Chương 55: Thực ra mục tiêu của ta là quái xúc tu
[quái xúc tu: Tentacle-Monster ]
Dựa vào phương pháp ổn trong cầu được hơn, Lăng Mặc lại liên tục quét sạch hai siêu thị mini và thu hoạch cũng rất phong phú.
Trong quá trình ở nơi này, hắn cố ý chứng thực năng lực điều khiển rối của mình một chút và phát hiện ra quả nhiên là có tăng lên một ít.
Trước kia, khi hắn không nhìn thấy sợi tơ vô hình thì nhất định phải thông qua trao đổi ánh mắt giữa hắn với con rối xác chết thì mới có thể thấy được đống ánh sáng tinh thần của đối phương.
Nhưng bây giờ sợi tơ vô hình trong mắt hắn càng ngày càng rõ ràng và rõ đến mức như thật. Hạn chế lúc hắn điều khiển con rối xác chết cũng lập tức giảm mạnh.
Muốn thành lập liên kết tinh thần với con rối xác chết, chỉ cần đem sợi tơ vô hình quấn quanh đống ánh sáng tinh thần của con Zombie trống rỗng kia là được, nhưng muốn điều khiển đối phương thì cần phải đem sợi tơ tiến vào sâu trong đó hơn nữa.
Chẳng hạn như liên kết giữa hắn với Hạ Na, chỉ duy trì ở mức dùng sợi tơ quấn quanh giống như với Diệp Luyến, nhưng nó hoàn toàn trông giống như dung hợp với ánh sáng tinh thần của cô ấy và điều khiển đương nhiên là muốn gì được nấy.
Lăng Mặc đã có một cái tên rất thích hợp cho loại sợi tơ ấy:
Xúc tu tinh thần, gọi tắt là xúc tu.
Nhận thấy bản thân làm trung tâm tỏa ra vô số xúc tu, thiết lập liên kết chặt chẽ với Hạ Na cùng Diệp Luyến, khóe miệng Lăng Mặc không khỏi hiện lên nụ cười không đàng hoàng.
Nếu như những xúc tu này thật sự có thể hóa thành thực thể... Không đợi đi sâu vào trong suy nghĩ, Lăng Mặc liền lập tức hơi cười tự giễu bản thân: "Sức mạnh tinh thần mà thôi, cho dù có thể thực thể hóa... Không phải mình thành quái vật xúc tu sao?"
Mặt khác, hắn cũng phát hiện được một tình huống rất quan trọng trong quá trình chiến đấu.
Đều là con rối xác chết, Diệp Luyến với Hạ Na lại chung sống vô cùng hòa hợp và không hề có dục vọng tấn công mãnh liệt giống như lúc bọn họ đối mặt với những đồng loại khác.
Chỉ là hai người họ cũng không phối hợp với nhau, Lăng Mặc đặc biệt giảm bớt sự khống chế đối với Diệp Luyến để cho cô ấy dựa theo bản năng lúc chiến đấu và khuyết điểm này biểu hiện rất rõ ràng. Tự mình chiến đấu, cộng thêm bản thân bọn họ là Zombie biến dị, gần như chỉ một mực công kích và rất dễ dàng mang đến chút phiền toái ở khu vực đông đúc Zombie này.
Tuy nhiên, nếu để Lăng Mặc làm chủ, hai người bọn họ làm phụ, cái vấn đề này lại được ung dung giải quyết. Bất kể là Diệp Luyến hay Hạ Na, họ cũng đều phối hợp theo nhịp bước Lăng Mặc lúc tấn công và điều này khiến cho hiệu suất chiến đấu nhất thời nâng cao cực lớn.
"Xem ra thiếu mình vẫn không được..."
Hai nữ Zombie biến dị cũng chỉ biết phối hợp với Lăng Mặc và điều này cũng đưa ra một thử thách không nhỏ đối với sức chiến đấu của bản thân Lăng Mặc. Cũng may mà cơ thể sau khi trải qua sự thăng cấp, mặc dù sức mạnh không thấy tăng lên, nhưng tốc độ không chỉ nhanh hơn, mà còn có thể bắt kịp tốc đột tấn công của Diệp Luyến và còn có thể dẫn dắt Hạ Na tấn công nhanh chóng hơn.
Một người hai Zombie có thể nói là phối hợp vô cùng ăn ý, cộng thệm phương thức cẩn thận từng li từng tí tiến lên, dọc đường lại không có một ai bị thương trong khi lại làm thịt rất nhiều Zombie.
Thấy thức ăn cần thu thập đã hòm hòm rồi và cũng đã 2-3 tiếng trôi qua kể từ khi ra khỏi cửa đến bây giờ, cho nên Lăng Mặc chuyển mục tiêu sang đi săn Zombie.
Không ngừng sử dụng năng lực điều khiển rối, còn phải duy trì liên tục liên kết tinh thần với hai nữ Zombie, cho dù xúc tu tinh thần của Lăng Mặc mạnh mẽ đến mức nào đi chăng nữa thì vào lúc này cũng không khỏi mềm xuống.
So với cơ thể thăng cấp, quả nhiên vẫn là xúc tu... Không, sức mạnh tinh thần tăng lên quan trọng hơn một chút!
Quả nhiên viên gel Virus là vật phẩm cần thiết và số lượng càng nhiều càng tốt!
Nhưng khắp phố đều là Zombie phổ thông và Zombie biến dị cũng không phải thứ dễ dàng tìm được như vậy. Vì vậy ở trong quá trình tiến bước, Lăng Mặc cũng đang quan sát khắp nơi.
"Trung tâm thương mại Thời Đại Mới..."
