Hắn nói xong rồi im lặng chờ Vu Duy Thiển phản ứng, đồng hồ cổ xưa treo trên tường đang kêu tích tắc, tiếng chuông vang lên khi Vu Duy Thiển cười lạnh một chút, “Chuyện mà ngươi biết quả thật không ít.”
“Quả nhiên đúng là như thế.” Senzou bỗng nhiên trở nên trầm tĩnh, hắn thì thào tự nói, “Chúng nó làm cho ngươi bất tử nhưng ngươi phải gánh vác lực lượng đó, chức trách chính là làm cho Vu trở lại trên đời, mà Vu không phải là ma thuật linh tinh này nọ, nó chính là gia tộc Vu từ năm xưa của các ngươi…..”
“Ngươi nói quá nhiều rồi.” Vu Duy Thiển đứng dậy.
“Không ngờ đến đây làm khách mà còn bị thẩm vấn.” Hắn nở nụ cười mà nhìn Senzou, nhưng tận cùng trong đáy mắt lại là một sự lạnh lẽo đến cực điểm, hắn hất cằm về phía cửa cái, “Nếu hiện tại ta muốn rời đi thì có lẽ sẽ không bị ngăn cản chứ?”
Senzou nghe ra sự đùa cợt trong lời nói của hắn, bỗng nhiên cảm thấy vô cùng áy náy, “Thật xin lỗi, ta chỉ muốn thể hiện chuyện này có liên quan đến ta chứ không có ý giam lỏng ngươi, chuyện này ta cam đoan không có người thứ hai biết đến, nhưng xin ngươi hãy nhớ lại một chút, ngươi có ấn tượng với dòng họ Korudo Supuringu hay không?”
“Đây là dòng họ bên nhà mẹ của ta, nghe nói từ rất nhiều năm trước là một gia tộc có am hiểu về thuật Âm Dương, đương nhiên hiện tại đã sa sút. Triều đại của hoàng đế Trung Quốc vào lúc ấy là thời nhà Thanh, mà gia tộc bên phía nhà mẹ của ta có một chút sâu xa với gia tộc Vu mà triều đình Trung Quốc bí mật mượn sức, nhưng sau đó lại nghe nói năm ấy xảy ra thiên tai, bởi vì gia tộc Vu không kịp nhìn ra dị trạng từ hiện tượng thiên văn để báo với hoàng đế, vì vậy đã rước lấy họa sát sinh.”
Vu Duy Thiển không trả lời, không phủ nhận cũng không thừa nhận, Senzou lộ ra biểu tình đáng tiếc.
“Gia tộc Vu bởi vì như vậy mà bị xóa sổ trong lịch sử, nhưng lực lượng của bọn họ ắt hẳn vẫn chưa hoàn toàn bị hủy diệt, có người vẫn còn sống trên đời này, đây là ta được mẹ kể lại, gia tộc Korudo Supuringu cũng có bí mật của gia tộc Korudo Supuringu, có một loại pháp thuật bí mật tựa hồ là rất quan trọng, phàm là người của gia tộc Korudo Supuringu đều phải học tập, nghe nói sẽ kết hợp với một lực lượng nào đó thành cùng một nhịp thở….”(cái tên đọc muốn lẹo lưỡi)
Lúc này không đợi Vu Duy Thiển cắt lời, Senzou tự mình dừng lại, trong mắt chứa đựng một loại cảm khái, “Wirth, ngươi vẫn luôn hiểu lầm dụng ý mà ta tiếp cận ngươi, đương nhiên ta không phủ nhận ta có hảo cảm đối với ngươi nhưng ta chỉ muốn giải mã câu đố mà gia tộc bên phía nhà mẹ của ta lưu lại.”
“Pháp thuật bí mật mà ngươi nói là cái gì?” Vu Duy Thiển chỉ cảm thấy hứng thú đối với những lời này, đây là lần đầu tiên hắn thật sự quan sát Senzou, người nọ thoạt nhìn là một thương nhân có khả năng, ngoại trừ diện mạo giống như diễn viên thì không thể nhìn ra có điểm gì khác thường.
“Ngươi không phủ nhận, chứng tỏ việc này đều là sự thật, kể cả chuyện trước kia ta bị buộc phải học thứ gì đó, tất cả đều là vì chờ đợi sự xuất hiện của ngươi, nó có ích cho ngươi.” Senzou hứng thú sờ cằm của mình, ánh mắt cô đọng hơi hơi lóe lên, “Wirth, ta có thể nói người đã làm cho ta rất cao hứng chính là ngươi hay không?”
