Sau khi ăn xong, ba người đeo khẩu trang và đội mũ cùng đi ra ngoài. Thẩm Vọng Tân đi đến quầy lễ tân để tính tiền, Lương Ý Chu và Tô Tinh Dã đứng từ xa chờ anh, khi họ đang đợi thì đột nhiên anh ta nhận được điện thoại của trợ lý, “Anh, bên ngoài nhà hàng có rất nhiều paparazzi , anh bị chụp hình trước khi vào tiệm cơm rồi. "
“Chỉ có mình tôi thôi sao?” Lương Ý Chu bình tĩnh hỏi.
Tô Tinh Dã nghe thấy lời đó lập tức ngước nhìn anh ta.
"Vốn dĩ chỉ có anh, nhưng bây giờ thầy Thẩm đang tính tiền, chắc bị chụp luôn rồi."
Ngay khi trợ lý vừa nói xong, Lương Ý Chu nhìn thấy Thẩm Vọng Tân thanh toán xong liền đi về phía họ. Anh ta lập tức vươn tay nắm lấy cổ tay Tô Tinh Dã đi vào trong nhà hàng, cho đến khi tới chỗ an toàn anh ta mới dừng lại.
Mà Thẩm Vọng Tân đang đi về phía bọn họ thấy Lương Ý Chu kéo Tô Tinh Dã đi vào trong thì sửng sốt một giây. Sau đó, cảm giác nhạy bén của diễn viên trỗi dậy, Lương Ý Chu sẽ không vô duyên vô cớ làm như vậy, trừ khi là có paparazzi, nhịp bước của anh cũng không bị suy nghĩ ảnh hưởng, mà tiếp tục đi theo hướng đó cho đến khi bóng người hoàn toàn thoát khỏi tầm ngắm của ống kính, đúng lúc họp lại với hai người họ.
“Có paparazzi sao?” Anh hỏi.
Lương Ý Chu gật đầu, "Đúng vậy, lúc tôi đi vào đã bị chụp ảnh. Có vẻ như tôi đã bị một tay săn ảnh chầu chực rồi."
Sự thật quả như Lương Ý Chu nói, anh ta đúng là bị một tay paparazzi chầu chực. Nhưng Thẩm Vọng Tân bị chụp là chuyện ngoài ý muốn bởi vì anh vừa lúc ra ngoài tính tiền. Hai người họ, một bị chụp lúc vào tiệm cơm và người còn lại bị chụp lúc thanh toán, còn là cùng một nhà hàng nữa.
Thẩm Vọng Tân và Lương Ý Chu nhìn nhau một cách ăn ý, đôi bên đều hiểu ý nhau, dường như họ đều nghĩ đến việc ở chung một chỗ vì nếu tách ra thì ai cũng không thể giải thích rõ ràng được, vậy không bằng...
Thẩm Vọng Tân ôm vai Tô Tinh Dã, nhẹ giọng nói: "Chắc chỉ có anh và Ý Chu bị chụp thôi nên tụi anh sẽ cùng đi ra ngoài.Em ở trong đừng đi ra, chờ sau khi dẫn paparazzi đi anh sẽ quay lại đón em."
Tô Tinh Dã hiểu nên gật đầu, "Được rồi, em biết mà, em sẽ đợi anh ở đây."
Sau khi dặn dò cô, anh mới cùng Lương Ý Châu thoải mái đi về phía cửa tiệm cơm, hai người vừa đi vừa nói chuyện.
“Anh Thẩm, thật xin lỗi, hôm nay tôi đã liên lụy tới hai người.” Lương Ý Chu xin lỗi.
Thẩm Vọng Tân cười lắc đầu, "Không có gì, chuyện này không liên quan đến cậu."
