Chương 54: 'Thải điểm'
[thải điểm (踩点): thăm dò địa hình ]
Sắc trời vừa mới tờ mờ sáng, Lăng Mặc liền tỉnh lại.
Hôm nay hắn phải làm rất nhiều việc, chẳng hạn như đi săn Zombie biến dị, bổ sung lượng viên gel Virus đã tiêu hao gần như không còn, cùng với... Bổ sưng đồ ăn dự trữ!
Lượng thức ăn thu thập trước đó không còn dư lại bao nhiêu và mặc dù ngày hôm qua thu hoạch được nửa thùng mì ăn liền, nhưng ngần đó vẫn chưa đủ đối với Lăng Mặc.
Chiến đấu rất nhiều, cùng thời gian đi dài, còn cả sức mạnh tinh thần không ngừng tiêu hao khiến cho sức ăn của Lăng Mặc trở nên càng ngày càng kinh người.
Dĩ nhiên cái gây ra chuyện này, phần lớn nguyên nhân là bởi vì đống thức ăn có thể thu thập được, phần lớn đều là đồ không có mấy dinh dưỡng và ăn nhiều đến mức nào đi chăng nữa cũng không có cách nào bổ sung số năng lượng tiêu hao.
Đến mức ăn nó, vẫn còn xa xa mới đủ.
Ra trước cửa, Lăng Mặc luôn luôn có thói quen chuẩn bị chu đáo trước, vì vậy hắn lập tức bắt đầu sửa soạn lại ba lô sau khi rời khỏi giường.
Đối với tòa chung cư này, Lăng Mặc khá hài lòng và vô cùng thích hợp làm chỗ ẩn thân. Vì vậy trong thời gian ngắn, hắn cũng không có ý định rời khỏi nơi này.
Mặc dù mục tiêu thực tại của hắn là đại học thành phố X, nhưng nơi này cách đại học thành phố X rất gần. Trên đường đến nơi này ngày hôm qua, Lăng Mặc phát hiện rằng hành động ở khu vực phố xá náo nhiệt như vậy có độ khó thực sự rất lớn.
Địa hình phức tạp, công trình kiến trúc rất nhiều, số lượng Zombie kinh người, những yếu tố này đan xen lẫn nhau đã biến khu vực này trở nên vô cùng nguy hiểm.
So với đâm vào nơi không rõ ràng tình hình như đại học X, Lăng Mặc càng muốn lấy nơi này làm cứ điểm trước và sau đó thăm dò tình hình vùng phụ cân rồi tính toán tiếp.
Đây chính là tên tục của 'thảm điểm' , chỉ khác là số lượng công việc khá khổng lồ. Dĩ nhiên trong quá trình 'thải điểm' cũng có thể tiến thành thu thập vật tư và nếu gặp may thì nói không chừng còn có thể phát hiện một ít nơi có thể tồn tại Zombie biến dị.
[thải điểm (踩点): thăm dò địa hình ]
Cân nhắc đến chuyện số lượng Zombie xung quanh đây có lẽ còn nhiều gấp đôi so với vùng phụ cận trường Tam Trung, cho nên Lăng Mặc định để lại một ít đồ theo bên người không cần thiết ở lại trong phòng và từ đó giảm bớt gánh nặng cho mình.
Nơi này hơi hẻo lánh, bãi đỗ xe với công trường đều có Zombie quanh quẩn, mặc dù có người sống sót chạy đến gần đây, nhưng phỏng đoán là sẽ chẳng nghĩ đến tòa chung cư này có người ở, cho nên giấu chúng ở nơi này vẫn khá an toàn.
Một thanh đoản đao, một thanh chủy thủ, đều bị Lăng Mặc treo ở bên hông và mấy thanh sô-cô-la cuối cùng cũng bị hắn nhét vào trong túi áo để có thể bổ sung thể lực bất cứ lúc nào. Cuối cùng, hắn lôi ra một bình đựng nước quân dụng và đựng đầy một bình nước khoáng. Đống đồ còn lại bị hắn đổ hết ra từ trong ba lô và chúng với đống mì ăn liền kia đều bị chất hết vào trong thùng.
Đã lâu rồi không mang theo ba lô rỗng ra khỏi cửa, mặc dù nhiệm vụ nặng nề, nhưng Lăng Mặc vẫn không khỏi cảm thấy thả lỏng một chút.
Vì lý do cẩn thận, hắn mang Hạ Na với Diệp Luyến ra trước cửa và cố ý nấp vào gầm giường trong nhà khi làm giường lộn xộn để ngụy trang thành bộ dạng không có người ở và lại cố ý mở cửa phòng thật rộng thì lúc này mới yên tâm đi ra cửa.
Cho dù bên trong khu vực nội thành phần hoa sầm uất và mặc dù nơi này vẫn chưa phải là phố chính, nhưng số lượng Zombie ở đây cũng làm cho người ta tức lộn ruột và mức độ thiệt hại của các cửa hàng xung quanh cũng gia tăng lên rất lớn. Xe cộ vứt bỏ ở trên đường, cùng với một ít dấu vết lưu lại sau vài nụ nổ cũng khiến cho người ta cảm
thấy 'kinh hồn bạt vía', chớ nói chi là vết máu ngưng tụ lại sau đó đầy trên mặt đất trông giống như rải một tấm thảm trài sản màu máu cho mặt đất vậy.
