Thức giấc sau một giấc ngủ sâu, đầu tôi cảm thấy hơi có chút lâng lâng.
Với sự uể oải đó, tôi thu mình co tròn lại như thai nhi và cố gắng nhắm mắt lại, xuôi theo ham muốn tiếp tục giấc ngủ.
Đột nhiên, có tiếng mở cửa.
-Chào buổi sáng Vine-sama….Trời đã sáng rồi đó anh~
Đôi vai tôi hơi run lên vì giọng nói nhẹ nhàng và ngọt ngào của Raksal kề sát bên tai.
Một mùi thơm đặc trưng của bột lúa mì và bơ được nướng hoàn hảo thoang thoảng bay tới khiến đầu óc tôi dần tỉnh táo hơn.
Cố gắng ngồi dậy, tôi quay về hướng vừa nghe thấy tiếng Raksal.
-Oáp….chào buổi sáng, Raksal.
-Oh, anh dậy rồi sao Vine-sama. Ufufu, gương mặt khi ngủ của anh thật là dễ thương, nhưng kể cả khi đang ngái ngủ thế này cũng rất thú vị~
Vừa mở được mắt ra, tôi đã thấy nụ cười cùng giọng nói vui vẻ của Raksal.
-Em không giấu sừng sao? Không sợ thân phận bị lộ sao?
Tôi hỏi khi chợt để ý thấy cặp sừng trên thái dương của cô nàng.
-Eh….Anh nói gì thế? GIờ Vine-sama đã là Vua của đất nước này, thế thì tội gì em phải che giấu thân phận của mình chứ.
Raksal trả lời và mỉm cười như đang vô cùng hạnh phúc.
….ờ…vua của đất nước này…?
-A…Ah….phải rồi nhỉ…
Nâng được hoàn toàn mí mắt lên, tôi cũng vừa trở nên thực sự tỉnh táo.
Nhìn một lượt quanh, tôi có thể nhận ra đó là một phòng ngủ rất rộng rãi, và nơi tôi đang nằm đây là một chiếc giường cỡ siêu lớn được trang trí và thiết kế vô cùng sang trọng.
Raksal đang đứng ngay bên cạnh tôi ở một đầu giường với một chiếc đĩa sứ trắng trên khay bạc trong tay.
Bên trong chiếc đĩa là một loại bánh tỏa ra mùi rất thơm, nó có lẽ chính là nguồn gốc của mùi thơm mà tôi ngửi thấy.
Nhưng còn có một thứ khác cuốn hút hơn mùi thơm ấy.
-Raksal…sao em lại ăn mặc thế kia?
Raksal đang mặc một chiếc tạp dề đáng yêu với những diềm xếp xung quanh trên cơ thể đầy đặn đang hoàn toàn khỏa thân bên dưới của mình.Nghe tôi hỏi, Raksal hơi đỏ mặt và mỉm cười.
-Em nghĩ là Vine-sama sẽ thích nó….nhìn có được không ạ?
-Ừm…đẹp lắm.
Tôi trả lời thật thà, nó khiến Raksal nhảy lên vì vui sướng.
-Em vui lắm….đêm qua Vine-sama đã cho em rất nhiều tình yêu, vì thế em muốn báo đáp lại một chút…
Nghe đến đó, tôi mới nhớ ra vì sao mình lại nằm đây…
Cũng đã được vài ngày trôi qua kể từ khi tôi ngồi lên chiếc ngai vàng của đất nước này, và cũng từng đó đêm Raksal mò sang phòng tôi rồi tấn công vô cùng quyết liệt.
Dù suốt mấy ngày qua đêm nào cũng quần nhau tới gần sáng, nhưng khi nhìn thấy Raksal trong bộ đồ khêu gợi này và nhớ lại những chuyện đêm qua, ham muốn của tôi lại tăng lên đột ngột.
-Raksal…tới đây nào.
-Eh? Vine-sama…có gì sao ạ? Eh……Kyu~
Kéo Raksal lại gần, tôi luồn tay qua vòng eo nhỏ bé và mềm mại kia để kéo cô nàng vào lòng.
Vội vàng đặt cái khay xuống bên cạnh mà không chút chống cự lại hành động của tôi, nhưng Raksal vẫn ngước lên hỏi.
-Um…Vine-sama…còn bữa sáng….
-Anh sẽ ăn em thay cho nó, được không?
Dùng hai tay, tôi lật nhẹ phần vải tạp dề hai bên ngực để lộ ra bộ ngực trần trụi trắng muốt.
Ngay lập tức, mặt tôi úp vào đó và bắt đầu tấn công hai cái núm màu anh đào nhô lên bằng miệng.