Vu Duy Thiển không cảm thấy thoải mái đối với ý tứ mà Senzou để lộ ra trong lời nói của mình. Đây là lần đầu tiên trong nhiều năm qua hắn gặp được một người có liên quan đến lực lượng mà hắn phải gánh chịu trên lưng, hắn không xác định đây là chuyện tốt hay là xấu.
“Ta không có ý gì khác, ta chỉ muốn khi ngươi cần giúp đỡ thì ta có thể hỗ trợ ngươi.” Là một thương nhân khôn khéo, Senzou có thể dễ dàng đoán ra tâm tình hiện tại của Vu Duy Thiển, hắn không hề quên người mà hắn đang đối mặt là ai.
Hắn biết Vu Duy Thiển khó có thể lấy lòng, tiến lên một bước, Senzou tỏ ra lễ phép và cẩn trọng, “Lúc đầu ta còn nghĩ rằng một người đã trải qua tang thương sẽ không bao giờ còn tình cảm, tất cả cảm xúc đều đã chết lặng, không ngờ ngươi lại là người như vậy, ngươi làm cho ta có cảm giác……rất đặc biệt.”
Hắn không lập tức nói đến việc sẽ giúp Vu Duy Thiển như thế nào, sắc mặt tươi cười làm cho người ta cảm thấy thân thiết, “Giữa chúng ta có một mối liên hệ, từ lần đầu tiên nhìn thấy ngươi ở tiệc rượu thì cảm giác của ta vào lúc đó đã rất kỳ diệu, nhưng bất ngờ là ngươi lại đi cùng với Lê Khải Liệt. Thậm chí không bận tâm đến dòng máu bị nguyền rủa, ngươi ắt hẳn biết rất rõ mục đích mà lực lượng đó tồn tại cũng không phải chỉ vì mang đến bất tử cho ngươi–”
“Ngươi nói những lời vô nghĩa xong rồi chứ? Ta chỉ muốn hỏi ngươi, mục đích chính của ngươi là gì?” Đường nét tinh tế trên khuôn mặt không hề thay đổi, ánh mắt thẳng tắp mang đến cảm giác lạnh lùng mà lại xa cách.
Vu Duy Thiển nhớ đến gia tộc Korudo Supuringu theo lời của Senzou, lúc này quả thật có quan hệ sâu xa với gia tộc của hắn, Âm Dương và thuật số có rất nhiều điểm tương tự và liên hệ, lúc ấy bọn họ thường xuyên qua lại thư từ với gia tộc Korudo Supuringu tại Nhật Bản để trao đổi thuật và đạo, lúc đó hoàng đế của hai nước đều biết và cũng ngầm đồng ý với việc trao đổi này.
Trên thư không hiển thị chữ viết mà lại sử dụng các loại ký hiệu tính toán và sắp xếp đủ loại trận pháp, mỗi lần nhận được thư của đối phương đều là ngày trọng đại của gia tộc Vu, ắt hẳn bên phía gia tộc Korudo Supuringu cũng giống như vậy.
Dòng họ Korudo Supuringu đã quá cổ xưa trong trí nhớ lâu dài của hắn, cũng giống như hồi ức xa xôi từ khi hắn vừa được sinh ra đời, nhưng bây giờ lại trở nên sống động như trước kia.
Cuộc đời bể dâu biết đâu mà lần, đến hôm nay có nói ra chuyện này thì e rằng cũng không còn ai tin tưởng.
“Ta chỉ muốn nói với ngươi, gia tộc Vu nghĩ ra được bùa phép Thiên hồn hợp nhất, thì cũng có cách để khống chế.” Lời nói của Senzou giống như một viên đá được ném xuống hồ, nhìn gợn sóng chậm rãi khuếch tán trên khuôn mặt lạnh lùng của Vu Duy Thiển.
Thiên hồn hợp nhất là cùng đường bí lối, là cách thức duy nhất để bảo tồn huyết mạch cuối cùng, nếu không phải đi vào ngõ cụt thì tuyệt đối sẽ không dùng đến cách này, đem hồn phách của một ngàn người hợp nhất, một ngàn oan hồn nhồi nhét vào trên thân của một người, làm cho người này thay thế một ngàn người còn lại mà sống sót, nhưng người này phải chịu đựng nỗi khổ của một ngàn người kia, lưng đeo nỗi đau của cả ngàn người.
