" Dừng!"
Diễn Tước nhíu mày, nha đầu này quả là sức vẫn còn khoẻ lắm nha. Khả Ái nhăn mặt mũi chỉ thẳng vào mặt Diễn Tước mà hét lớn:
" Anh...anh...anh! Đã làm gì tôi hả???"
Diễn Tước thản nhiên, tựa tiếu phi tiếu:
" Tôi làm gì cô?"
Khả Ái đen mặt, một tiếng mắng ầm lên:
" Anh! Vô sỉ! Biến thái! Vô lại!...Tôi trù anh bị yếu sinh lí, cong, đẻ con ra không có mông! Hừ!!!"
Dường như Diễn Tước không để ý đến câu nói của Khả Ái, vẫn mặt dày trả lời:
" Ha! Tôi bị yếu sinh lí? Cong? Chả phải em đều đã cảm nhận qua hay sao? Ái Ái~
Hừ! Hừ! " Ái Ái" giận tím tái mặt mày định bụng xuống giường đánh cho tên này thành cái bánh bao nhân heo thì bỗng phát hiện ra một sự kiện ly kì. Cô không mặc quần áo!. Nhớ lại sự kiện tối qua làm cô đau cả đầu. Cả nhà người đàn ông này quả thật là quá quá quá phúc hắc nha~
Đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ miên man của mình, Khả Ái nghe thấy tiếng đàn ông mị hoặc quanh quẩn bên tai mình:
" Vậy...có nên..."
" Bộp!"
Một quả đấm nện vào bộ ngực vạm vỡ, kèm theo đó là rất nhiều quả đấm "nhỏ" nữa. Khả Ái hét lên, càng điên tiết đấm, nước mắt ngắn nước mắt dài cứ thế mà tuôn ra:
" Tôi đấm chết cái đồ biến thái nhà anh! Đấm chết anh! Hừ! Hừ! Sau này làm sao mà tôi gả ra ngoài được nữa đây?! Hu...hu..hu! Đồ biến thái! Anh đi chết đi!"
Diễn Tước tại sao lại cảm thấy đau lòng, buột miệng nói ra câu khiến Khả Ái sững người:
" Người như con cá khô. Lép chưa từng thấy lại còn muốn lấy chồng! Nằm mơ!"
" Ý anh là gì? Trù tôi FA?"
" Không phải thế! Mà là trù cô ế pho re vờ (forever)!!!"
" Anh! Cútttt!". Khả Ái tức đến ruột gan lộn tùng phèo, dãy dụa đẩy Diễn Tước ra xa. Tìm kiếm quần áo của mình nhưng không thấy, gấp đến độ đầu quay mòng mòng, phẫn nộ hét lớn:
" Này! Quần áo tôi đâu mất rồi?"
Diễn Tước vắt chéo chân ngồi trên chiếc ghế sô pha giữa phòng khách, lắc đầu không chịu nói:
" Tôi không biết!"
" Vậy tôi mặc cái gì a?"
Diễn Tước mặt lạnh tanh, lấy tay chỉ vào tủ quần áo khổng lồ nằm ẩn trong bức tường màu đen. Khả Ái kéo chăn lê thê bước đến nhưng loay hoay nhìn ngó một hồi cũng vẫn không thể tìm nổi cách để mở cửa tủ ra vì cái tủ quần áo này không có tay cầm nha. Đành nhờ vả khối băng lạnh lùng đang ngồi lù lù uống trà ngắm cảnh buổi trưa gay gắt kia:
" Này mở kiểu gì a?"
Diễn Tước quay đầu lại chỉ thấy khung cảnh diễm lệ trước mặt. Cô gái với mái tóc đen tuyền, đôi mắt tròn xoe óng ánh như muốn khóc, cái mũi nhỏ nhắn, đôi môi anh đào đỏ thắm ngọt ngào, làn da trắng mềm mại, đang trùm một cái chăn bông to xụ màu trắng trông như một cái bánh bao tròn tròn. Nhìn yêu chết đi được!
" Này này! Mở giúp tôi được không?" Khả Ái thúc dục mạnh mẽ, có trời mới biết cô quấn cái chăn này sắp chết vì lượng mỡ trong người cô đã tan chảy theo dòng nước mặt chát, dinh dính trên người rồi. Và đợi một tí nữa chắc cô thành con người duy nhất chết vì mất mỡ mất thôi.
" À...ừ!". Diễn Tước nhanh chóng đứng dậy đi đến bên cánh tủ, ngón tay lướt nhẹ trên mặt kính, bộp một cái cánh tủ quần áo mở toang ra. Bên trong treo đầy những bộ vest thẳng tinh, những chiếc áo sơ mi, quần âu đủ loại được treo ngăn lắp, những chiếc cà vạt được xếp trong chiếc hộp kính to trong suốt. Và quan trọng nhất đó là...toàn bộ đều là trang phục nam. Có gì đâu mà mặc.
" Toàn là quần áo của anh! Tôi mặc sao được?"
" Mặc tạm. Tôi bảo người tới đưa cho cô bộ quần áo mới!". Diễn Tước cúi người xuống nhìn.
Khả Ái tránh né không muốn ánh mắt quái đản kia lại nhìn mình, vội chạy nhanh vào phòng vệ sinh tắm rửa sạch sẽ. Nhưng cơ bản, những đồ đạc ở đây, cô một cái cũng không có biết dùng a a. Ngay cả vòi hoa sen mở như thế nào cô cũng không biết nha. Khả Ái lại định gọi Diễn Tước vào mở hộ thì vòi hoa sen bỗng dưng nước chảy ồ ạt xuống người, mát mẻ, dễ chịu khiến cho cô thở dài một hơi, cái chăn to xụ vì ướt mà cũng vứt ra một bên. Trên người hằn đầy những vết xanh tím chi chít. Phía dưới đau đến kinh người. Moẹ! Thằng cha này quả là biến thái hết sức.! Lầ đầu tiên của tôi mà cũng không làm dễ chịu được một chút. Ơ nhưng mà...tiền đền bù tổn thất chưa lấy được, cơ mà, thiệt quá rồi nha.
______________________________
Lé đã trở lại! Dạo này lười quá không muốn viết truyện nên để mọi người hóng dài cả cổ rồi. A ha. Bù lại cho mọi người chap này nha.