Chương
Cũng tại bạn cùng lớp nhóm bên †rong nghe qua Triệu Nam Thiên, nghe nói anh giao một người bạn gái, là cái bác sĩ, lại sau đó liền không có nửa điểm tin tức.
Lần này họp lớp vốn là không muốn tới, nhưng Hoàng Nam nói Triệu Nam Thiên có thể sẽ đến nên lúc đó cô ta mới đáp ứng.
Cũng không phải có ý gì với Triệu Nam Thiên, chỉ là muốn gặp lại bạn cùng lớp cũ, giải quyết tâm tư năm đó một lần cho xong.
Nhưng không ngờ được rằng, cô ta không những không cảm thấy nhẹ nhõm sau buổi gặp mặt.
Ngược lại lại giống như người mất hồn.
Mối tình thầm kín mà cô ta ôm ấp trong lòng bao nhiêu năm nay giống như cỏ mọc, khi nhìn thấy mặt trời lại bắt đầu điên cuồng mọc lên.
Triệu Nam Thiên vò đầu: “Có thể không nhớ sao?”
Bây giờ suy nghĩ lại một chút, lúc ấy đầu óc đúng là úng nước.
Mộng Yên Lệ Lam bí mật viết cho anh một tấm thư tình, anh nhận lấy, nhưng cuối tuần để ứng phó với việc lười nhác khi làm bài tập văn anh đã trực tiếp để tấm thư tình đó để nộp cho cô.
Từ đó trở do cho đến mãi sau khi tốt nghiệp, Mộng Yên Lệ Lam rốt cuộc cũng không nói chuyện với anh.
Bây giờ nghĩ lại thấy mình thật là ngu xuẩn, vì muốn làm loạn mà ngay cả mặt mũi con gái nhà người ta cũng không giữ thể diện cho.
Một người như anh xứng đáng là một con chó độc thân cả đời.
Mộng Yên Lệ Lam hỏi có vẻ hờ hững: “Nghe nói bạn gái của anh vấn là thiên thần áo trắng, mắt nhìn của anh cao như vậy khẳng định là cô ấy rất xinh đẹp? Vậy hôm nay sao lại không đưa tới để cho tôi mở tâm mắt một chút!”
Triệu Nam Thiên sửng sốt một lát: “Bao giờ, chúng tôi chia tay lâu rồi.”
Mộng Yên Lệ Lam chỉ là nói bâng quơ một câu nhưng không ngờ tới lại nghe thấy câu trả lời như vậy.
Cô ta nghĩ mình đang nghe lầm: “Thật sao?”
Không đợi Triệu Nam Thiên giải thích, bỗng nhiên Hoàng Nam đi tới.
Trong giọng nói có chút bất mãn: “Triệu Nam Thiên, tôi nói thằng nhóc như cậu cũng thật là không biết giữ ý tứ chút nào, ngày trước nữ sinh còn hút thuốc, còn không mau vất điếu thuốc xuống!”
Triệu Nam Thiên cũng không tranh luận: “Thật xin lỗi.”
Vừa nói, anh vừa dập tàn thuốc.
Mộng Yên Lệ Lam cười nói: “Không sao, trước kia tôi nhớ anh chưa từng hút thuốc lá đúng không?”
Hoàng Nam ngoài miệng trêu chọc, nhưng thực tế lại nói móc: “Đó là cậu không biết đó thôi chứ khi còn đi học, đám nam sinh bọn họ thích nhất là trốn học đi ra sau nhà vệ sinh hút thuốc.”
Bên kia có người tới nói vào cùng Hoàng Nam: “Tôi nói này Nam Thiên, anh đến cũng không có một câu chào hỏi bạn bè, nhiều năm như thế rồi mà tính tình vẫn kiêu ngạo vậy à?”
Có người cố ý hỏi ngay trước mặt Mộng Yên Lệ Lam: “Nam Thiên, nghe nói cậu giải ngũ rồi vậy bây giờ cậu đang làm công việc gì?”
Vu Chiến nắm bờ vai của anh nói: “Nam Thiên đang khởi nghiệp cùng với tôi, sửa sang lại công ty, về sau còn phải nhờ các bạn cùng lớp ở đây chiếu cố nhiều!”
Người kia ngắt lời nói: “Vu Chiến, cậu cũng bớt bớt đi, không phải cậu nói mở kinh doanh taxi trực tuyến sao? Tại sao lại mở công ty rồi?”
Vu Chiến mắng: ‘Mẹ kiếp, dịch vụ gọi xe của tôi có chuyện gì có liên quan gì đến mấy người không?”