Vì vậy, các tay săn ảnh đang ngồi xổm bên ngoài nhìn thấy hai nhân vật chính đi ra từ tiệm cơm, nháy mắt tất cả đều sợ ngây người. Họ vốn chầu chực vì vụ scandal của Lương Ý Chu, nào ngờ còn được mua một tặng một, họ không ngờ còn theo dõi được cả Thẩm Vọng Tân, người vừa đoạt giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất của Giải thưởng Bách Hoa mấy ngày trước, đây quả thực là niềm vui ngoài ý muốn mà, tùy tiện chọn một trong hai người để đưa tin cũng nóng bỏng tay, ai ngờ giờ được cả hai người. Xem tình trạng này thì hai người họ vừa hẹn nhau ăn cơm nhỉ?! Mẹ nó!!
Vì vậy paparazzi ngồi xổm ở bên ngoài nhìn thấy hai người vừa nói chuyện vui vẻ vừa đi ra từ tiệm cơm, hai người đứng ở cửa tiệm cơm nói chuyện phiếm, sau đó xe của Lương Ý Chu chạy tới, sau khi Lương Ý Châu lên xe, Thẩm Vọng Tân mới lên xe anh dừng cách đó không xa.
Để chạy về đón Tô Tinh Dã, Thẩm Vọng Tân phải phát huy tài lái xe chưa từng có, chỉ trong vòng chưa đầy nửa tiếng đã hất bay cánh săn ảnh.
Các tay săn ảnh bị bỏ lại phía sau không khỏi khiếp sợ, "Chết tiệt! Sao chạy liều mạng dữ vậy?!"
Khi chủ đề Thẩm Vọng Tân Lương Ý Chu lên hotsearch, phản ứng đầu tiên của Lượng Tân Tân và Thuyền Buồm Nhỏ là, “tới rồi tới rồi, lại bị antifan bôi đen nữa rồi”. Sau giải thưởng Bách Hoa, fan của hai người đã có linh cảm rồi, dù sao tuổi tác họ cũng không chênh lệch lắm và cũng đều đi lên bằng con đường lưu lượng, tuy sau này Thẩm Vọng Tân mới trở thành đỉnh lưu nhưng hiện giờ đã gây áp lực cho Lương Ý Chu khi đoạt giải Bách Hoa cho Nam diễn viên chính xuất sắc nhất khiến không ít anti fan ngo ngoe rục rịch, fanhai nhà cũng đã chuẩn bị tốt để phản dame rồi vậy mà khi họ xông vào hotsearch thì…
What? ? ! ! chúng ta là ai? chúng ta đang ở đâu? Chúng ta tới đây làm gì thế nhỉ? ?
Đừng nói fan hai nhà sợ ngây người mà quần chúng ăn dưa cũng sợ ngây người, vốn dĩ cứ tưởng đây là đại chiến trong giới fan, fan hâm mộ vì hai người mà mấy ngày nay chỉ cần chút gió thổi cỏ lay thì thần kinh liền căng thẳng tột độ, ai ngờ người ta mới quay đầu đi đã hẹn nhau đi ăn cơm ngay rồi. Hai người họ là đối thủ mà, sao tự dưng quan hệ lại tốt lên vậy, đau đầu quá!
Sau một thời gian hot search bùng nổ, Lương Ý Châu theo dõi Thẩm Vọng Tân trên Weibo rồi đăng bài tag anh vào.
Lương Ý Chu: Cùng ăn cơm với người anh trai mới quen. @Thẩm Vọng Tân (Anh, em theo dõi anh đấy, anh có thấy không?)
Thẩm Vọng Tân cũng nhanh chóng phản hồi, đầu tiên là theo dõi lại Lương Ý Chu, sau đó mới bình luận dưới bài Weibo của anh ta.
YLQSL-Thẩm Vọng Tân: Cùng em trai mới quen ăn bữa cơm (anh đã thấy rồi).
Tương tác giữa hai người họ trên Weibo khiến cư dân mạng cười như điên. Xin hỏi Lương đại soái ca, nếu muốn người ta theo dõi lại thì anh có thể nói rõ hơn mà? Mà Thẩm đại soái ca thẳng thắn thật, hơn nữa giọng điệu cưng chiều khó hiểu kia là cái quái gì vậy? ? Sao có cảm giác hai người như đang phát đường vậy??
