Há Cảo hoảng sợ rúc vào trong lòng Vũ Vân Hân run rẩy: “Cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy chỗ đó của đàn ông thật không tốt.”
Bánh Bao nhân lúc tổng giám đốc Lăng chưa phun trào, vội vã nịnh hót: “Tổng giám đốc Lăng, lâu rồi không gặp, sao lại càng đẹp trai hơn rồi.”
Màn Thầu lạnh lùng kiêu ngạo lại lạnh nhạt cho thêm một câu: “Chất lượng chiếc quần này không ra gì cả, phải đổi rồi.”
“Hay là chúng ta mua một cái quần mới cho anh nhé!” Há Cảo tựa như biết mình sai rồi, dùng giọng điệu trẻ con nói: “Anh có thể đi dạo phố một chút với chúng em không?”
Tổng giám đốc Lăng do dự nhìn Vũ Vân Hân một cái, liền đồng ý.
Quả nhiên là đàn ông hiểu đàn ông nhất.
Thật ra vừa rồi Màn Thầu chú ý đến chiếc xe đang đi theo sau bọn họ, không ngờ lại là anh ta.
Hẳn là cũng đến tìm Búp Bê.
Năm người lại quay lại trung tâm bách hóa một lần nữa.Đi vào khu quần áo nam, Bánh Bao nghênh ngang chỉ thẳng vào quầy chuyên doanh đắt đỏ trước mặt: “Anh à, cứ xem thoải mái, thích cái gì chúng em mua cái đó.”
Cái giọng điệu tổng tài quen thuộc, bắt chước đúng là rất giống.
Tổng giám đốc Lăng bước đến một cửa hàng trong đó, cầm một chiếc quần lên đánh giá.
“Thích sao?” Há Cảo rất nhiệt tình đi theo anh ta.
“Cũng tạm.”
Vừa để chiếc quần xuống, Bánh Bao lập tức rút một chiếc thẻ đen từ trong túi ra: “Gói lại giúp tôi.”
Thanh toán một cách thong thả đến nỗi khiến tổng giám đốc Lăng kinh ngạc đến ngây người.
Anh ta nhìn ba anh em, dường như nhìn thấy ba phiên bản thu nhỏ của Mục Lâm Kiên.
“Còn thích gì nữa? Anh à, anh cứ nói đi, chúng emcó tiền.”
Có mấy cô gái không nhịn được dùng loại ánh mắt quái dị đánh giá anh ta.
“Người lớn thế rồi còn tiêu tiền của trẻ con có phải quá đáng rồi không.” Há Cảo nghiêng cái ót, lên tiếng nói chuyện với một chị gái trẻ xinh đẹp.
“Đúng vậy! Quả thực rất quá đáng! Đã lớn đến từng tuổi này rồi, vậy mà còn không biết xấu hổ như vậy.”
Há Cảo bày ra tư thế đẹp trai sờ sờ cái đầu đinh của mình: “Yên tâm, tôi sẽ không giống như người đó, tôi có tiền đồ hơn người đó.
Chị gái à, hay là kết bạn Zalo với em đi.”
Màn Thầu muốn ngăn cũng không ngăn được, cái kẻ luôn làm cho anh trai phải nhọc lòng này, mỗi lần nhìn thấy mỹ nữ là lập tức tìm mọi cách để xin zalo của người ta.
Tổng giám đốc Lăng giờ này phút này quả thực muốn bốc hơi.
Hôm nay đáng lẽ ra anh ta không nên ra ngoài, cho dù có ra ngoài cũng đừng lại gần Vũ Vân Hân.
Từ nãy đến giờ đều không có chút gì gọi là thuận lợi, bây giờ còn có cảm giác đã rơi vào bẫy do ba thằng nhóc thối này lập ra nữa.
Nhân viên phục vụ gói đồ xong liền đưa cho anh ta, anh ta còn không dám cầm.
Nói thế nào anh ta cũng là bá chủ thế giới trò chơi với tài sản trị giá hàng tỉ, bây giờ sao lại biến thành…
“Thật sự ngại quá, Tổng giám đốc Lăng đừng để ý nhé, chốc nữa trở về tôi sẽ dạy dỗ mấy thằng nhóc này thật tử tế.” Vũ Vân Hân kéo Há Cảo lại, chân thành xin lỗi anh ta..