Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục

chương 95: ban thưởng. summer tiber

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Bái kiến Quốc Vương Bệ Hạ.

Quốc Vương của Vương Quốc White Wing, tên gọi là Florentino Septim, một vị trung niên đã ngoài năm mươi tuổi.

Giống như một kiểu luật bất thành văn, mỗi vị Đế Vương đều có cấp bậc sức mạnh không cao, đại khái đều dưới cấp một trăm, tức là tối đa cũng chỉ là Paladin mà thôi.

Trên cấp một trăm, sinh mệnh thuế biến, đạt đến một cấp độ khác, tuổi thọ cũng cao hơn. Còn cấp Paladin, cho dù mạnh, thì tuổi thọ tối đa cũng chỉ là một trăm hai mươi năm.

Vì sự đổi mới của một vương triều, các Đế Vương đều giới hạn sức mạnh của mình, cho dù đã lỡ vượt qua cấp một trăm. Thì cũng sẽ tự phế sức mạnh.

Một vị Đế Vương khi nắm quyền quá lâu, sẽ gây ra những ảnh hưởng không tốt, những quyết định sai lầm. Và nguy hiểm nhất, chính là sự chuyên quyền, độc đoán. Hình thành một chế độ độc tài. Thư này không hề tốt chút nào.

Quốc Vương Florentino Septim cười nói:

Mọi người, không cần đa lễ. Các vị đều là anh hùng của Vương Quốc White Wing chúng ta. Ta nợ các vị một lời cảm ơn, từ tận đáy lòng.

Bảo vệ quê hương, là chức trách của chúng ta.

Ở trong đại điện lúc này, có tới hàng trăm người vừa từ ba chiến trường lớn, chiến đấu với Vương Quốc Thrink trở về.

Những Tổng Chỉ Huy, Phó Chỉ Huy, quân sư, tướng lĩnh. Hay các vị Lãnh Chúa từ khắp nơi trên lãnh thổ Vương Quốc White Wing, những người đồng ý mang quân đi giúp đỡ Vương Quốc, giống như Trần Văn Lâm, Lãnh Chúa Luxgish, Lãnh Chúa Scott,....

Hầu Tước, Lãnh Chúa Jake Markham?

Trần Văn Lâm bước lên phía trước, cúi đầu nói:

Jake Markham có mặt.

Florentino Septim mỉm cười hòa ái, dùng giọng điệu tán thưởng nói:

Lần này không ai có thể phủ nhận công lao của ngươi, nói ngươi là người đánh bại đại quân của Vương Quốc Thrink cũng không quá. Hiện tại, bắt đầu luận thưởng.

Hầu Tước Jake Markham, vì chiến công lần này, gia tộc Markham của ngươi, sẽ vĩnh viễn duy trì được tước vị từ Hầu Tước trở lên.

Tạ ơn Bệ Hạ.

Florentino Septim nói tiếp:

Thứ hai, một tỉ Vàng thu được trong trận chiến lần này, ngươi sẽ được mười triệu.

Thứ ba, ban cho ngươi một chức Giảng Sư khoa Chiến Lược Quân Sự.

Điều thứ tư, lát nữa ngươi sẽ biết, sẽ có người đích thân dẫn ngươi đi nhận.

Florentino Septim nhìn những người còn lại, nói tiếp:

Các vị Lãnh Chúa, các vị không ngại thiệt hại, không ngại nguy hiểm, mang quân đến giúp đỡ, ta rất vui mừng. Để báo đáp, chỉ cần các vị chưa đạt đến chức Hầu Tước, thì sẽ được thăng một bậc. Ngoài ra, mỗi người ban thưởng một trăm nghìn Vàng. Hi vọng các vị không ngại ít.

Bệ Hạ ưu ái.

Tổng cộng các Lãnh Chúa mang quân đến giúp cả ba ải, là hơn ba trăm người. Đóng góp gần hai triệu binh sĩ. Mặc dù không nhiều, nhưng quý là ở tấm lòng.

Còn về phần các Tổng Chỉ Huy,..... Ban thưởng gì, thì đó là việc của triều đình. Cho dù thế nào, thì Lãnh Chúa vẫn là người ngoài.

Florentino Septim cười nói tiếp:

Tối nay sẽ có yến tiệc mừng chiến thắng, mọi người nhớ đến đầy đủ.