Người này chính là Vu Duy Thiển.
“Thiên hồn hợp nhất giúp cho ngươi có thể bất tử, đó là kết quả mà gia tộc Vu đem tất cả năng lực dồn vào trên thân của một người, nhưng thời gian lâu dài sẽ khiến những hồn phách này lãng quên quá khứ, dần dần sẽ trở thành ác quỷ, ngươi không thể khống chế được thiên hồn, lực lượng này tuy rằng không công kích đối với thân thể của người mà nó ký sinh, nhưng nó sẽ có địch ý với tất cả các sinh vật khác.”
Senzou dựa vào một giàn hoa được chạm trỗ tỉ mỉ, tự thuật lại chuyện mà hắn đã từng được nghe kể, ánh mắt nhìn Vu Duy Thiển càng trở nên dịu dàng, “Thiếu chút nữa Lê Khải Liệt đã bị tấn công, vì vậy làm cho lực lượng trong máu của hắn bị đột biến, ngươi e sợ sẽ có ngày làm hại hắn cho nên mới rời hắn mà đi, ta nói không sai chứ?”
Đứng thẳng trước mặt người đàn ông thần bí mà nhếch môi, Vu Duy Thiển không trả lời, Senzou có thể nhìn thấy nỗi đau ẩn chứa bên trong biểu tình cứng đờ của đối phương, trong lòng cũng nhẹ nhàng lướt qua một chút đau đớn, hắn thở dài, “Nhắc đến hắn thì ngươi liền lộ ra vẻ mặt này, Wirth, ngươi còn si tình hơn ta đã tưởng….Đã sống mấy trăm năm mà ngươi vẫn còn có thể yêu người khác hay sao?” Nghe Senzou lẩm bẩm, Vu Duy Thiển nâng mắt liếc nhìn vẻ mặt tiếc nuối của hắn.
“Ngươi muốn nhận được cái gì từ ta?” Hắn không muốn nói về Lê Khải Liệt với Senzou, càng không có hứng thú đối với sự tiếc nuối của người này.
“Ta đã nói rồi, ta chỉ muốn giúp ngươi khi ngươi cần ta hỗ trợ.” Senzou lấy ngón tay nâng lên đoạn dây leo rơi xuống từ chậu hoa, nhẹ nhàng vuốt ve đóa hoa trắng muốt, “Hiện tại có lẽ đây chính là thời điểm mà ngươi cần ta.”
Vu Duy Thiển quả thật có một chút bất ngờ, Senzou biết còn nhiều hơn hắn đã nghĩ, thậm chí còn biết cả chuyện mà hắn không biết, “Gia tộc Kudoro nghĩ ra phương pháp gì để phá giải?”
“Gia tộc Vu bị hoàng đế hạ lệnh tru sát, lúc ấy sau khi nghe được tin tức kia thì tất cả mọi người đều bị chấn động, nhưng gia tộc Korudo Supuringu cũng không hoàn toàn được tự do, chỉ có thể dốc sức tìm cách phá giải, sau đó truyền xuống một loại pháp thuật bí mật.” Senzou không hề cố chấp đối với vấn đề về Lê Khải Liệt.
Nhìn tách hồng trà vẫn chưa được Vu Duy Thiển chạm đến, hắn đi qua rồi bưng lên, chậm rãi nhấm nháp hương trà đã nguội lạnh, “Chỉ cần tiến hành một nghi thức làm cho máu của chúng ta hòa tan, lực lượng kết hợp, ta có thể giúp ngươi trấn an thiên hồn, chỉ cần chúng ta phối hợp tốt thì nó sẽ không tạo thành tổn thương đối với người khác.”
Nói cách khác, nếu thiên hồn là lưỡi dao thì pháp thuật bí mật mà Senzou có được chính là vỏ dao.
Vu Duy Thiển nghe xong lời của Senzou, hắn đứng tại chỗ, nhìn không ra có vẻ khiếp sợ hay là vui sướng, hắn chỉ trầm mặc không nói, xoay người đi đến cửa sổ rồi kéo ra rèm che màu trắng, sắc trời vẫn âm trầm như cũ, không nhìn thấy ánh mặt trời.
Ba ngày sau một chiếc phi cơ đúng hạn cất cánh, bay về New York.
