Vương Đô Septim, hay tên đầy đủ là Đô Thành của Vương Quốc White Wing - Agoras Septim.
Tòa Vương Đô này lấy theo tên của vị anh hùng, người sáng lập Nghĩa Quân Snow Storm - Agoras Septim.
Hoàng gia của Vương Quốc White Wing hiện tại cũng chính là con cháu của Agoras Septim. Hoàng tộc Septim.
Vương Đô Septim cũng là thành phố lớn nhất, dân cư đông đúc nhất tại Vương Quốc White Wing.
Toàn bộ Vương Quốc White Wing có khoảng bốn tỉ người, chỉ riêng Vương Đô Septim và những làng mạc lân cận đã sở hữu tới ba trăm triệu người. Tương đương với khoảng tám phần trăm dân số.
Ba trăm triệu người nhiều thế nào? Chỉ cần thử làm một phép so sánh nhỏ, đất nước Đại Nam hiện tại có khoảng một trăm ba mươi triệu người. Tức là chưa bằng một nửa Vương Đô Septim.
Vương Đô Septim nằm lệch về phía tây bắc của Vương Quốc White Wing, tính ra cũng cách Ải Sun không xa lắm. Nếu dùng ngựa di chuyển, thì chỉ mất tầm ba ngày. Xa hơn một chút so với khoảng cách từ Thị Trấn Markham đến pháo đài Forsmoon.
Thế nào, bị choáng ngợp đúng không?
Anthony Lowren cưỡi chiến mã trắng, vẫn bộ giáp màu trắng bạc, đi bên cạnh Trần Văn Lâm cười hỏi.
Trần Văn Lâm gật đầu, không thể phủ nhận điều này. Vương Đô Septim quá to lớn, quá nhộn nhịp, và có phần nào đó hiện đại.
Hôm nay là ngày khải hoàn, ngày của những chiến bình giành chiến thắng trở về Vương Đô Septim. Hai bên đường, rất nhiều người dân xếp hàng chào đón, hô vang tên những người anh hùng, những chiến binh này.
Cánh hoa tươi lượn khắp không trung, tạo thành một tấm thảm đỏ bằng cánh hoa. So với thảm đỏ của những ngôi sao trên Thiên Tinh còn hoành tráng hơn.
Trần Văn Lâm cũng nghe loáng thoáng đâu đó, có người hô vang tên "Jake Markham", chính là hắn.
Trần Văn Lâm hiện tại có thể nói là ngôi sao của cả Vương Quốc White Wing cũng không quá. Phản kích dạ tập, dạy cho Vương Quốc Thrink một bài học. Nhưng nổi danh nhất, chính là kế đưa Thiết Giáp Kỵ Binh vượt qua dãy núi đau thương, bi tráng - Golden Mountai, rồi chiếm lấy Ải Zare.
Nhờ kế sách này, mà Vương Quốc White Wing có thể dễ dàng chiến thắng trong cuộc chiến với Vương Quốc Thrink.
Trong lịch sử, Vương Quốc Thrink cũng có không ít lần tấn công Vương Quốc White Wing. Mỗi lần cho dù là thắng, thì cũng thiệt hại nặng nề.
Còn lần này, nhờ vào kế sách và hành động của Trần Văn Lâm, mà Vương Quốc White Wing mất không tới hai triệu người, đã dành được chiến thắng. Lại còn tranh thủ được hai mươi năm hòa bình. Phải nói là công lao cực cực kỳ lớn.
Vừa tuổi trẻ, làm Lãnh Chúa của một thị trấn, lại lập công lớn trong cuộc chiến chống lại Vương Quốc Thrink. Không có lý do gì mà Trần Văn Lâm lại không nổi danh cả.
Ánh nắng mặt trời vào khoảng thời gian này không hề gắt, rất ấm áp, làm người cảm thấy thoải mái. Với không khí vui tươi, hạnh phúc tràn ngập trên con phố này. Hai thứ kết hợp lại, cảm giác giống như thịnh thế.
Nghe những tiếng tung hô của người dân, tận mắt nhìn thấy sự nồng nhiệt đến từ dân chúng, sự biết ơn của họ dành cho những vị anh hùng, những chiến binh. Trần Văn Lâm cũng cảm thấy rất thỏa mãn.