Ở cách đó rất xa, Lăng Mặc đã nhìn thấy một cửa hàng tổng hợp lớn và hắn lại cực kỳ có ấn tượng đối với trung tâm thương mại có cái tên Thời Đại Mới này. Biết đây là trung tâm thương mại lớn nhất gần đây, lượng người ra vào cũng rất kinh người trước Tận Thế.
Một nơi như vậy, bên trong nhất định sẽ có Zombie biến dị!
Nhưng sau khi đến trước trung tâm thương mại, Lăng Mặc cũng không vội vàng đi vào mà trốn ở một góc điều hòa nhịp thở một chút và thuận tiện quan sát một chút tình hình bên trong trung tâm.
Trung tâm thương mại lớn nằm trong khu vực phố xá náo nhiệt, số lượng Zombie bên trong nhất định là nhiều đến mức làm cho người ta khó mà có thể tưởng tượng nổi. Phóng tầm mắt nhìn vào, bên trong trung tâm thương mại lớn như vậy, gần như khắp nơi đều là Zombie!
Nhưng so với số lượng Zombie khổng lồ, cửa của trung tâm thương mại này lại có vẻ quá hẹp, quá không bắt mắt!
Lăng Mặc vốn còn lo lắng đã từng có người sống sót xuất hiện ở trong chỗ này và dẫn dụ Zombie ở bên trong ra ngoài, nhưng sau khi đến gần mới phát hiện mình lo lắng quá rồi.
Trung tâm thương mại giống như vậy, hiển nhiên người sống sót đều là 'kính nhi viễn chi' , đồ bán lẫn đồ ăn bên trong đều không có vấn đề gì. Ngoại trừ người sống sót ôm mục đích đặc biệt giống như Lăng Mặc ra thì những người kahcs làm sao dám đến gần nơi này được.
[kính chi viễn chi: tôn kính mà không thể gần gũi; kính trọng nhưng không gần gũi ]
Nhưng không có người sống sót đến gần, không có nghĩa là nơi này cũng không hề có dấu vết chém giết. Trái lại, gần cửa của trung tâm thương mại gần như đều là vết máu, từng lớp từng lớp máu với thịt vụn ngưng tụ với nhau giống như trải cho mặt đất một lớp thảm tanh mùi máu lẫn vô cùng hôi thối. Khắp nơi đều có thể nhìn thấy mảnh vụn quần áo bị xé nát cùng với xương người rải rác. Có thể tưởng tượng được rằng ở chỗ này từng bùng nổ một bữa tiệc thịnh soạn thịt người khiến cho người ta muốn buồn nôn...
Bên trong trung tâm thương mại cũng giống như vậy và gần như không có một chỗ nào sạch sẽ cả.
Đến ngay cả Lăng Mặc cũng bị cái mùi nồng nặc khiến cho không khỏi nhíu mày lại, nhưng hai nữ Zombie Hạ Na và Diệp Luyến lại trông hơi hưng phấn và thậm chí đôi mắt của Hạ Na hơi ửng đỏ. Ở phương diện này, sự ổn định của cô ấy lại không bằng Diệp Luyến, vì vậy Lăng Mặc mơ hồ cảm thấy, mặc dù lý trí của Hạ Na đã khôi phục lại nhiều hơn một chút, nhưng ở cơ thể và bản tính thì Diệp Luyến vẫn tiến hóa ở mức độ cao hơn một chút.
Bất kể như thế nào, sức hấp dẫn của mùi máu tanh đối với Zombie, quả nhiên là vô cùng mãnh liệt...
Nhưng mùi máu tinh nồng đậm như vậy cũng không lo lắng những Zombie này thông qua khứu giác phát hiện người sống sờ như hắn. Chỉ cần phải chú ý không phát ra âm thanh với che giấu hành tung thật tốt, trung tâm thương mại trông giống như cối xay thịt này chưa chắc không phải là nơi không thể xông vào dễ dàng. Hơn nữa, Lăng Mặc cũng từng đã đến nơi giống như trung tâm thương mại này, biết được càng đi lên thì những cửa hàng lại càng mắc tiến hơn và người đi dạo đương nhiên cũng chỉ càng ít hơn.
Hơn nữa, sau khi đại dịch bùng nổ, phỏng đoán là tất cả mọi người đều chạy xuống tầng dưới, cho nên lượng Zombie chất đống ở tầng 1 và tầng 2 mặc dù nhiều, nhưng nói không chừng tầng trên là một vùng chân không.
Nếu không ăn lại nổi, dựa vào mấy cầu thang bên trong trung tâm này, Lăng Mặc cũng nắm chắc là có thể chạy được.
Sau khi hạ quyết tâm, Lăng Mặc nín thở, lặng lẽ tìm một vòng dọc theo vòng ngoài trung tâm thương mại và sau đó chui vào từ mặt bên ở lối đi dành cho nhân viên.
Còn về Diệp Luyến với Hạ Na, mặc dù hai người bọn họ có thể tự do ra vào ở trong đám Zombie, nhưng nhìn thấy số lượng Zombie đông đúc quanh quẩn ở bên trong trung tâm thương mại thì Lăng Mặc mơ hồ cảm thấy hơi không ổn. Cho nên, hắn để cho hai nữ Zombie biến dị đi theo bên cạnh mình mà không phải xông vào từ cổng chính.
Đi vào từ lối đi dành cho nhân viên, đó chính là một không gian nửa khép kín, vừa có thể trong khe cửa nửa mở rộng nhìn thấy bên trong trung tâm thương mại và cũng có thể lặng lẽ đi lên tầng theo cầu thang.
Mặc dù không trực tiếp chạm trán nhóm Zombie lớn ở bên trong sảnh trung tâm thương mại, nhưng đi sâu vào trong đám Zombie ở khoảng cách gần như vậy vẫn khiến cho người ta hơi sợ hãi.