Đang đi trên đường, vẻ mặt của Lăng Mặc trở nên ngưng trọng và mặc dù có hai nữ Zombie biến dị như Hạ Na với Diệp Luyến ở bên, nhưng muốn tiến hành thu thập với đi săn ở trong nơi nguy hiểm như vậy thì áp lực vẫn rất lớn.
Chỉ cần hơi phát ra chút động tĩnh, phỏng đoán là sẽ thu hút nhóm Zombie lớn đến và thủ đoạn dựa vào máy phát âm nhạc thu hút Zombie giống như trước kia
cũng hoàn toàn không thể thực hiện được ở chỗ này. Nơi này không chỉ không thể cung cấp nơi có không gian đủ lớn làm chỗ chứa Zombie bị thu hút mà còn có một đặc điểm địa thế vô cùng trí mạng. Đó chính là đường xá chằng chịt và bốn phía đều rất nhiều hẻm nhỏ.
Âm nhạc vừa vang lên thì Zombie ở bốn phương tám hướng sẽ chen chúc đến và cho dù bản thân có năng lực điều khiển rối để dựa vào để đảm bảo không bị chôn thây ở trong làn sóng Zombie đó, nhưng bị bao vây chết ở chỗ này là điều chắc chắn. Loại chuyện tự đào mộ chôn mình này, Lăng Mặc chẳng bao giờ làm.
An toàn nhất cũng là biện pháp ngu ngốc nhất, chính là đi giết một chút xíu và còn phải cố gắng hết sức không thu hút sự chú ý của Zombie ở xa xa đến.
Mặc dù Zombie đều có năm giác quan, nhưng không phải là không có nhược điểm. Vào thời điểm không phát hiện con mồi, cơ bản là bọn chúng đang từ từ lắc lư và di chuyển ở trong khu vực rất nhỏ. Cho nên, mặc dù Zombie trên đường nhiều, nhưng không phải là kiểu chi chít dồn chung một chỗ. Chỉ cần lợi dụng khe hở giữa bọn chúng là có thể làm được điều này.
Người bình thường rất khó làm được loại chuyện này, nhưng Lăng Mặc có năng lực điều khiển rối và áp dụng ngược lại cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Đầu tiên là hắn lăng lẽ chui vào trong một chiếc ô tô bỏ hoang dưới sự che chở của Hạ Na và sau đó điều khiển Diệp Luyến đến gần sau lưng một đám Zombie gần đó.
Để tránh cho máu tươi thu hút Zombie ở xa xa, Lăng Mặc cũng không để cho Diệp Luyến sử dụng dao Machete mà dùng một phương thức bạo lực hơn: Bẻ gãy cổ.
Với sức mạnh của Diệp Luyến, hai tay cô ấy gần như ôm lấy đầu đối phương trong nháy mắt và xác con Zombie kia từ từ rơi xuống đất sau khi tiếng vang nhỏ 'rắc rắc' truyền đến. Tuy nhiên, cho dù đã là âm thanh nhỏ như vậy, nhưng cũng lập tức thu hút mấy con Zombie còn lại quay đầu nhìn sang. Nhưng dưới tình huống Zombie phổ thông không nổi điên thì chúng sẽ không tấn công đồng loại, cho nên bọn chúng chỉ quay đầu lại và không tấn công Diệp Luyến ở gần trong gang tấc.
Lúc này, Lăng Mặc thò đầu ra từ sau xe và trong khoảnh khắc Zombie phát hiện ra hắn thì hắn liền lập tức sử dụng năng lực điều khiển rối. Nhưng lúc này Lăng Mặc cũng chú ý đến sau khi trải qua việc thăng cấp thì năng lực điều khiển rối của hắn dường như cũng hơi thay đổi. Trước kia, hắn nhất định phải ở trong tình trạng mắt hai bên giao nhau mới có thể khống chế con rối xác chết được, nhưng lúc này dưới sự tập trung toàn bộ tinh thần thì chỉ quay đầu một chút và hán vốn không cần chạm mắt với Zombie cũng khống chế được nó.
Nhưng lúc này không phải là lúc suy nghĩ đến những thứ đó, cùng với việc hắn thi triển ra năng lực điều khiển rối thì sợi tơ vô hình lập tức khống chế chắc những con Zombie này và khóe miệng Lăng Mặc nở nụ cười gằn khi hắn thành công khống chế cùng lúc mấy con Zombie.
Sau khi khống chế xong những con rối xác chết này, Lăng Mặc lập tức bắt đầu cho chúng chém giết lẫn nhau và bọn chúng đều chết rất sạch sẽ dưới sự khống chế tận lực của hắn.
Dựa vào phương pháp tác chiến cẩn thận này, Lăng Mặc nhanh chóng đột phá vòng vây ở cửa một siêu thị mini.
Kích thước siêu thị nhất nhỏ, vật tư lưu lại cũng không thiếu. Cái này cũng không khó hiểu lắm, dù sao không phải tất cả người sống sót cũng có khả năng tìm kiếm thức ăn ở chỗ như vậy.
Sau khi để lại Hạ Na cảnh giới ở cửa, Lăng Mặc cùng với Diệp Luyến nhanh chóng tìm kiếm ở bên trong siêu thị.
Bên trong ba lô đem theo nhanh chóng bị nhét vào một lượng lớn đủ loại thức ăn và tâm tình của Lăng Mặc cũng trở nên thả lỏng một chút.
Trong Tận Thế, quả nhiên là có thể mạo hiểm lớn bao nhiêu, liền có thể thu hoạch được bấy nhiêu.