Danh tiếng, là một thứ gì đó rất đặc biệt, là thứ mà nhiều người hướng tới. Bây giờ, Trần Văn Lâm cũng hiểu sơ sơ một chút, tại sao nhiều người liều mạng, cố gắng như vậy, cũng vì một chút danh tiếng. Sử sách ghi danh, ai mà không muốn. Tiếng thơm muôn đời, ai mà cản được.
Làm nhân vật có công lớn nhất trong cuộc chiến lần này, Trần Văn Lâm có được danh tiếng cực lớn. Trong hàng ngũ rất nhiều những nhân vật nổi danh tham gia trận chiến vừa rồi, hắn lại được ưu tiên đi đầu, cùng với Anthony Lowren.
Làm Tổng Chỉ Huy của chiến trường mang lại chiến thắng quyết định, không có lý do gì mà Anthony Lowren phải đi đằng sau cả.
Một lúc lâu sau, Trần Văn Lâm cũng thấy kiểu ăn mừng này khá phiền. Khoảng cách từ cổng thành Vương Đô Septim, đến cửa cung điện của hoàng tộc, lên tới bốn mươi Kilomet. Mà hiện tại, bọn hắn mới chỉ lê lết được hơn ba Kilomet.
Trần Văn Lâm nhìn Anthony Lowren vẫn đang rất hưởng thụ không khí này, không nhịn được mở miệng:
Tổng Chỉ Huy, chúng ta cứ đi từ từ thế, thì bao giờ mới tới được a.
Anthony Lowren cười nói:
Không lâu lắm đâu, chúng ta đi khoảng một Kilomet nữa là đến Khải Hoàn Môn, cũng hết con đường Anh Hùng dùng để chào mừng những chiến binh trở về. Sau đó chúng ta sẽ sử dụng tàu bay để di chuyển thẳng đến điện Septim.
Tàu bay?
Đúng, tàu bay. Chuyên dùng để đón chúng ta đến cung điện Septim. Giờ thì cậu cứ yên tâm hưởng thụ đi. Ha ha.
Hưởng thụ, giờ phút này đúng là dành để hưởng thụ.
Nắng ấm, hoa tươi, và quan trọng nhất là tấm lòng của người dân. Có thể họ cũng có chút tò mò, liệu người anh hùng trẻ tuổi đã kết thúc cuộc chiến kia là người thế nào, hình dáng ra sao, vân vân. Nhưng sự tôn kính, yêu thích là phát ra từ tận đáy lòng.
Thậm chí, có một vài cô gái trẻ đẹp, còn hô to đòi hắn làm chồng của nàng. Mấy cô nương này cũng thật to gan nha, chỗ nhiều người như vậy, cũng dám la to lên đòi này đòi nọ. Nhưng mà nói đi nói lại, được nhiều cô gái trẻ đẹp như vậy hâm mộ, yêu thích. Trần Văn Lâm không đắc ý mới là lạ.
...............
Ở dưới mặt đất thì chỉ nhìn thấy Vương Đô Septim là một thành phố rộng lớn, nhà cửa san sát, nhiều tòa nhà được xây dựng còn cao hơn cả mấy tòa nhà chọc trời ở Thiên Tinh.
Nhưng khi dùng tàu bay bay lên trời, mới thấy được Vương Đô Septim hùng vĩ thế nào. Nói là thấy được thì cũng không đúng, đơn giản vì Vương Đô Septim quá rộng lớn, rộng đến mức mà cho dù đang đứng cách mặt đất cả nghìn mét, Trần Văn Lâm vẫn không thấy được hết toàn cảnh của thành phố, của nơi được xem là sầm uất nhất Vương Quốc White Wing này.
Ngoài ra, hắn còn rất ấn tượng với ba bức tượng khổng lồ, không có kiến trúc nào trong Vương Đô Septim cao bằng một phần ba của mấy bức tượng đó.
