“… Ngài có ổn thật không, Claire-sama?”
“T-t-t-ta vẫn ổn!”
“Nhìn chả giống chút nào…”
Tôi lo lắng cho Claire-sama, Claire-sama giả vờ can đảm, còn Misha thì trông khá sốt ruột, mỗi người đều ứng xử mỗi kiểu khác nhau.
Đội thanh trừng, gồm cả chúng tôi, đang tiếp cận con tàu ma bằng những chiếc thuyền nhỏ.
Quân số lần này khoảng 30 người.
Chúng tôi tiếp cận con tàu và cố thâm nhập vào bên trong theo từng nhóm nhỏ trong khi giữ cảnh giác cao độ.
Cho tới lúc này chúng tôi vẫn chưa đụng phải kẻ địch, nhưng rồi sẽ sớm đi vào vùng nguy hiểm.
Trong lúc đang suy nghĩ thì.
“Chúng tới kìa!”
Nhóm Mạo Hiểm Giả đứng phía đầu thuyền kêu lên.
Nheo mắt nhìn qua đám sương mù, tôi thấy những Ma Vật dạng chim đang bay về phía này.
Số lượng kẻ địch rơi vào khoảng mười con.
“Claire-sama, làm đi!”
“Đ-được rồi!”
Claire-sama đáp lại Louis-san.
Vì khoảng cách giữa hai bên khá xa nên chúng tôi không thể thấy rõ bọn chúng.
Không biết có bắn trúng không, nhưng trông Claire-sama hôm nay cũng không quá hoảng sợ.
“Rực sáng!”
Claire-sama niệm Tia Ma Thuật.
Chòm tia nhiệt xẹt qua bầy chim và đốt rụi chúng.
“Chậc, vẫn còn vài con”
“Cứ để cho em”
Misha trả lời Louis-san khi anh ta tặc lưỡi.
Đột nhiên, một âm thanh chói tai vang lên và những con còn lại lập tức bị bắn gục.
Là Mỹ Nhân Ngư của Misha.
“Hạ được chừng này một lúc ư…”
“Chúng ta có thể làm được… Chúng ta thực sự có thể làm được!”
Thắng ngay trận đầu, nhuệ khí của đội thanh trừng tăng cao ngất trời.
Louis-san giơ ngón tay cái cảm ơn chúng tôi.
Sau đó, một vài trận chiến lẻ tẻ nổ ra trước khi chúng tôi leo lên được con tàu, nhưng may mắn là không ai bị thương.
“Rồi, trận chiến thực sự bây giờ mới bắt đầu”
Sau khi tất cả mọi người leo lên tàu, Louis-san nhắc nhở cả đội tập trung.
“Theo kế hoạch, nhóm A đến E sẽ mở đường. Tôi và ba cô nhóc sẽ tiến vào bên trong”
Những binh sĩ lập tức vào vị trí theo lệnh của Louis-san.
Anh ấy là một Mạo Hiểm Giả kỳ cựu.
Mệnh lệnh anh ấy đưa ra đều rất hiệu quả và rõ ràng.
“! Xương khô kìa! Chúng đông quá!”
Khi cánh cửa dẫn lên boong tàu mở ra, mười con Tử Linh dạng xương khô xông ra từ bên trong.
Mọi người đã sẵn sàng chiến đấu.
“Đừng sợ! Chúng ta áp đảo về số lượng! Nhanh bao vây và tiêu diệt chúng!”
Dưới lệnh Louis-san, một cuộc chiến xáp lá cà nổ ra.
◆◇◆◇◆
“Chắc mọi người cũng mệt rồi”
Hai giờ đã trôi qua từ khi chúng tôi leo lên con tàu.
Ba chúng tôi, nhóm được xem là vũ khí chiến lược, tiến lên trong khi được bảo vệ bởi đội thanh trừng
Tuy mỗi cá thể Tử Linh đơn lẻ không quá mạnh, nhưng chúng lại chiếm ưu thế về số lượng.
Thể lực đội thanh trừng giảm dần qua từng đợt tấn công và nhiều người đã dính phải thương tích.