-Hya….Vine-sama….đột nhiên làm vậy….ah….
Bị tấn công bất ngờ, Raksal khẽ rên lên một tiếng, nhưng không hề có chút ý định chống cự nào mà còn vòng tay qua ôm lấy đầu tôi như mời gọi.
Được đà, tôi tiếp mút mạnh hơn nữa, khiến cô nàng căng người lên.
-Wwaa…..đừng mà…không phải chỗ đ…..
-Hm…Raksal này, em chưa có sữa sao?
-Eh? Um….chưa ạ….nhưng nếu em có thai thì chắc là sẽ …hya~
Không cho câu trả lời kia hoàn tất, tôi đưa cả hai tay lên xoa nắn bộ ngực kia.
-Hya….làm thế này….mạnh bạo quá…nếu anh cứ tiếp tục…em sẽ….ra mất…hya….
Bóp nhẹ phần bầu ngực căng tròn, tôi khẽ xoa nắn kết hợp với đá lưỡi vào cả hai núm vú khiến Raksal chỉ biết cong người mà rên.
-A….ahh……Vine-sama…không….
-Thế này liệu có ra được sữa không nhỉ?
-Muha….a….a……ngực của em….ahhh…không…không…..
Nhận thấy Raksal đã sắp lên đỉnh, tôi bắt đầu chuyển sang cà nhẹ răng vào núm vú.
Chỉ vài giây sau, cơ thể trong vòng tay tôi bắt đầu run lẩy bẩy.
-Fuaaaa….a…….a.a..aa….
Raksal lên đỉnh bằng một tiếng hét nóng bỏng và ngọt ngào.
Dâm thủy đã trào ra từ lúc nào, chảy dọc xuống theo khe đùi và khiến tấm ga ướt đẫm.
Mặc dù không thể thấy trực tiếp nơi mà chúng trào ra, nhưng tôi vẫn dễ dàng đoán được Raksal đã ướt lắm rồi.
Thấy tôi nhìn chằm chằm xuống dưới, Raksal ngửa mặt lên, nhìn tôi bằng ánh mắt cầu xin như một chú cún con và giọng hơn run.
-Haa….haaa…Vine-sama…làm ơn…cho em… ở đây nữa….
Nói xong, cô nàng tự đưa tay lật phần tạp dề bên dưới lên.
*Cốc cốc cốc*
-Chào buổi sáng.
Giật nảy mình bởi tiếng gõ cửa, Raksal vội kéo lại tạp dề và lăn sang bên cạnh.
Chưa cho tôi hồi âm lại, cánh cửa đã mở tung ra với Zerus và Tamara ở đó.
-Vine….anh còn tính ngủ tới bao giờ nữa hả? Đây là một nhiệm vụ vô cùng quan trọng đó. Đừng có lười biếng.
-Vine-kun. Cô đã hỏi Zerus-chan về những gì đã xảy ra. Có phải em đã trở thành Vua của Northmore đúng không?
Cả hai cùng tới một lúc, nhưng có vẻ không vì cùng một chuyện.
Zerus đảo mắt xung quanh và phát hiện Raksal đang nằm cạnh tôi.
-Hừm…Raksal, Vine lại mới tấn công nữa à? Tên này, anh ta giống như một con thú vậy. Ít ra hai người cũng phải biết kiềm chế một chút để đề phòng bị tấn công chứ?
-Cô mới gọi tôi là con thú đấy à?
Đương nhiên là Zerus cũng chưa biết chuyện tôi và Raksal đã đi tới chỗ nào.
Nếu cô nàng, người yêu quý Raksal mà biết sự thật, chắc là sẽ bị sốc lắm đây. Vì thế mà tôi cũng bảo Raksal cố gắng giữ bí mật.
Tôi quay sang Tamara.
-Tamara-san, thể trạng cô sao rồi?
Suốt thời gian sau vụ lộn xộn trong lâu đài, Tamara đã bị sốt rất cao và cứ thế ngủ li bì.
Mới đêm qua, tôi nghe nói rằng cô ấy đã hạ nhiệt.
-Um…cô không sao hết. Mà không phải vậy…..
Hít thật sâu như để trấn tĩnh lại, Tamara nhìn thẳng vào tôi.
-Hãy trả lời câu hỏi của cô trước, Vine-kun. Có thật là em đã cướp ngôi vua của Vương quốc này không?
-Phải đó.
-Eh??? Tại sao chứ????
Tamara như không tin vào tai mình, ôm lấy đầu và hét lên.
