi. Thế, cô cầu nguyện xong chưa?”

“V-vâng. Cảm ơn vì đã chờ”

Lily sửa lại tư thế ngồi.

“Tôi muốn hỏi cô về cách tổ chức của nhà thờ. Tóm tắt cũng được, cô có thể kể cho ta không?”

“C-cách tổ chức… của Nhà Thờ ạ? Trong trường hợp đó, người ở quầy lễ tân sẽ kể cho cô…”

“Ta không cần đến những chuyện Nhà Thờ muốn cho bọn ta nghe, thay vào đó ta muốn những thông tin chưa qua sàng lọc bao gồm cả tình trạng hiện tại của Nhà Thờ.”

“Ha, haa…?”

Mặt Lily như muốn nói “Sao cô ấy lại muốn biết chuyện đó nhỉ”.

“Tôi cũng muốn hỏi cô điều đó. Claire-sama đang muốn tìm ra cách giảm nạn nghèo đói của tầng lớp bình dân”

“N-nghèo đói…?”

“Đúng. Để làm được việc đó, cô chủ đã đến đây tìm hiểu cách hoạt động của Nhà Thờ với hy vọng tìm ra đầu mối”

“… T-thế ư, quả là một lý do cao cả. Nếu không phiền, Lily nghĩ mình có thể giúp hai người. Tiện thể――”

Lily nhìn chằm chằm vào tôi rồi nói.

“H-hình như Lily đã gặp bạn ở đâu rồi thì phải…?”

“Thật ra, tôi cũng có cảm giác mình đã gặp Lily-san trước đây rồi”

Không may là tôi chẳng nhớ được gì cả.

“Hai người tính tán tỉnh nhau à”

“!? K-không đâu! Lily hoàn toàn không có ý đó…!”

“Đúng vậy. Trong mắt em chỉ có Claire-sama thôi. A, chẳng lẽ cô chủ ghen u? Lần này chắc chắn là nổi máu Hoạn Thư rồi đúng không?”

“Ta không có nổi máu Hoạn Thư gì hết!? Đủ rồi, cô đừng có nói mấy từ ta không hiểu nữa được không!?”

Chúng tôi lại vui vẻ nói chuyện với nhau.

“Liệu mà giữ mồm giữ miệng trong sảnh cầu nguyện đi, hai con đần”

“…”

“…”

“Awawawa… X-xin lỗi…”

Lời mắng nhiếc hiển nhiên đến mức tôi nghĩ là cố tình, nhưng dường như người nói không hề có ác ý.

“Lily-sama, có chuyện gì vậy ạ?”

Một người đàn ông cao tuổi với trang phục chỉnh tề tình cờ đi qua đã kêu lên khi thấy cảnh tượng này.

Lily… sama?

“Ah, Giám Mục Lona. Họ muốn biết thêm thông tin về Nhà Thờ, tôi nghĩ mình sẽ giới thiệu sơ qua cho họ”

“Lily-sama không cần phải lo chuyện vặt vãnh đó đâu ạ”

“N-nhưng đối phương là Quý Tộc… Hơn nữa, hiếm khi con gái Bộ Trưởng Bộ Tài Chính tỏ ra hứng thú thế này”

Có vẻ cảm tính vừa nãy của tôi đã không sai, Lily dường như rất có địa vị trong Nhà Thờ.

“Thứ lỗi cho Lily vì giới thiệu muộn. Tên của mình là Lily Lilium. Con gái Tể Tướng Vương Quốc Bauer Kingdom, Salas Lilium, đồng thời là một Hồng y của Nhà Thờ Tinh Linh”

Cô gái rụt rè trông chỉ kém chúng tôi hai ba tuổi cười lúng túng khi nói vậy.

Truyện Chữ Hay