Hành khách trên phi cơ bao gồm siêu sao nhạc rock, đạo diễn nổi tiếng, các thành viên ban nhạc cùng các nhân viên khác. Lê Khải Liệt đeo kính mát, không nói một câu nào. Ánh mắt của Owen cố định ngoài cửa sổ, nhìn tầng mây lướt qua tầm mắt, đầu óc luôn trong trạng thái xuất thần.
Hành trình Luân Đôn thật nhanh, nhanh đến mức khiến người ta tưởng rằng đang nằm mơ, nháy mắt liền trôi qua, đủ mọi chuyện liên tiếp xảy ra khiến mọi người đều cảm thấy mệt mỏi, không ai nhiều lời trên phi cơ, chỉ có một người khác với tất cả, nàng đang tút tát trang điểm lại một chút, ký tên theo yêu cầu của tiếp viên hàng không, còn gọi thêm một ly cà phê.
“Có người tuy rằng thân ở trên máy bay mà tâm tư không biết ở nơi nào, có lẽ vẫn còn ở Luân Đôn.” Dùng ngữ điệu trêu chọc mà nói như vậy, Lena liếc mắt nhìn hàng ghế song song với mình, đồng thời cũng có hai người liếc mắt nhìn nàng.
“Đúng thì thế nào?” Lê Khải Liệt thừa nhận rất thẳng thắn, liếc mắt cười lạnh một tiếng, “Lena, đã quay MV xong rồi, không có ai mời ngươi lên đây.”
Tâm tình của hắn không tốt, Lena có thể hiểu rõ, Owen nhìn nàng một cái, nghe được lời đối thoại, phát hiện nàng đang nói đến Lê Khải Liệt, vì vậy tiếp tục im lặng mà quay đầu đi.
“Không có ai mời thì ta không thể tự mình lên đây hay sao? Ta đã nói với công ty để cho ta đến New York quảng bá, dựa hơi MV của Miracle Leo, không thể lãng phí cơ hội hợp tác lần này, ngươi nói có phải hay không? Hơn nữa nghe nói ngươi chuẩn bị tổ chức hòa nhạc, ta làm khách quý thì chẳng phải là cách quảng bá tốt nhất hay sao.” Trừng mắt nhìn Lê Khải Liệt, sau đó Lena quay tới quay lui nhưng vẫn không tìm được người mà nàng muốn tìm.
“Đặc vụ Reid quay về Mỹ từ khi nào?” Nàng không hề che giấu hứng thú của mình đối với Reid.
Reid và Lena gặp nhau được mấy lần? Owen lặng lẽ thở dài, cũng có người muốn giữ hắn nhưng lại không thể giữ hắn cho đến phút cuối, người kia quả thật còn không bằng phụ nữ.
Ngay khi mọi người đều mang theo tâm tư khác nhau thì phi cơ đã đáp xuống sân bay New York.
Một người sở dĩ được xem là siêu sao là bởi vì hắn khác với các ngôi sao bình thường. Biểu hiện của siêu sao ở chỗ, khi Lê Khải Liệt yêu cầu tổ chức buổi hòa nhạc, cho dù có bao nhiêu người phản đối, chỉ cần hắn muốn thì vẫn có thể làm được.
Khi quay về thì thiếu mất Vu Duy Thiển, có thêm Lena, Lê Khải Liệt lại một lần nữa trở về trạng thái độc thân, các thành viên trong ban nhạc hoàn toàn thấy rõ sự biến hóa này, tuy rằng không hiểu được nguyên nhân mà Vu Duy Thiển rời đi, nhưng bọn họ vô cùng lo lắng và quan tâm. Mà đồng thời, khi giới truyền thông phát hiện bọn họ quay về đã thiếu mất người bạn thần bí thì ngay lập tức các tin đồn lại được dịp rộ lên.
Di chứng mà Sharon Swift tạo thành vẫn còn đang tiếp tục, Delin Bowie chờ bọn họ đã lâu. Khi bọn họ quay lại New York thì lập tức nghênh đón một trận đại chiến của dư luận, nhưng cho dù trong tình huống như vậy thì Lê Khải Liệt vẫn kiên trì với yêu cầu của mình – buổi hòa nhạc phải được bắt đầu trong vòng nửa tháng.
Tuy nhiên trong lúc chuẩn bị thì lại xảy ra một chuyện tồi tệ.
—————
P/S: con sam đang trong trạng thái điên cuồng:>, đứng gần nó là có ngày vào viện để gắp miễn chai