...........

Cung điện Septim, như tên gọi, là nơi ở của hoàng tộc Septim. Trong này, không có người nào là ngoại tộc, toàn bộ đều là thành viên hoàng tộc, tất cả đều mang họ Septim.

Từ lính canh, quản gia,..... Đều là người Septim gia tộc. Công chúa lấy chồng, gả đi thì sẽ rời khỏi cung điện Septim. Còn những nữ nhân được các hoàng tử, hay thành viên trong hoàng tộc Septim cưới, thì sẽ đổi thành họ Septim.

Trần Văn Lâm tuân lệnh Quốc Vương Florentino Septim, đi theo một vị quản gia trong cung điện.

Đi qua những hành lang dài, quẹo trái quẹo phải, thật sự làm người đau đầu. Trần Văn Lâm không thể nhớ nổi đường đi. Nếu không sinh sống ở đây từ nhỏ, đi lung tung thì lạc đường là cái chắc.

Không lâu lắm, Trần Văn Lâm được dẫn đến một căn phòng nhỏ, khá là xa hoa, vách tường khảm nạm đầy bảo thạch. Bàn ghế dùng gỗ quý. Những tấm thảm trải thậm chí dùng vải có phẩm chất tím. Không hề rẻ một chút nào.

Nhưng nhìn qua, căn phòng này có vẻ giống như phòng ở dành cho con gái. Cho dù không dùng màu hồng làm chủ, nhưng chỉ cần liếc mắt một cái cũng nhận ra.

Vị quản gia kia đưa cho Trần Văn Lâm ba món đồ.

Một là một tấm lệnh bài màu tím, mặt trước khắc một chữ "Hầu", còn mặt sau khắc chữ "Markham". Hai chữ còn có ánh sáng khẽ lưu chuyển, ở thế giới này, chỉ có dùng phép thuật mới tạo ra được hiệu ứng như vậy, dùng để chống làm giả.

Thứ hai là một cuộn giấy (Scroll), hai đầu bọc gỗ. Trên mặt giấy ghi văn bản chứng minh thân phận, đồng ý quyền lực trao cho Lãnh Chúa. Do chính Quốc Vương Florentino Septim viết ra. Cái này có phần nào đó giống thánh chỉ thời phong kiến.

Thứ ba là một túi không gian, chứa mười triệu vàng. Như lời hứa của Quốc Vương Florentino.

Không thể phủ nhận, lúc này Trần Văn Lâm có chút tò mò về món đồ thứ tư mà Quốc Vương Florentino Septim ban cho hắn. Tò mò là không thể ngăn cản, nhưng khi hắn đang định mở miệng hỏi, thì vị quản gia kia nói trước:

Phần thưởng thứ tư dành ho Hầu Tước, đang được đưa đến đây. Ngài chờ một chút là được.

Người trong hoàng tộc, xưng ngài đối với Trần Văn Lâm là vô cùng cung kính, vì chỉ cần hai chữ hoàng tộc, cho dù là lính canh, cũng không có người nào thân phận đơn giản.

Người ta hâm mộ, khâm phục hắn nên mới xưng hô như thế.

Trần Văn Lâm nghi hoặc hỏi:

Quản gia, ngài có biết phần thưởng thứ tư là gì không?

Vị quản gia kia cười nói:

Lát nữa sẽ biết ngay mà, Hầu Tước không cần phải vội. Ha ha.

Trần Văn Lâm rõ ràng cảm giác được vị quản gia này ánh mắt nhìn hắn có chút không đúng. Vừa hâm mộ, vừa ghen tị. Đúng là không bình thường.

À, hẳn là đến rồi. Hầu tước ngài chuẩn bị tinh thần đi. Ha ha. Đúng là phúc lớn. Quốc Vương Bệ Hạ chắc chắn thưởng thức ngài lắm đó.

Vị quản gia kia tiếp tục lên tiếng, đánh vỡ dòng suy nghĩ lung tung của Trần Văn Lâm.

Lúc này, cửa phòng mở ra, có ba người bước vào. Toàn bộ đều là con gái. Hai người đi sau mặc giáp, vũ khí đầy đủ. Cả hai đều sở hữu tướng mạo xinh đẹp, dáng người thon thả. Mặc bộ giáp sắt bó sát, có một sức quyến rũ không hề nhẹ.

