Vợ Yêu Anh Muốn Tái Hôn

chương 723

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương : Tìm cơ hội sống sót cho con gái ()

Một người khác nức nở lên tiếng: “Tôi rõ ràng không làm gì sai, là cô ta nghĩ tới những điều không nên nghĩ, còn sợ người khác nói. Tổng giám đốc Phó vốn dĩ đã chẳng vào mắt cô ta, cũng không biết tự ngắm mình trong gương hay sao. Cô ta là cái thá gì chứ, tưởng rằng có tổng giám đốc Phó ở bên cạnh là có thể cao ngạo coi thường người khác như vậy sao?”

“Được rồi, cô cũng đừng căn nhăn ở trong này nữa, người ta làm gì thì cứ mặc kệ người ta đi, một ngày ba bữa của Tổng giám đốc Phó chẳng phải đều được cô ta chuẩn bị đầy đủ sao, Tổng giám đốc Phó muốn khen thưởng cô ta còn không phải đã cho cô ta rồi”

Cô gái đang khóc lóc kia nói tiếp: “Cô nói xem Tổng giám đốc Phó nghĩ thế nào vậy? Phu nhân thường xuyên qua đây, ngay dưới mí mắt của cô ấy mà vẫn còn ngang nhiên công khai như vậy, chẳng lẽ phu nhân không phát hiện ra cái gì sao?” Một cô gái khác nói tiếp: “Không đến mức đó đâu, có điều chắc là từ đầu phu nhân cũng chẳng coi cô ta là vấn đề gì lớn, hơn nữa loại chuyện này cũng cần Tổng giám đốc Phó có gì mập mờ với cô ta mới được, nếu không thì chính cô ta có nhảy nhót nhiêu đến mức nào cũng chỉ là tôm tép nhãi nhép mà thôi, đắc ý không được bao lâu.”

Cô gái đang khóc có chút tức giận: “Tôi đã nói cô ta là thứ không ra gì rồi, từ đầu đến cuối người ta vốn chẳng coi cô ta là ai, nếu không phải cô ta vô liêm sỉ ỷ vào việc quản lý Vương thích mình, nhờ quản lý Vương đi xin Tổng giám đốc thăng chức cho cô ta, Tổng giám đốc Phó sẽ để ý đến cô ta sao? Cũng chỉ có cô ta mới thế, làm gì có ai dám đưa ra yêu câu vô liêm sỉ như vậy.”

Một cô gái khác thở dài: “Có thể có cách gì chứ, dù gì hiện giờ cô ta cũng đang ở thế thượng phong, cô cũng đừng đắc tội cô ta mãi thế. Người như cô ta làm chuyện gì cũng quá tuyệt đường sống, tự khắc sẽ có người trừng trị cô ta, chúng ta không tiên không thế, không chọc được cô ta đâu. Cậu đừng quên, Vương Gia Vĩ có thể xả thân hết mình vì cô ta, chúng ta cứ chờ là được.”

“Tôi có một cách!” Cô gái kia có chút kích động, hơi dừng lại nhỏ giọng nói: “Tôi không muốn nhịn như vậy, dựa vào cái gì mà cô ta bắt nạt người khác nhiều lần, tôi lại phải nén giận. Tôi muốn cô ta gặp rắc rối ngay bây giờ.” “Cô định làm gì?”

Bên ngoài hạ giọng nói chuyện nên tôi không cách nào nghe được, không khỏi thấy hơi buôn cười. Thảo nào mấy ngày nay đến công ty tôi đều cảm thấy người trong công ty nhìn tôi với ánh mắt khác thường, hóa ra vấn đề là ở đây.

Không nghe thấy tiếng nói bên ngoài, tôi vốn cho rằng hai người đó đã rời đi, do bụng dạ có hơi khó chịu nên tôi cũng không vội rời khỏi, nhưng không ngờ bên ngoài lại bất ngờ truyền đến tiếng giày cao gót của người nào đó.

Không bao lâu sau, tiếng thăm chào hỏi của ai đó bỗng nhiên vang lên: “Thư ký Châu!” “Xin chào!” Tôi sửng sốt, là Châu Diệp Anh sao? Trong nhà vệ sinh không có tiếng động nào, trên điện thoại tôi có người nhắn tin đến, là Hoàng Văn Tích nhắn tin hỏi xem khi nào tôi rảnh để hẹn gặp một lần, cô ấy dự định mấy ngày nữa sẽ về thành phố. T

ôi nhắn tin trả lời, vừa định cất điện thoại chuẩn bị rời đi thì nghe thấy phòng bên cạnh truyền đến tiếng kêu sợ hãi: “A… Ai vậy hả!” Tiếp theo đó là tiếng tạt nước, tôi sửng sốt đứng dậy ra khỏi phòng, nhìn thấy hai cô gái đứng bên ngoài nâng thùng nước, tôi ngây ngẩn cả người. Hóa ra hai cô gái này vân ở đây tính kế trừng trị người khác hả?

“Ai hả? Điên rồi sao?” Phòng bên cạnh truyền đến tiếng nói, tôi ghé mắt nhìn qua, thấy phòng đó bị người giữ cửa, không cách nào mở ra từ bên trong được Ba người đối diện nhau, hai cô gái kia sửng sốt, tôi cũng ngây người.

