Mấy ngày đi đường, cuối cùng cỗ xe ngựa xa hoa nào đó đến đế đô Vân Quốc.
Tiểu Vũ vén màn xe lên lại nhìn ra ngoài, lọt vào trong tầm mắt là một mảnh phồn hoa náo nhiệt. Bị kích động nàngnhảy xuống xe ngựa,hít một hơi thật sâu.
Các mĩ nam! Ta đến đây !
Mở cái gói ra, lấy ra một mảnh vàng lá, Tiểu Vũ muốn thanh toán tiền xe. Nhưng nàngquay đầu lạikhông…
“A?Người a ?”
Cỗ xe nàngvừa mới ngồi qua, còn có lão đánh xetrên đường cùng nói chuyện phiếm thế nhưng toàn bộ đều không thấy !
Nàng dụi dụi mắt nhìn lại !Vẫn là không có….
Như thế nào? Nànglà gặp gỡ Bồ Tát sống hay là gặp gỡ thần tiên ?
Nhún vai,Tiểu Vũ không muốn phiền não nữa.Nói không chừng tiểu lão đầu kia nhìn thấy kinh thành nào nhiệt,cũng chạy đi chơi.Quên đi! Vẫn là đi làm chính sự trước !
Ừ! Mỗ Vũ gật gật đầu, liền đưatay túm một người qua đường.
“Tiểu ca nói ta nghe một việc. Tiểu quan quán nổi tiếng nhất nơi này là ở nơi nào?”
Tiểu Vũ hỏi lời nàythản nhiên vô tư không một chút do dự. Nhưng mỗ người qua đường đột nhiện bị nàngtúm trụ thì bày chén, biểu tình vốn nghi hoặc đãhoàn toàn biến thành kinh ngạc, những người khácsôi nổi đi qua cũng đủ loại ánh mắt khác nhau.
Lúc này, đúng lúc người nào đó ăn chơi trác tác xuất tướng.Vẻ mặt không có ý tốttiêu đến trước mặt Tiểu Vũ ,dáng vẻ lưu manh nói:”Cô nương thế nhưng lại muốn đến tiểu quan quán?”
Một tay Tiểu Vũ vẫn nhu cũ túm lấy ngườiqua đường vô tội nào đó, quay sang nhìn đầu heo ca đứng gần nàng ,gật đầu đáp: ”Đúng vậy a!Ngươi biết ở đâu sao?”
Đầu heo ca hắc hắc cười mỉa hai tiếng:”Đương nhiên biết !Chẳng qua không rõ cô nương đi vào trong đó là?....”
Tiểu Vũ đão cặp mắt trắng dã,khó chịu nói: ”Ngươi làm gì quản nhiều như vậy! Biết thì chỉ đường cho ta ,không muốn nói thì tránh qua một bên đi!"
Đầu heo ca bịchắn như vậy, sắc mặt có chút đỏ lên: ”Kia… mạo muội cho hỏi một chút quý danh của cô nương?”
Quý danh! Tiểu Vũ đảo tròn con mắt.Đúng rồi người cha của nàng họ gì ?A !Nhớ rồi !
“Nguyệt !Ta họ Nguyệt !Gọi Nguyệt Tiểu Vũ”.
Đầu heo ca hiểu rõ gật đầu một cái,xoay người chắp tay hành lễ: ”A!Thì ra chính là Nguyệt tiểu thư!”
Nghe vậy ,Tiểu Vũ nhướng mày!
“Xí !Ngươi mới là tiểu thư !Cả nhà ngươi đều là tiểu thư !”
……?
Đầu heo ca nháy mắt một cái có chút mê mang sau đó ánh mắt liền sáng ,trong lòng hiểu rõ .Cũng là !Nếu như là tiểu thư khuê các sẽ không có khả năng lộ liễu đi hỏi vị trí của Tiểu quan quán như vậy
Ba! Đầu heo ca đánh quạt giấy lộ ratươi cười tự cho là có thể mê đảo ngàn vạn cô gái.đi đến bên tai Tiểu Vũ nói: ”Nguyệt cô nương!Thật rangươi không cần nhất định phải đến cái gì tiểu quan quán! Nam nhân nơi đó đều trông không còn dùng được, nếu ngươi thật sự cần người nào đó, ta hoàn toàn có thể phục vụ cho ngươi” (=_=!!).