Lần này paparazzi phơi bày hai người họ và anti fan không phải là đồng bọn của nhau mà hành động đi trước một bước này của họ cũng khiến cho các anti fan đã chuẩn bị bôi đen trước đó thất bại trong gang tấc. Vốn dĩ họ còn định mượn lễ trao giải Bách Hoa lần này để đổ thêm tiếng xấu cho hai người nhưng ai ngờ chưa kịp làm thì hai chính chủ đã đi ăn cơm chung rồi. Nghĩ đến chuyện năm ngoái, hai nhà còn chiến nhau oanh oanh liệt liệt vì chuyện tạp chí, quả nhiên fan lẫn idol của hai nhà đều là đồ bệnh tâm thần mà!
…
Bây giờ đã là tháng , hợp đồng của Thẩm Vọng Tân chính thức hết hạn vào ngày của tháng này, việc anh ấy sẽ chấm dứt hợp đồng với công ty là ván đã đóng thuyền. Vốn dĩ họđã chuẩn bị tinh thần là sẽ bận đến nỗi chân không chạm đất trong nửa tháng này nhưng sự yên tĩnh của công ty không khỏi để cho người khác hơi bất ngờ, có câu nói sẽ có một khoảng thời gian yên bình trước cơn bão táp, quả thật như vậy.
Hai năm trước, công ty đã mua IP một bộ phim truyền hình cung đình tên là 《 Phi Hành Vân 》, hiện tại họ đã có kế hoạch chuyển ra ngoài và đầu tư vào quay phim, mà nhân vật nam chính được chọn chính là Thẩm Vọng Tân còn các nhân vật khác trong phim đương nhiên đều là nghệ sĩ trong công ty bọn họ, rõ ràng là muốn trước khi anh đi sẽ nâng đỡ giúp nghệ sĩ cùng công ty mình.
IP: bản quyền
Đối với cách nâng đỡ gà nhà của công ty, Lôi Quân cũng không phản đối nhưng điều đó còn phụ thuộc vào việc nâng đỡ ai nữa. Anh ấy đã đọc kịch bản rồi, nhân vật nam chính ban đầu là một hoàng tử không được sủng ái, nói cho dễ nghe là không tranh không đoạt, còn nói khó nghe chính là chơi bời lêu lỏng và sau này hắn lên ngôi nhờ có sư phụ giúp đỡ. Toàn bộ phần sau của phim đậm chất chính kịch, cung đấu triều đấu, phi tần hậu cung lục đục với nhau, triều thần kẻ ngu người gạt, trước mặt sau lưng nam chính đều có kẻ địch.
Bất kể là vai phi tần hậu cung hay đại thần của triều đình đều là vai diễn xuất sắc, chỉ cần nắm không chặt một chút là sẽ bị nam nữ phụ lấn át ngay. Tất nhiên Lôi Quân tin tưởng tài diễn xuất của Thẩm Vọng Tân, nhưng một nhân vật có hình tượng như vậy khiến anh ấy lo lắng. Thật ra, “Cửu ngũ chí tôn” luôn là một nhân vật rất khó diễn giải trong giới bọn họ, đó còn là vai Hoàng đế với rất nhiều đối thủ là phái nữ.
Lôi Quân không muốn Thẩm Vọng Tân nhận kịch bản nên trong khoảng thời gian này anh ấy vẫn đang giằng co với công ty, nhưng thái độ của công ty rất cứng rắn.
"Không muốn thì cũng phải nhận kịch bản này! Chỉ cần một ngày cậu ta không hủy hợp đồng thì cậu ta vẫn là người của Nhạc Thượng chúng ta!" Lãnh đạo dừng lại vài giây, sau đó nói tiếp: "Hay là cậu không tin vào tài diễn xuất của Thẩm Vọng Tân? Cảm thấy cậu ta diễn không tốt vai này và sẽ bị những vai khác đè bẹp sao? "
Trong một lúc Lôi Quân không nói nên lời, cuối cùng cuộc đàm phán đã giải tán không vui sau tiếng đóng sầm cửa của Lôi Quân.Chuyện Lôi Quân bởi vì Thẩm Vọng Tân mà cãi nhau với sếp lớn đã nhanh chóng lan truyền khắp công ty. Trên thực tế, rất nhiều người trong công ty đều cảm thấy Lôi Quân làm như vậy thật sự không đáng, dù sao cũng còn chưa tới nửa tháng thì Thẩm Vọng Tân sẽ chấm dứt hợp đồng với họ, sau này sẽ không còn là nghệ sĩ của công ty nữa, nhưng anh ấy thì không giống vậy, Thẩm Vọng Tân đi rồi anh ấy vẫn phải tiếp tục làm việc cho công ty, nếu như thật là vì chuyện Thầm Vọng Tân mà xích mích với công ty thì cũng thật là không đáng.