“Chúng ta gần đến buồng thuyền trưởng rồi! Mọi người hãy cố lên, một khi con Trùm bị hạ thì mọi chuyện sẽ kết thúc!”
Tiếng hò hét đáp lại lời khích lệ Louis-san cứ nhỏ dần.
Thật đấy, xem nữa là chết cả bầy rồi.
“Đội trưởng, buồng thuyền trưởng ở kia!”
Giọng nói của một Mạo Hiểm Giả do thám phía trước đã khiến tâm trạng cả đội tốt hơn.
Cuối cùng cũng kết thúc, vẻ mặt của mọi người như muốn nói lên điều đó.
“Được rồi. Tôi sẽ theo ba cô bé vào bên trong. Những người còn lại, cố thủ ngoài phòng đừng để bọn quái vật vào trong”
“Vâng”
Chúng tôi cảnh giác đi vào trong buồng thuyền trưởng, dẫn đầu là Louis-san, phía sau là tôi, Claire-sama, và Misha.
“… Ơ?”
Căn phòng hoàn toàn trống rỗng.
Tôi đã mong gặp được một con trùm giống Thuyền Trưởng Hook, nhưng lại thất vọng vì căn phòng vắng vẻ bám bụi.(Trans: Hook trong Peter Pan)
“Chẳng lẽ vẫn còn phòng khác ư…?”
“Không, là ở đây”
Khi Claire-sama ngờ vực kêu lên, Louis-san quả quyết như vậy.
“Thiết lập kết giới”
Nói rồi Louis-san niệm Ma Thuật gì đó bằng cuộn giấy phép.
“Nhưng ở đây đâu có gì?”
Misha nhìn quanh căn phòng nhưng cũng không phát hiện được gì.
“Mà, đúng là vậy. Con trùm… anh sẽ triệu hồi nó ngay”
Nghe vậy, tôi nhanh chóng nhảy ra chắn trước mặt Claire-sama.
Misha cũng rút gậy chuẩn bị chiến đấu.
“Ngươi…”
“Bọn ngốc đó thật dễ lừa. Chỉ cần có trong tay giấy chứng nhận của Guild Mạo Hiểm Giả là tên nào cũng tin sái cổ”
Louis-san cười đắng đi về phía cuối căn phòng.
“Louis-san, anh là kẻ địch ư?”
“Kẻ địch? Đúng, anh chính là kẻ địch đấy”
Nói rồi, Louis-san – không, Louis đưa tay phải ra.
Tôi nhận ra chiếc nhẫn trên ngón áp út của hắn.
“Ma Cụ tạo Tử Linh――!”
“Mấy nhóc có biết… Mà thôi, là vậy đấy”
Trên tay hắn chính là món Ma Cụ tôi khuyên Hans-san ngừng kinh doanh ở Đế Đô.
Vậy có nghĩa là, Louis chính là kẻ chủ mưu trong vụ con tàu ma lần này…?
“Nhưng ở đây đâu có cái xác nào”
Đúng như Misha vừa nói.
Dù có trong tay ma cụ, nhưng nếu không có chỗ dùng thì cũng vô dụng.
“Có ngay ấy mà. Bằng thứ này”
Louis lấy ra ra từ túi áo một thứ gì đó giống lọ nước hoa.
Bên trong là thứ chất lỏng trong suốt.
“Là loại độc cantarella mới ư”
“!? Ngươi chính là sát thủ của Đế Quốc Naa!?”
“Xin lỗi, nhưng đúng vậy đấy”
Louis nói với vẻ cắn rứt.
“Tự vạch trần thân phận của mình, anh tự tin quá nhỉ?”
“Mà, em nói vậy cũng được. Anh không phiền nếu em nghĩ đây là hành động tạ lỗi với em đâu”
Trong mắt tôi, Louis trông như đang rất ân hận vì chuyện này.
Nhưng――.
“Anh là thủ phạm gây ra vụ con tàu ma này ư?”
“Đúng. Nó là con tàu thuộc sở hữu của một Quý Tộc Vương Quốc Bauer, nên anh tận dụng nó luôn”
Đã có thương vong rồi ư.