Anthony Lowren theo ánh mắt Trần Văn Lâm nhìn qua, giải thích nói:
Ba bức tượng kia đều là những nhân vật nổi tiếng. Cậu thấy bức tượng được đúc bằng kim loại màu đen kia chứ, cũng là bức lớn nhất, nằm ở trung tâm Vương Đô Septim. Đó chính là tượng thờ Thần Chiến Tranh Zeta.
Nhìn thì đơn giản vậy thôi, nhưng dưới chân nó là Học Viện Chiến Thần, nơi đào rất nhiều tài năng cho Vương Quốc chúng ta. Từ những chiến binh tài giỏi, Pháp Sư, Khắc Hồn Sư, những chiến lược gia quân sự,.... Thậm chí là cả những thợ rèn binh khí tài năng.
Có thể nói trừ cung điện Septim ra, thì Học Viện Chiến Thần chính là nơi quan trọng nhất của Vương Đô Septim.
Rồi Anthony Lowren chỉ qua một bức tượng phía bên trái, được điêu khắc bằng một tảng đá màu trắng, chắc phải xẻ cả ngọn núi ra, mới tìm được tảng đá khổng lồ như vậy.
Còn bức tượng màu trắng đó, chính là đền thờ Agoras Septim. Là ai thì cậu cũng biết rồi, ta không cần giải thích nhiều nhỉ.
Trước khi nói về bức tượng cuối cùng, Anthony Lowren thở dài một tiếng, ánh mắt có chút xa xăm, giọng điệu phiêu hốt:
Còn bức tượng cuối cùng, màu vàng đó. Là tượng của Galos Tiber. Ông là Hoàng Đế thứ ba của Đế Quốc Storm Land. Trong thời kỳ của ông, Đế Quốc Storm Land phát triển đến mức cực thịnh. Khi đó, tộc Nerz chúng ta mạnh đến mức, cho dù là người tộc Mel tại khu Civic giàu có cũng phải cúi đầu xưng thần, nguyện làm chư hầu. Những tộc như Light Elve thì lại càng không dám ho he gì. Nhưng mà, đó là thời kỳ rất rất xa rồi, khó mà quay lại được.
Ba bức tượng, tượng trưng cho ba nhân vật quan trọng.
Một là Thần Chiến Tranh Zeta - người Nerz duy nhất vượt qua giới hạn, trở thành một Vị Thần Trinity.
Hai là Agoras Septim - Thủ lĩnh của Nghĩa Quân Snow Storm - người đặt nền móng cho Vương Quốc White Wing sau này. Cũng là người dành lại quyền cho tộc Nerz. Làm một người Nerz, mà bị cấm thờ phụng Thần Chiến Tranh Zeta, đúng là cực kỳ sỉ nhục.
Cuối cùng chính là một vị Đế Vương, người tạo ra triều đại hoàng kim, thời kỳ cực thịnh của tộc Nerz trên Yriel Đại Lục. Galos Tiber.
Cho dù hiện tại, hoàng tộc Tiber là kẻ thù của Vương Quốc White Wing, nhưng họ vẫn tôn trọng vị Đế Vương tài giỏi xưa kia.
Anthony Lowren trầm mặc một lúc, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó, liền nói:
Nói về Học Viện Chiến Thần, thật ra cậu được một chức Giảng Sư ở khoa Chiến Lược Quân Sự, nếu rảnh rỗi, có thể đến đó truyền thụ một chút kinh nghiệm cho mấy học viên kia. Phong cách điều binh của cậu, mọi người đều rất thưởng thức và khâm phục.
Trần Văn Lâm gật đầu nói:
Có thời gian rảnh, ta sẽ đến. Nhưng chứng minh thế nào, người ta cũng không biết mặt ta, cứ đi vào, bị đuổi ra chứ chẳng chơi.
Anthony Lowren cười ha hả nói:.
Chuyện này cậu không phải lo, thật ra bức ảnh của cậu đã có trong Học Viện Chiến Thần rồi. Những người gác cổng ở đó có nhiệm vụ nhận ra được tất cả Giảng Sư. Ngoài ra, lần này cậu sẽ nhận được lệnh bài Hầu Tước Jake Markham, có thể dùng tấm lệnh bài đó để chứng minh.