Bên này Lôi Quân vội vã đến công ty, đứng ở chỗ bồn hoa của công ty bình tĩnh lại một lúc lâu mới gọi cho Thẩm Vọng Tân.
Khi Thẩm Vọng Tân nghe tin này cũng không thấy bất ngờ mấy vì anh đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi. Nếu như anh nghĩ không sai thì trước khi công ty để anh nhận《 Chiến Dịch Số Hai 》, thì cũng đã quyết ý định lần này rồi. Anh cũng đã tìm hiểu về kịch bản của 《 Phi Hành Vân 》 trước đó, có lẽ từ tận đáy lòng mình, đây quả thực là một vai rất thử thách, diễn tốt thì mọi người đều vui mừng, còn diễn không tốt thì sẽ bị netizen cười nhạo.
"Anh Lôi, quên đi, anh nói cho công ty biết, em sẽ nhận bộ phim này."
"Vọng Tân, tôi cảm thấy chúng ta còn có thể tranh thủ…”
"Không cần tranh thủ đâu. Anh, không lẽ anh không có lòng tin với em sao?"
“Đương nhiên là không rồi.” Lôi Quân lập tức phủ nhận, đối với kỹ năng diễn xuất của Thẩm Vọng Tân anh ấy rất tự tin, chẳng qua anh ấy cảm thấy lúc này không cần phải mạo hiểm.
"Vậy thì sao lại không nhận chứ. Nếu là như vậy thì anh cũng đừng lo lắng cho em nữa. Còn nữa, anh nói với công ty rằng em cảm thấy hai nhân vật Triệu Nhược Phong và Phủ Liễu rất phù hợp với Minh Dụ và Tiểu Hi."
Lôi Quân nhất thời không nói nên lời, đến lúc này mà anh còn nghĩ cho anh ấy, "Vọng Tân..."
Thẩm Vọng Tân cười nói: "Dù sao họ cũng là đồng nghiệp chung công ty, vậy thì nâng đỡ ai mà chẳng phải là nâng đỡ chứ. Nếu nâng đỡ nghệ sĩ dưới tay người đại diện khác thì chi bằng nâng đỡ nghệ sĩ thuộc quản lý của người đại diệnmình. Anh cứ xem như em đang giúp họ một việc cuối cùng với thân phận đàn anh đi.”
Sau khi cúp điện thoại, Tô Tinh Dã tiến tới ôm lấy anh từ phía sau, "Anh đã hứa sẽ nhận Phi Hành Vân sao?"
Thẩm Vọng Tân quay lại, ôm cô vào lòng, "Ừ, anh đồng ý rồi."
Tô Tinh Dã khẽ cụp mắt xuống, không nói gì.
Thẩm Vọng Tân nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cô, "Thực ra, Phi Hành Vân cũng không tệ lắm, đối với anh mà nói cũng là một thử thách, vậy cũng tốt mà."
“Vậy chẳng bao lâu nữa anh phải vào đoàn sao?”
"Ừ, nếu không ngoài dự tính thì cuối tháng tám chắc chắn sẽ vào đoàn."
Về lý do tại sao Thẩm Vọng Tân đồng ý thì thứ nhất là anh thực sự không muốn giằng co với công ty nữa, coi như là một chuyện cuối cùng anh làm cho công ty, còn thứ hai là thành thật mà nói thì như anh đã nói, Tống Ngọc là một vai diễn rất thử thách và anh sẵn sàng chấp nhận thử thách này.
...