Thế thì không còn lý do để tha thứ cho anh ta nữa.
“Nếu biết có kẻ tính dùng độc thì mình đã lên kế hoạch đối phó rồi”
“Em biết cách giải độc… nhỉ?”
Louis cười nhẹ.
“Anh đã nói đây là loại độc cantarella rồi đúng không? Ma Thuật sẽ không có tác dụng lên kẻ bị nhiễm. Do đó em sẽ không thể giải độc bằng Ma Thuật được đâu”
“Thế thì chỉ cần không để bị tiếp xúc với chất độc là được chứ gì”
Claire-sama tự tin nói.
Tuy nhiên, Louis vẫn không ngừng cười.
“Ai nói anh dùng độc lên mấy nhóc?”
“!? Cái gì!?”
Claire-sama kinh ngạc cũng có lý do.
Louis mở lọ độc và nốc sạch chất lỏng bên trong lọ.
“Guwaa…! Guu… u….!”
“Tự sát…? Không, đây là――!”
Louis gục xuống sàn và quằn quại trong đau đớn.
Lúc đầu Misha tỏ ra thất thần trước cảnh tượng trước mặt, nhưng đột nhiên nhận ra điều gì đó.
“Anh ta muốn tự biến mình thành Tử Linh!”
“!? Sao có thể…!”
Thật không thể hiểu nổi.
Đây đích xác là hành động tự sát.
Một khi trở thành Tử Linh, kẻ đó chỉ có hai lựa chọn một là sẽ phải mãi lang thang trên cõi địa ngục trần gian, hai là vĩnh viễn tan thành cát bụi.
Tôi nghĩ Louis muốn lấy mạng chúng tôi, nhưng cuối cùng anh ta cũng phải chết và mất tất cả.
“Giải độc!”
“… Vô dụng thôi! Tác dụng của cantarella đã phát tác rồi!”
Chuyện xảy ra khi chúng tôi vẫn chưa hết kinh ngạc.
“… Quái vật…”
Da anh ta tróc ra, những múi cơ chuyển sang màu đỏ tối và phồng lên.
Kích cỡ cơ thể Louis từ một người bình thường nhanh chóng to lên và rồi lớn bằng một con Orc.
“Chúng ta phải nhanh chạy thôi!”
Giọng nói của Claire-sama nhanh chóng khiến tôi hoàn hồn.
Đúng thế.
Chúng tôi không cần phải đánh với anh ta làm gì.
Nếu trốn được――.
“VÔ DỤNG”
Louis gào lên bằng giọng nói không còn thuộc về con người.
Cánh cửa… không mở được.
“Là cuộn giấy phép vừa nãy”
Anh ta muốn giam cầm chúng tôi.
“NÀO… HÃY NGOAN NGOÃN CHỊU CHẾT ĐI”
“Còn lâu nhé!”
Claire-sama bắn ra một ngọn Thương Lửa.
Ngọn thương đâm vào Louis, nhưng――.
“MA THUẬT KHÔNG CÓ TÁC DỤNG ĐÂU”
Louis vẫn không hề bị xây xát
“Ra vậy…không chỉ Ma Thuật giải độc, hắn còn kháng được tất cả các loại ma thuật”
Đề cao cảnh giác, Misha bình tĩnh phân tích tình hình.
Nhắc mới nhớ, đúng là có chuyện đó thật.
“Vậy ra, tất cả những gì chúng ta vừa làm chỉ là vì mục đích làm suy yếu những người thiên về sát thương vật lý ư?”
“ĐẦU ÓC NHANH NHẠY ĐẤY”
Ngay từ đầu anh ta đã âm mưu tạo ra tình thế này.
Tuy sở hữu khả năng Ma Thuật cao ngất ngưỡng, nhưng chúng tôi lại chẳng hề có lấy một đòn tấn công vật lý.
Nếu không dùng được Ma Thuật thì bọn tôi chẳng khác gì ba con vịt cạn.
“Chúng ta phải làm gì đây…”
Claire-sama nói bằng giọng pha lẫn cay đắng.
Chúng tôi đã bị dồn vào đường cùng.