Tiểu Vũ nghiêng người xem sơ qua, nhìnvẻ mặt và nụ cười phóng túng, ăn chơi trác táng của đầu heo ca khóe mắt uống cong một đường cũng lộ ra tươi cười.
“Ha ha! Ngươi đây là tự đề cửmình?”
“Ý ngươi là sao?”
“….Ý tứ ngươi chính là ngươi cảm thấy mình tốt lắm, ta trực tiếp đi theo ngươi là được?”
“Ừ ,đúng vậy đúng vây !”
“Ha Ha…..”Mỗ Vũvô lực tươi cười.
“Ha Ha ….” Đầu heo ca nào đó vẫn phóng túng như cũ, lay động tươi cười.
“Cút! Xéo !”
“……”
Đoán chừnglà do bị cự tuyệt trước mặt mọi người, đầu heo ca mặtcó chút băn khoăn. Lúc này, mày nheo lại bắt đầu gây khó dễ.
‘Ta nói con quỷ nhỏ! Đừng có không biết tốt xấu!Biết bản công tử là ai không?”
Sắc mặt Tiểu Vũ biến đổi: ”Chẳng lẽ người chính là cầm thú mặt người trong truyền thuyết?”
“…..”
Sắc mặt đầu heo ca đỏ bừng hoàn toàn phát cáu. Đưa tay gọi hai vị chân chó phía sau, lớn tiếng nói: ”Hôm nay ngươi đồng ý thì đi theo ta,không muốn cũng phải đi theo ta!”
Nói hết lời này, hai chân đã xông đến chỗ Tiểu Vũ. Mỗ Vũ mới đến này, tuy rằng là gan không nhỏ, nhưng sao có thể nghĩ đầu heo ca như vậy lạikhông phong độ. Nhìn thấy hai chân chó đánh về phía nàng,thân thể vô ý thức co rụt lại, vẫy tay hô to:”Đừng đánh mặt”
Dân chúng vây xem nghe thấy một câu này, lúc này hỏi trời xanh không nói gì. Nhưng phần tiếp theophát sinh chuyện,lại làm cho bọn họ nháy mắt choáng váng .
Chỉ thấy hai tên chân chó kia lúc sắp sửa chạmtrán Tiểu Vũ ,nhưng lại bịđại lực song song đẩy ra, thân thể hung hăng bị đẩy về phía sau, một trái một phảingã xuống bên cạnh đầu heo.
Đầu heo ca thấy thế biến sắc, đưa tay run run chỉ vào Mỗ Vũ.
“Ngươi, ngươi ngươi ngươi ngươi! Yêu nữ !Ngươi biết yêu thuật?”
Đau đớn như trong tưởng tượng không kéo tới, Tiệu Vũ lại còn đang kinh ngạc. Nhưng nghe thấy đầu heo ca vưa nói một câu kia, theo bản năng liền phản bác:”Yêu quái muội ngươi! Cả nhà ngươi đều là yêu nữ!”
Nàng không rõ chuyện gì xảy ra nhưng dân chúng vây xem lại thấy rõ ràng. Bọ họ thấy lúc nãy Tiểu Vũ thân thể phát ra một trận vi mũi nhọn, cho nên mới đẩy đầu heo ca và hai vị hạ nhânđánh trở về.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều lùi về phía sau. Cũng chú ý tới cái nhìn náo nhiệt, bao gồm đầu heo ca ở bên trong. Chỉ làmột người qua đường vô tội kia vẫn bị Tiểu Vũ túm trong tay…
“Này!”.Tiểu Vũ quay đầu gọi hắn.
Vẻ mặt người qua đường sợ hãi, bịch một tiếngliền quỳ xuống trên mặt đất.
“Yêu nữ ,Ách…không đúng không đúng !Tiên nữ tha mạng !Tha mạng !Ta trên có già dưới có nhỏ,cả nhà chỉ có thể nhờ vào một mình ta nuôi sống !Ngài từ bi thả ta đi!”
Tiểu Vũ đảo cặp mắt trắng dã:”Ngươi kích động cái gì!Ta chĩ hỏi ngươi một vấn đề!”.
“Được! Ngài hỏi! Cứ việc hỏi! Nếu ta biết tất cả đều nói hết cho ngài!”
Tiểu Vũ vừa lòng gật đầu:”Tiểu quan quán nổi tiếng nhất đế đô này ở đâu?”
“…..”