Còn người đi trước, là một cô gái trẻ tuổi, chỉ tầm mười sáu mười bảy, mặc váy dài màu vàng, tướng mạo có thể so với Iris Volkirha, Agatha Maskin.

Quản gia lên tiếng nói:

Cảm ơn hai vị quận chúa đã đưa người đến đây.

Một cô gái mặc giáp nói:

Không có gì thưa vương thúc. Chúng ta có việc, đi trước đây.

Ân, hai vị đi thong thả.

Trần Văn Lâm lúc này đầu đầy sương mù, không hiểu ra sao, nói phần thưởng thứ tư đâu? Lừa ta sao?

Vị quản gia kia nói:

Hầu Tước Markham, để ta giới thiệu. Đây công chúa của Vương Quốc Thrink - Summer Tiber, hiện tại mười sáu tuổi.

Trần Văn Lâm có chút kinh ngạc nhìn cô bé này, ban đầu hắn tưởng đây là công chúa duy nhất của Vương Quốc White Wing, Hilda Septim. Nhưng không ngờ nàng lại là công chúa của Vương Quốc Thrink, quốc gia đối địch.

Trần Văn Lâm dò hỏi:

Ý Quốc Vương là....

Quản gia gật đầu cười nói:

Đúng, giống như ngài suy nghĩ, công chúa Summer Tiber chính là phần thưởng thứ tư mà Quốc Vương Bệ Hạ dành cho ngài đó. Hầu Tước Markham ạ.

Nói đến đây, quản gia dừng lại một chút, đưa mắt nhìn xung quanh, đóng cửa lại rồi nói tiếp:

Có lẽ Hầu Tước không biết. Điều kiện ẩn mà Vương Quốc White Wing chúng ta yêu cầu, để được nhường lại Ải Zare, Quốc Vương Bệ Hạ đòi một vị công chúa dưới mười tám tuổi. Và cô bé này, chính là người được chọn. Được rồi, hai người tâm sự đi, ta rời đi trước.

Lúc này, Trần Văn Lâm cũng hiểu tại sao vị quản gia kia lại nhìn hắn với ánh mắt hâm mộ, ghen tị. Được ban cho một vị công chúa xinh đẹp, có đáng ghen tị không?

........

Nhìn công chúa Summer Tiber mặt không biểu tình, ánh mắt kiêu ngạo, cho dù là bị bắt làm con tin cũng vẫn kiêu ngạo, Trần Văn Lâm không khỏi cảm thán. Quả nhiên là công chúa, thân phận cao quý, kiêu ngạo thành thói quen a. Giờ trở thành người của ta, vẫn còn kiêu ngạo, hắc, phải kiếm cơ hội, dạy cho nàng một bài học mới được.

Có vẻ như thấy Trần Văn Lâm nhìn mình hơi có chút kỹ, Summer Tiber gắt giọng nói:

Nhìn gì, kẻ thô lỗ kia. Không có phong độ thân sĩ sao? Hừ, đừng nghĩ ta sẽ nghe lời ngươi.

A, còn dám mắng chửi.

Trần Văn Lâm ngồi lên ghế, giọng điệu bình thản nói:

Công chúa, nàng biết tình cảnh của mình hiện tại sao?

Summer Tiber ngẩng cao đầu, ưỡn ngực lên nói:

Hừ, không phải là con tin sao? Sớm thôi, cha ta sẽ bắt các ngươi phải đưa ta trở về Vương Quốc Thrink. Ngươi đang nhìn đi đâu? Đúng là đồ háo sắc.

Trần Văn Lâm thấy nàng ưỡn ngực lên, không khỏi nhìn nhiều một chút.

Đúng là người Nerz, mới chỉ mười sáu tuổi, đã cao tới một mét bảy. Hơn nữa không biết có phải do di truyền không, nhỏ tuổi như vậy, mà vòng một đúng là đầy đặn, so với hai người ngực lớn nhất là hắn biết là Mina Rockefeller và Hina Janet còn lớn hơn không ít. Lại thêm gương mặt vẫn có phần trẻ con, đúng chuẩn đồng nhan cự nhũ a.

Truyện Chữ Hay