-Cô đã nghe nói rằng nơi này đang gặp phải tình huống khẩn cấp, nhưng đến mức chúng ta tới đây và em cướp luôn ngôi vua nơi này thì thật là quá đáng. Tại sao em lại làm vậy? Cô phải ăn nói sao với Domina và những học viên của trường đây???
-Họ tạm thời đã là quá khứ rồi mà. Cô cũng sẽ được ghi danh trong sử sách như là một trong những kẻ đã tiến hành cuộc đảo chính này.
-Cô không thể nào vui được với cái thành tích đó!!! Vine-kun là đồ ngốc….đồ ngốc….
Tamara vừa lao vào đánh thùm thụp vào ngực tôi vừa khóc. Tuy nhiên vì chỉ số của cô nàng quá thấp nên tôi còn chẳng thấy đau tí nào. Đánh chán rồi cô nàng lại bỏ chạy vụt đi.
Trong lúc đó, Zerus lại gần với một nụ cười nguy hiểm hơn.
-Vine, bỏ qua chuyện đó, chúng ta còn có một chuyện đáng lo hơn đây.
-Chuyện gì?
-Tại sao Vương quốc này lại đổ tội cho Quỷ vương vì tình cảnh hiện tại?
Nói rồi Zerus rút ra một mảnh giấy và trải xuống.
Đó chính là bức chân dung Zerus mà Cựu quốc vương đã xác định chính là kẻ gây ra trận bão tuyết.
-Tất nhiên, tôi hiểu chuyện này không phải do cô gây ra. Hẳn là phải có kẻ nào đó đã tung tin đồn này để hưởng lợi từ nó.
-Nhưng đó có thể là ai?
-Ừm…một ai đó có ác cảm với Quỷ tộc chăng? Hoặc là đang muốn mượn tay vương quốc này tìm ra nơi ở của Cô ?
-Có thể anh nói đúng. Gần đây, ta đã không còn liên lạc được với những con quỷ ở phương Bắc này nữa…
Nghe Zerus nói với vẻ mặt nghiêm trọng, tôi cũng đoán đây không phải chuyện đơn giản.
-Nhưng biết đâu chuyện mất liên lạc chỉ là do đám quỷ đó đang ngủ đông chống lạnh ở đâu đó thì sao?
-Có vẻ anh không biết, nhưng Quỷ ở phương Bắc này có khả năng chịu lạnh tốt hơn rất nhiều. Dù là bão tuyết lớn cỡ nào, chúng vẫn có thể hoạt động bình thường.
-Vậy ý cô là….
-Ừm…dù chưa chắc lắm, nhưng có thứ gì đó bất thường đang xảy ra. Ta sẽ nói với anh sau khi có thêm manh mối.
-Hm? Cô tự tìm manh mối sao? Tôi không giúp được gì sao?
Tôi cứ nghĩ Zerus đến đây để nhờ tôi giúp chuyện đó chứ.
Nhưng giống như bị chạm vào lòng tự ái, cô nàng quay lại tôi với vẻ mặt giận dữ.
-Điều đó là đương nhiên rồi. Anh không phải là Quỷ vương Zerus. Đây là vấn đề của ta, ta sẽ tự giải quyết được mà không cần anh giúp.
-Nhưng không phải cô cũng là nô lệ của tôi sao?
-Chỉ có mình anh nghĩ vậy thôi, ta chưa bao giờ thừa nhận việc đó. Đừng có mà hiểu lầm.
Tôi chỉ biết nhún vai trước mấy lời của Zerus.
-Thật là một cô gái dễ thương…dù sao thì, tôi nghĩ chuyện này sẽ đơn giản hơn nếu có tôi giúp đó. Cô nên thành thật hơn.
Nói xong câu đó, tôi chợt cảm thấy tay mình bị kéo nhẹ. Raksal bên cạnh nhìn tôi chằm chằm như muốn nói gì đó.
-Sao thế Raksal?
Nghe tôi hỏi, Raksal lại chỉ lắc đầu nhẹ.
-K…không có gì ạ…
-Ừm.
-Em muốn….
Raksal lại đưa tay kéo chiếc tạp dề lên và thở dốc như mời gọi tôi.
Có vẻ sự hưng phấn của Raksal không hề suy giảm dù bị chen ngang.
Trong lúc đang định đè cô nàng xuống mà “thể dục buổi sáng” thì vị khách tiếp theo đã tới ngay khi Raksal và Tamara rời đi.
-Thưa đức vua Vine. Chúc ngài một ngày tốt lành.
Người đang dập đầu trước mắt tôi là Cựu quốc vương của Nothmore, Gaspar.