Chương
Nhưng mà những thứ này cũng chỉ là suy đoán của anh, cụ thể có mấy phần chính xác, còn phải giao cho Cửu Vinh đi điều tra.
Nhưng dựa theo trực giác của anh hắn sự thật chuyện này lệnh không nhiều.
Suy nghĩ một chút liền gửi cho Bạch Thảo Phương một tin nhắn nội dung có bốn chữ: “Kế hoạch sao chổi!”
Hắn tin tưởng sự nhạy cảm và chuyên nghiệp của Bạch Thảo Phương, không cần mình nói nhiều liền biết chuyện gì xảy ral Cao Thanh Hương đột nhiên hỏi: “Được rồi, điều anh muốn hỏi tôi nói hết rồi, câu tôi lúc này hỏi anh vẫn chưa trả lời đấy?”
Triệu Nam Thiên thấy cô đã có say, không biết nên đối mặt như thế nào:”Trả lời cái gì?”
Hồi học trung học phổ thông thực sự có tình cảm với cô, nhưng lúc đó không xác định tình cảm đó, cứ cho là xác định tình cảm đó anh cũng không dám nói ra.
Đầu tiên họ là anh em chí cốt anh không có cách nào nói ra Thứ hai, trước mặt Vương Huy ngày nào cũng phàn nàn, về chí khí anh em, anh càng không có cách nào mở miệng.
Cao Thanh Hương là một người ngốc nghếch, nhưng thật ra cô là một người phụ nữ rất nhạy cảm, thấy Triệu Nam Thiên do dự, cô cũng đã biết đáp án.
Cô nghiêng đầu lau khóe mắt: “Được rồi, anh không cần nói, tôi đều biết cả.”
Triệu Nam Thiên thở phào nhẹ nhõm, bồng nhiên nghe cô nói: ‘Nam Thiên, có thể giúp tôi một tâm nguyện không?”
Triệu Nam Thiên theo bản năng hỏi: “Cái gì?”
Cao Thanh Hương nửa tỉnh nửa say, ánh mắt mơ hồ: “Hôn tôi một cái!”
Cả người Triệu Nam Thiên cứng đờ kích động.
Có lẽ cũng tâm trạng với cô, muốn vì tình cảm nam đó viết lên một dấu hỏi, từ người anh em chí cốt không liên quan đến bất kì tình cảm trai gái nào.
Nhưng lý trí lại khiến anh ở lại chỗ.
Hai người đều có gia đình của mình, làm như vậy thích hợp sao?
Hắn không muốn làm trái hôn nhân, cho dù cuộc hôn nhân này xuất pháp từ một trò chơi, nhưng hôn nhân chính là hôn nhân, không có khác nhau.
Cho nên, tránh cùng những nữ nhân khác mập mờ, đây là hắn đích ranh giới cuối cùng, cũng là nguyên tắc.
Người đẹp sao?
Không có người đàn ông nào không thích!
Bằng không, anh cũng sẽ không né tránh Dương Nhật Lê cả một đêm.
Cao Thanh Hương cười phá lên: “Buồn cười chết đi được, anh còn tưởng là thật à? Cảnh cáo anh sau này không cho phép có điều gì không nên làm đối với tôi, ta là phụ nữ đã có chồng”
Triệu Nam Thiên cũng khôi phục vẻ ung dung: “Cô suy nghĩ nhiều rồi, tôi mà thích Dương Nhật Lê, cũng sẽ không thích côi”
Cao Thanh Hương liếc mắt: “Con bà nó, Triệu Nam Thiên anh thật quá đáng, bây giờ nói thế nào tôi cũng là người đẹp, có chỗ nào thua kém hả?”
Triệu Nam Thiên cười nhạo: ‘Không coi cô là phụ nữ!”
Cao Thanh Hương đập vai anh một cái: “Được rồi, người anh em, vậy chúng ta về thôi, đi lâu như vậy, ta còn không chưa uống xong!”