Chuyện này nếu không bị phát hiện thì chẳng có việc gì, chỉ là trò đùa thôi, nhưng giờ lại vô tình bị tôi bắt gặp rồi. Tôi vốn dí không hề muốn tọc mạch chút nào, nhìn dáng vẻ hoảng hốt của hai người, tôi làm động tác “Suỵt, dùng tay ra hiệu chúng ta có thể nhẹ nhàng đi ra ngoài.

Hai cô gái sửng sốt, sau đó mặc kệ tiếng đập cửa phòng vệ sinh, ba người cùng nhau đi ra ngoài Ra khỏi nhà vệ sinh, hai cô gái kích động võ †ay nhau ăn mừng, sau đó cười ngả nghiêng, bất giá xấu hổ thu lại nụ cười, nhìn tôi nói: “Phu nhân!” hát hiện ra tôi cũng ở đây, hai cô gái có chút.

Tôi cười nhìn hai cô gái trẻ tuổi nói: “Người phòng bên cạnh là?” “Vâng… Là thư ký Châu!” Hai cô gái có hơi xấu hố, lại hơi sợ hãi nhìn tôi nói: “Phu nhân, cô sẽ không…” “Yên tâm đi!” Tôi mở miệng, cười nhẹ nói: ‘Yên tâm đi, hai người không cần lo tôi sẽ nói ra ngoài, có điều về sau vân đừng nên làm vậy, không an toàn đâu” Hai cô gái cười gật đầu liên tục.

Tôi đã ra ngoài quá lâu, vì thế cũng không nhiều lời, chuẩn bị trực tiếp về văn phòng của Phó Thăng Nam, không ngờ hai cô gái kia lại ngăn tôi lại nói “Phu nhân, vì sao cô không hỏi lý do chúng tôi làm thế với thư ký Châu?”

Tôi suy nghĩ, cười nói: “Mãy chuyện này đổi với tôi không quan trọng, về làm việc đi” Hai cô gái liếc nhìn nhau, sau đó khẽ gật đầu rời đi.

Một lúc sau nhân viên dọn vệ sinh tiến vào nhà vệ sinh, tôi nhìn lại, cũng không nhiều lời mà trực tiếp đến văn phòng của Phó Thăng Nam Khi còn chưa bước vào trong phòng làm việc, tôi bất ngờ nghe thấy tiếng bước chân dồn dập của ai đó từ phía sau, quay đầu nhìn lại, tôi phát hiện ra đó chính là Châu Diệp Anh. Nhìn bộ quân áo ướt sũng trên người cô ta, đầu tóc rũ rượi, lớp trang điểm lem luốc.

Thấy cô ta chạy tôi, tôi chợt dừng bước, ra vẻ ngạc nhiên hỏi: “Thư ký Châu, cô thế này là?” Nhìn thấy tôi, cô ta sửng sốt, sau đó vân miên cưỡng cười nói “Vừa rồi gặp mấy kẻ điên ở nhà vệ sinh, bị họ làm hại.”

Tôi khẽ gật đầu, không nhiều lời, chỉ mở miệng nói: “Đi sửa soạn lại đi, may mà säp tan làm rồi, hôm nay trời lạnh rất dẻ bị cảm” Cô ta cúi đầu, qua loa đáp lại vài tiếng rồi rời đi. Nhìn bóng lưng cô ta, tôi trái lại có hơi bất ngờ.

Tôi vôn cho răng dựa theo phong cách làm việc của cô ta sẽ không làm mất lòng mọi người trong công ty, dù sao cô ta cũng là một người cực kỳ khéo léo, chu toàn với các mối quan hệ, khiến tôi có cảm giác cô ta hiếu rất rõ đạo lý đối nhân xử thế.

Nhưng hôm nay cô ta bị như vậy, ít nhiều gì cũng khiển tôi có chút bất ngờ Lúc trở lại văn phòng của Phó Thăng Nam, anh vân đang họp hội nghị trực tuyến.

Tôi không quấy rầy anh, yên lặng ngồi xuống ghế sofa chờ anh họp, khoảng nửa tiếng sau anh mới xong việc. Đã sắp đến giờ tan tầm, anh thu xếp tải liệu, nhìn tôi nói: “Em muốn ăn gì? Lát nữa chúng ta đi”

“Giờ đến bệnh viện đi, cha mẹ em cũng rất quan tâm đến chuyện của Tuệ Minh, chúng ta đến bệnh viện xem trước xem có cách nào tìm được mâu tủy thích hợp để tiến hành phâu thuật hay không! Tuệ Minh e răng sẽ không thể chịu được lâu hơn nữa đâu” Anh gật đầu, cầm chìa khóa dắt tôi cùng ra khỏi công ty.

Trong thang máy, anh đột nhiên cản lấy môi Tôi, nhìn tôi nói: “Vê sau không có sự cho phép của anh, không được một mình đi gặp Mục Dĩ Thâm biết chưa, nếu không sẽ không đơn giản như lân này đầu” Tôi day day trán, nhất thời không nói nên lời, vậy mà anh vân còn vướng mäc với chuyện này, đã qua nửa ngày rồi còn gì Bệnh viện.

Lúc tới bệnh viện säc trời đã bät đâu ngả tối, may mà chúng tôi đã gọi điện trước, Lâm Uyên đã bảo người giúp việc làm đồ ăn đơn gián đưa đến bệnh viện cho chúng tôi.

Truyện Chữ Hay